Bắt Đầu Điều Tra, Âm Thầm Theo Dõi
Người dịch: Whistle
Đương nhiên, cho dù thật sự giống như suy đoán của hắn, chuyện này không những không trở nên đơn giản, ngược lại còn trở nên phức tạp và nguy hiểm hơn.
Một kẻ chủ mưu giỏi che giấu như vậy còn đáng sợ, còn khiến người ta khiếp sợ hơn cả yêu quỷ trung cấp đỉnh phong.
Hơn nữa, điều khiến Hứa Đạo lo lắng nhất chính là, kẻ chủ mưu này rất có thể là người của quan phủ. Kẻ đó giống như một con rắn độc, luôn ẩn nấp trong đám người bọn họ, chỉ là bọn họ không phát hiện ra, như vậy thì càng thêm nguy hiểm.
Suy nghĩ một chút, Hứa Đạo liền nói cho Cát lão nghe suy đoán của mình. Hắn cảm thấy Cát lão không phải là loại người đó, sự quan tâm của Cát lão dành cho hắn, hắn có thể cảm nhận được, hẳn là đáng tin.
Hứa Đạo nói cho Cát lão nghe những gì hắn phát hiện được từ trong hồ sơ vụ án của Tuần Kiểm ti, còn có suy đoán của bản thân.
- Ý con là, chuyện này có ẩn tình khác?
- Vâng, thời điểm con yêu quỷ kia xuất hiện quá trùng hợp, lại vừa hay để cho Tần ti chủ gặp phải, cuối cùng còn để cho Tần ti chủ may mắn sống sót. Giống như là muốn mượn miệng của Tần ti chủ để nói cho mọi người biết, chuyện này chính là do yêu quỷ gây ra.
- Suy đoán của con xác thực có lý, con chờ một chút!
Cát lão gật đầu, sau đó phân phó hạ nhân bên cạnh.
- Đi đến nhà Hứa Đạo!
- Sư phụ, đây là?
- Ta muốn A Toàn giúp ta điều tra một số chuyện, y làm việc cẩn thận tỉ mỉ, ta yên tâm nhất.
Đến nhà Hứa Đạo, Cát lão gọi A Toàn đến.
- Ngươi đi điều tra giúp ta xem thiên phú của những đứa trẻ mất tích kia như thế nào, chủ yếu điều tra những đứa trẻ của gia tộc lớn, gia đình giàu có, chú ý kín đáo một chút, uyển chuyển một chút, đừng để lộ mục đích, chỉ cần dò hỏi một cách khéo léo là được!
Đợi A Toàn rời đi, Cát lão mới giải thích với Hứa Đạo:
- Chỉ có những gia tộc lớn và gia đình giàu có mới quan tâm đến thiên phú của con cái, có người thậm chí còn đặc biệt kiểm tra, còn những đứa trẻ nhà nghèo, cho dù thật sự có thiên phú, nhưng bây giờ đã mất tích, chúng ta cũng không biết được.
Lúc này, Hứa Lộ bưng chén trà từ bên ngoài đi vào, dâng trà cho Cát lão.
- Cát gia gia, mời ngài uống trà!
Cát lão vốn dĩ đang nghiêm mặt, lúc này liền nở nụ cười, nhận lấy chén trà đặt sang một bên, xoa đầu Hứa Lộ, lấy ra một cái túi nhỏ từ trong tay áo.
- Cầm lấy, lần trước đến đây, ta cũng không mang quà cho con, lần này coi như là bù.
Hứa Lộ nhìn chằm chằm vào cái túi, không dám nhận, lại nhìn về phía Hứa Đạo, Hứa Đạo gật đầu, Hứa Lộ lúc này mới cười nhận lấy.
- Tạ ơn gia gia!
- Ừm!
Nụ cười trên mặt Cát lão càng thêm rõ ràng, đây mới là mục đích thật sự khiến ông ta đến đây hôm nay. Linh khí trên người nha đầu này, nếu như bị lãng phí thì quá đáng tiếc. Hiện tại tuy rằng còn cách tuổi tu luyện một khoảng thời gian, nhưng có thể củng cố căn cơ trước.
Tuy rằng thuật luyện dược của ông ta đã có Hứa Đạo kế thừa, nhưng thêm một người cũng không sao, dù sao thì cũng nuôi nổi, thật sự là không nỡ lãng phí.
- Sư phụ tặng gì vậy?
Hứa Đạo ra hiệu cho Hứa Lộ mang cái túi nhỏ kia đến cho hắn xem.
Hứa Lộ rất ngoan ngoãn, lập tức chạy đến bên cạnh Hứa Đạo, đưa cái túi cho hắn.
Hứa Đạo mở ra xem, lập tức kinh ngạc, bởi vì trong túi vậy mà lại là một nắm Tam Tịnh Liên Tử, ước chừng có mấy chục hạt.
- Một ít Tam Tịnh Liên Tử, thích hợp để cho nha đầu này ăn, mỗi ngày một hạt, tẩy kinh phạt tủy, củng cố căn cơ, hơn nữa không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Giọng điệu Cát lão rất bình thản, sau đó lại cảnh cáo:
- Đây là cho nha đầu này, con đừng có giành với nó! Căn cơ của con đã rất vững chắc, Tam Tịnh Liên Tử đối với con không có bao nhiêu tác dụng, ăn cũng uổng phí!
Hứa Đạo bĩu môi.
- Con biết rồi, sư phụ, con đã thử rồi, xác thực là không có tác dụng gì lớn.
- Ừm, đợi đến khi nha đầu này ăn hết số hạt sen này, ta sẽ tìm cho nó một ít thứ khác.
