Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối Tượng Tình Nghi, Cơ Bản Xác Nhận

Phiên bản Dịch · 1706 chữ

Người dịch: Whistle

Tứ Phẩm Liệu Thương đan đã là đan dược trung cấp, thuộc cấp bậc bảo đan.

Loại đan dược này, cho dù là Cát lão cũng không thể luyện chế bất cứ lúc nào. Một là vì dược liệu quý hiếm, khó kiếm, cho dù là với tài lực của Cát lão, muốn thu thập đủ dược liệu để luyện chế một lò đan dược cũng rất khó khăn.

Hai là vì độ khó luyện chế bảo đan rất lớn, cần phải tốn rất nhiều tâm sức, cho dù là Cát lão, sau khi luyện chế một lần cũng cần phải nghỉ ngơi rất lâu mới có thể khôi phục lại.

- Kỳ thật, đến giờ vi sư cũng chỉ thành công luyện chế được một lần Tứ Phẩm đan dược. Lúc đó, ta rõ ràng cảm thấy kỹ thuật của mình không có vấn đề gì, nhưng tinh thần lại khó có thể duy trì. Hiện tại, võ đạo đã đột phá, nên ta mới muốn luyện chế thêm một lò bảo đan.

Đối với Hứa Đạo, Cát lão không hề che giấu.

Cát lão được đánh giá là luyện đan sư trung cấp, nhưng cũng có chút phóng đại, bởi vì từ đầu đến cuối, ông ta chỉ thành công một lần, nói không chừng còn có yếu tố may mắn rất lớn. Hiện tại, sau khi võ đạo đột phá đến Ngũ Phẩm, ông ta mới có dũng khí luyện chế lại bảo đan.

- Vậy thì chúc sư phụ mã đáo thành công!

- Được rồi, hôm nay con về nhà nói với a nương con một tiếng, lần luyện đan này, e rằng con phải mất mấy ngày mới có thể về nhà. Những gì cần sắp xếp, hôm nay con về nhà sắp xếp cho xong đi!

- Vâng, con biết rồi!

Luyện đan là một việc rất nghiêm túc, một khi đã khai lò, liền cần phải tập trung tinh thần, không được quấy rầy. Cho nên Cát lão mới dặn dò Hứa Đạo phải sắp xếp trước, tránh để cho a nương lo lắng.

- Chuyện kia, vi sư vẫn luôn điều tra, nhưng không thu hoạch được gì, hình như kẻ đó cũng đã yên tĩnh, gần đây cũng không có thêm trẻ con nào trong thành mất tích.

Cát lão và Hứa Đạo đang trên đường về nhà, Cát lão dùng phương pháp truyền âm nói với Hứa Đạo.

Truyền âm nhập mật là một kỹ xảo võ đạo rất đơn giản, thậm chí còn không được coi là võ kỹ, chỉ cần có sự khống chế tuyệt vời đối với kình lực là được.

- Tuần Kiểm ti, Trấn Ma ti cũng vậy, gần đây không có bất kỳ tiến triển gì. Hình như kẻ đó đã biến mất, không còn ra tay nữa. Nhưng đồng thời, con yêu quỷ trung cấp đỉnh phong mà Tần Trảm gặp phải lần trước cũng không có tung tích gì.

Đối với kết quả này, Hứa Đạo không cảm thấy bất ngờ.

Với thủ đoạn mà kẻ đó thể hiện ra, nếu như dễ dàng bị phát hiện như vậy, vậy thì quá đáng thất vọng.

- Trong số những người mà ta nghi ngờ, phần lớn đều đã được loại trừ, cho dù là những gia tộc giàu có trong huyện, ta cũng không bỏ qua, nhưng vẫn không phát hiện ra manh mối gì.

- Vậy càng chứng minh kẻ đó là người của quan phủ! Ẩn nấp ngay trong chúng ta.

- Không sai, hiện tại vi sư cũng nghĩ như vậy, hiện giờ vi sư cảm thấy có mấy người rất đáng ngờ.

- Là những ai?

- Huyện tôn Nghiêm Thừa Vận, Hoàng Cực của Trấn Ma ti, Tần Trảm của Tuần Kiểm ti.

- Hả? Tần Trảm?

- Đúng vậy, ông ta đã bị kẹt ở Lục Phẩm đỉnh phong rất lâu rồi, cho dù bị thương vì chuyện này, cũng không thể loại trừ hiềm nghi. Hơn nữa, ai biết được lần bị tập kích kia không phải là do tự ông ta đạo diễn?

Hứa Đạo vậy mà lại cảm thấy rất có lý, nhưng nếu thật sự là Tần Trảm, vậy thì có một số chỗ lại không thể giải thích được.

- Vậy huyện tôn thì sao? Tại sao ông ta cũng bị tình nghi?

- Bởi vì người này, vi sư không nhìn thấu, thực lực của ông ta hẳn là không yếu, có lẽ đã bước vào Tứ Phẩm, nếu như thật sự là Tứ Phẩm, cao thủ như vậy, cho dù là làm phủ quân của một phủ cũng dư sức, vậy mà lại cam tâm tình nguyện ở lại nơi nhỏ bé này, thật sự là khiến người ta phải suy nghĩ nhiều.

- Tứ Phẩm sao, quả thực rất lợi hại!

Càng nghĩ, Hứa Đạo càng cảm thấy đau đầu, huyện Dương Hòa này thật sự rất lợi hại, vậy mà lại có nhiều cao thủ võ đạo như vậy tụ tập ở đây.

- Con lại cảm thấy Hoàng Cực kia rất đáng ngờ!

Hứa Đạo nhớ đến cỗ ác ý mà hắn cảm nhận được lúc ở Trấn Ma ti.

Lúc đó, hắn không biết sự tồn tại của Hoàng Cực, nhưng sau khi biết được, hắn liền phát hiện người này rất có thể là người có ác ý với hắn.

Mà sau khi xảy ra vụ án trẻ em mất tích, điều này coi như là một loại chứng minh, tại sao Hoàng Cực lại đột nhiên có ác ý với hắn? Đương nhiên là bởi vì linh khí trên người hắn.

Mấy ngày nay, thông qua việc dò hỏi, Hứa Đạo cũng biết được cảnh giới của Hoàng Cực, Tam Phẩm Thông Mạch cảnh của luyện khí sĩ!

Tuy rằng chỉ là Tam Phẩm cảnh, nhưng cảnh giới này lại tương đương với Ngũ Phẩm võ giả, hơn nữa, do thủ đoạn của luyện khí sĩ quỷ dị, khó lường, nên còn khó đối phó hơn cả Ngũ Phẩm Đại Võ Sư, nếu như cộng thêm phù đạo mà Hoàng Cực am hiểu, vậy thì mức độ nguy hiểm của Hoàng Cực lại càng cao hơn.

Cho nên, mặc dù Hứa Đạo đã có suy đoán trong lòng, nhưng vẫn bất động thanh sắc, bởi vì hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, một khi thật sự xé rách mặt nạ, vạch trần bộ mặt thật của kẻ đó, e rằng trong toàn bộ huyện Dương Hòa chỉ có huyện tôn có thể bảo vệ hắn, ngay cả sư phụ hắn cũng không được.

Nhưng Nghiêm Thừa Vận có đáng tin hay không? Hứa Đạo không cho là vậy, giống như lời sư phụ nói, Nghiêm Thừa Vận cũng là người che giấu rất sâu, không phải là người dễ đối phó, căn bản không thể trông cậy vào, cũng không dám trông cậy vào.

Cát lão gật đầu.

- Gã ta xác thực rất quỷ dị, rất đáng ngờ, nhưng ta không tiếp xúc với gã ta nhiều, thông tin nắm giữ cũng rất ít, hơn nữa, thủ đoạn của gã ta lại quỷ dị, nên ta không dám điều tra sâu, tránh đánh rắn động cỏ.

- Vậy thì cứ yên lặng quan sát, người kia nhất định sẽ còn ra tay, một khi đã nếm thử sự tiện lợi của tà pháp thì sẽ không thể nào nhịn được.

- Nếu như thật sự là Hoàng Cực thì sẽ rất phiền phức!

Cát lão nhíu mày, cũng rất đau đầu.

- Nhưng mà, con cứ yên tâm, cho dù thực lực của gã ta có mạnh thì cũng có điều kiêng kỵ, nếu không phải bất đắc dĩ, gã ta tuyệt đối sẽ không ra tay với con. Hiện tại, tuy rằng triều đình bất ổn, nhưng cũng không phải là thứ mà một tên Thông Mạch cảnh nho nhỏ như gã ta có thể lay chuyển.

Hứa Đạo tin tưởng lời này, trước kia, khi chưa vào triều đình, chưa có chức quan, hắn chỉ cảm thấy triều đình này sắp sụp đổ, nhưng sau khi thật sự bước vào, hiểu rõ hơn, hắn mới phát hiện, tuy rằng triều đình hiện tại xác thực không ổn định, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, thuyền nát còn có ba cân đinh, muốn triều đại sụp đổ, trật tự sụp đổ, không dễ dàng như vậy. Cho dù là sống lay lắt thì cũng có thể sống được một thời gian.

- Sư nương sắp về rồi sao?

Hứa Đạo chuyển chủ đề đúng lúc.

Cát lão gật đầu.

- Sắp rồi! Tính thời gian, chắc là mấy ngày nay!

Lúc trước, khi sư nương rời đi đã nói chỉ đi một tháng, hiện tại cũng gần đến thời gian đã hẹn.

Nói đến chuyện này, không biết tại sao, ánh mắt Cát lão lại không tự chủ được mà nhìn về phía Hứa Đạo, nhưng một lát sau liền dời đi.

Hứa Đạo nhận ra ánh mắt sư phụ có gì đó khác thường, đang định quan sát, nhưng ánh mắt sư phụ đã dời đi, không còn gì khác thường nữa. Trong lòng Hứa Đạo nghi ngờ, e rằng lại liên quan đến chuyện sư nương rời đi.

Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

Tạm biệt sư phụ trước cửa Cát phủ, Hứa Đạo trực tiếp về nhà, còn Cát lão thì đứng ở cửa, nhìn bóng lưng Hứa Đạo rời đi, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng.

- Ngũ Phẩm vậy mà cũng không đủ? Vậy thì phải cao đến mức nào? Tứ Phẩm, thậm chí là Tam Phẩm? Thật sự là phiền phức!

Nếu như thật sự là như vậy, vậy thì thật sự phiền phức, hiện tại ông ta mới vừa đột phá đến Ngũ Phẩm, còn cách Tứ Phẩm rất xa, không phải là chuyện có thể đột phá trong thời gian ngắn, còn Tam Phẩm cao hơn thì lại càng khó, cho dù là Cát lão cũng không dám chắc mình có thể bước qua cửa ải đó.

Bạn đang đọc Quỷ Giới Cầu Tiên, Ta Có Một Cây Thần Thông của Tương Thủy Vô Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whistle123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.