Hứa Đạo nhịn không được lên tiếng:
- Sư phụ không cần phải như vậy!
Cát lão lại lắc đầu.
- Là do con gặp ta hơi muộn, một số việc củng cố căn cơ phải bắt đầu từ nhỏ, mà đến tuổi của con đã bắt đầu định hình, rất khó để thay đổi! Nha đầu này giống như một tờ giấy trắng, đừng nói là ta nuôi nổi, cho dù có phải bán nhà, ta cũng sẽ bồi dưỡng nó. Nói không chừng đến lúc đó, thiên phú của nha đầu này còn tốt hơn cả con!
- Đa tạ sư phụ!
Hứa Đạo chân thành cảm tạ. Hắn cũng muốn củng cố căn cơ cho Hứa Lộ, nhưng tình hình thực tế là hiện tại hắn chưa có năng lực đó. Hoặc là nói, hắn vẫn chưa thể chuyển hóa thực lực thành tài nguyên, bởi vì hắn không thể để lộ thực lực.
- Con cũng không cần phải hâm mộ, ta cũng đang tìm thứ thích hợp để con dùng! Tuổi xương đã qua mười ba, rất nhiều thứ đã định hình, tuy rằng sau này vẫn có thay đổi, nhưng đều là một số chi tiết không quan trọng. Cho nên, muốn cho thiên phú và cốt cách của con tốt hơn thì có chút khó khăn! Người bình thường cho dù thật sự có thứ này cũng sẽ không giữ lại, hoặc là tự mình dùng, hoặc là dùng để bồi dưỡng con cháu.
- Làm phiền sư phụ rồi! Kỳ thật con không cần phải vội, con cảm thấy thiên phú của mình đã rất tốt rồi!
Câu này là thật lòng, Hứa Đạo từ nhỏ đã có cây thanh đồng, thiên phú vẫn luôn được tôi luyện, tăng cường, bảo dược bình thường đối với hắn e rằng căn bản không có tác dụng.
- Chuyện này con không cần phải lo lắng, cứ an tâm tu luyện là được rồi!
Cát lão căn bản không muốn nghe những lời này, chưa từng có ai chê bai tư chất của bản thân quá tốt.
Trong lúc hai người nói chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến giữa trưa, Lưu thị đã chuẩn bị xong cơm nước, Cát lão liền ở lại ăn cơm.
Đang ăn cơm, A Toàn trở về.
- Lão gia, đã điều tra rõ ràng.
- Tình hình thế nào?
Cát lão buông đũa xuống.
- Vì phải làm một cách kín đáo, nên tiểu nhân không dám điều tra một cách công khai, chỉ có thể dò hỏi một cách khéo léo, nhưng vẫn có chút thu hoạch, những đứa trẻ mất tích kia đều là những đứa trẻ có thiên phú rất tốt. Ngay cả những đứa trẻ nhà nghèo cũng đều thông minh lanh lợi từ nhỏ.
Cát lão bảo A Toàn lui xuống, sau đó nhìn Hứa Đạo.
- Xem ra suy đoán của con không sai, chuyện này xác thực có ẩn tình. Nhưng mà, người này là ai, bắt cóc nhiều trẻ con có thiên phú như vậy để làm gì?
- Tu luyện tà công?
Hứa Đạo nhỏ giọng nói, còn lý do tại sao hắn lại có suy đoán này, đương nhiên là vì trong tiểu thuyết đều viết như vậy, cho nên hắn thuận miệng nói ra.
Nhưng Cát lão lại không phản đối.
- Xác thực có khả năng này! Nếu như là như vậy, vậy thì phạm vi đã thu hẹp rất nhiều, hoặc là người sắp đến tuổi thọ giới hạn, bị kẹt ở một cảnh giới nào đó không thể tiến thêm, hoặc là người gần đây thực lực đột nhiên tăng mạnh. Chỉ có mấy loại người này mới dùng thủ đoạn tà ác như vậy.
- Chuyện này ta sẽ tiếp tục âm thầm điều tra, con không cần phải nhúng tay vào, đã là do con người gây ra, nếu như con tự ý điều tra, rất có thể sẽ bị phát hiện, như vậy sẽ rất nguy hiểm.
Cát lão cảnh cáo.
- Vâng, nếu như sư phụ có tiến triển gì, nhớ nói cho con biết.
- Ta sẽ cố gắng tìm kiếm công pháp che giấu khí tức, con không cần phải lo lắng!
Cát lão nhìn linh khí bốc lên trên người Hứa Lộ, cũng rất lo lắng, thiên phú tốt như vậy, rất khó để không bị người khác để ý!
- Còn nữa, con cũng phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng chủ quan, thiên phú của con cũng rất tốt! Nếu như phát hiện có gì đó không đúng, nhất định phải nói cho ta biết!
Nhất định phải nhanh chóng tìm ra kẻ đó, bây giờ cứ lo lắng đề phòng như vậy, thật sự là quá khó chịu! Cát lão ăn nhanh mấy miếng cơm, sau đó vội vàng rời đi!
Mà Hứa Đạo rốt cuộc cũng có thời gian để xem thu hoạch của mình, hắn vẫn luôn đợi đến khi cành cây đầu tiên trên cây thanh đồng được nhuộm màu, trực giác mách bảo hắn, một khi cành cây đầu tiên được nhuộm màu, cây thanh đồng nhất định sẽ có biến hóa, nói không chừng sẽ mang đến cho hắn bất ngờ, hiện tại chính là lúc để kiểm chứng!
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 88 |