Lâu Đài Quỷ (Phần 2)
Lưu Đại Đảm đã trải qua rất nhiều nhà ma, nhưng chưa bao giờ thực sự gặp ma nữ.
Lần này ông ta sợ hãi lùi lại liên tục, toàn bộ lưng dán chặt vào cánh cửa.
“Ma, quỷ, ngươi chắc chắn là quỷ.”
Chân ông ta run rẩy không ngừng.
Khán giả trong phòng livestream thấy phản ứng chân thực của ông ta, một số người khen ngợi diễn xuất của ông ta, nhưng nhiều người hơn đã tin rằng ông ta thực sự đã thấy ma quỷ.
“Các bảo bối của ta, không cần chờ nữa, tất cả lên đi. Muốn chơi thế nào thì chơi, gã sẽ ở đây để chơi cùng các ngươi.”
Nữ Phù thủy Thorn cười nói với hàng chục đôi mắt trong bóng tối, ngay lập tức, những cánh dơi đen kịt lao về phía Lưu Đại Đảm.
“Á!!! Đây là cái gì vậy? Biến đi, mau cút đi!”
Nhưng không kể ông ta có cúi đầu tránh né thế nào, mặt của ông ta vẫn bị cánh dơi vỗ vào, tát liên tục hàng chục cái.
Mặt ông ta sưng lên như đầu lợn.
Ông ta vội vàng quay lại, cố gắng mở cánh cửa phía sau để chạy ra ngoài.
Nhưng cửa đã khóa chặt, dù ông ta có lắc mạnh thế nào cũng không có dấu hiệu mở ra.
— “Phải làm sao đây? Tôi thật sự thấy Lưu Đại Đảm rất tội nghiệp.”
— “Có ai đó có thể cứu ông ấy không?”
— “Mấy con dơi đáng ghét này, sao có thể đánh Lưu ca của tôi như vậy.”
Khán giả trong phòng livestream đều rất thương cảm cho Lưu Đại Đảm.
Nhưng ngay sau đó, bình luận trong phòng livestream đột ngột im bặt.
Một con dơi đậu lên đầu Lưu Đại Đảm, kéo mạnh và giật phăng chiếc tóc giả của ông ta.
Đầu trọc lóc của ông ta hiện rõ trên màn hình livestream, khiến tất cả khán giả đều bị sốc đến mức phải mất một lúc mới phản ứng lại.
— “Ông ấy… ông ấy bị hói?”
— “Ông ấy từng khoe mình có nhiều tóc mà? Còn bán thuốc mọc tóc trong livestream?”
— “Đồ lừa đảo! Ông ấy đúng là kẻ lừa đảo!”
Làn sóng chỉ trích ngay lập tức tràn ngập phòng livestream.
Lưu Đại Đảm không thể mở cửa chạy ra ngoài, chỉ có thể dùng tay che đầu và chạy vào trong lâu đài để tránh bị dơi tấn công.
Chạy mãi, ông ta đến phòng ăn của lâu đài.
Vừa bước vào, ông ta thấy trên bàn ăn dài đầy những vật thể màu đỏ như máu.
Ông ta kêu lên một tiếng, lùi lại hai bước, mất thăng bằng và ngã xuống đất.
Chiếc điện thoại gắn trên gậy tự sướng cũng rơi nghiêng xuống sàn.
Hình ảnh livestream nghiêng ngả, khán giả chỉ thấy một mảng lớn sàn nhà và hành lang dài phía trước.
“Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp…”
Tiếng giày cao gót vang vọng trong hành lang.
Lưu Đại Đảm ngồi bệt trên sàn, cố gắng lùi lại bằng tay.
Trong hình ảnh livestream.
Một bóng dáng mặc váy dài, mang giày cao gót mảnh, bước chậm rãi và duyên dáng tiến về phòng ăn.
Khán giả nhìn thấy bóng dáng này, không tự chủ nghiêng đầu muốn nhìn rõ mặt cô ta.
Lưu Đại Đảm ngồi trên sàn, thấy người phụ nữ đẹp nhưng nguy hiểm từng bước tiến lại gần mình, mắt dừng lại ở mái tóc vàng dài của cô ta.
“Tại sao lại ngồi trên sàn thế này? Như vậy người ta sẽ nói ta không đón tiếp chu đáo đó. Đứng lên đi, chúng ta cùng ăn nào.”
Tóc dài của cô ta rơi xuống sàn, theo bước chân di chuyển, tiến lại gần Lưu Đại Đảm.
“Tôi không ăn, tôi không ăn. Ở đó toàn là máu, trên bàn toàn là nội tạng người. Ngươi là quỷ, ngươi chắc chắn là quỷ.”
Nữ Phù thủy Thorn đứng trước mặt, nhìn xuống ông ta.
“Nếu không ăn, thì chỉ có thể thay thế bằng chính ngươi thôi.”
Khán giả trong phòng livestream thấy nữ Phù thủy Thorn với khuôn mặt đẹp đẽ nhưng nói những lời lạnh lùng như vậy cơ hồ đều bị dọa đến không dám có bất kỳ huyễn tưởng gì.
Chỉ có một vài bình luận vẫn không sợ chết mà xuất hiện ở Phòng livestream
——“Chị ơi, giết em đi!”
——“Chị ơi, em xin, nhanh chóng giẫm lên em bằng giày cao gót của chị.”
Mái tóc vàng của nữ Phù thủy Thorn bò lên người Lưu Đại Đảm, trói chặt chân ông ta và kéo ông ta về phía bàn ăn.
Lúc này, Lưu Đại Đảm vùng vẫy lấy ra một chiếc bật lửa từ trong túi.
“Ta đã nghe câu chuyện về ngươi, ngươi sợ lửa phải không? Thả ta ra ngay, nếu không ta sẽ đốt cháy mái tóc của ngươi.”
Ông ta bật lửa, làm xuất hiện một ngọn lửa nhỏ trước mặt mình.
Nữ Phù thủy Thorn nhìn ngọn lửa nhỏ đó, nghiêng đầu thắc mắc.
Nhưng ngọn lửa đó lọt vào mắt của Morin, người vừa bước tới, lại khiến anh ta nhớ về năm đó, ngọn lửa lớn bùng lên bên ngoài lâu đài.
Anh ta nhớ lại ngày đó, tiếng nổ liên tiếp vang lên trong khu rừng đen.
Anh ta còn nhớ nữ Phù thủy Thorn trở về sau một chuyến đi, mái tóc vàng dài của cô đã trở thành tóc ngắn màu trắng, thậm chí da cô cũng trở nên già nua như chính anh ngày xưa.
Cơn giận không thể kiểm soát bùng lên từ trong lòng anh ta.
Anh ta chưa kịp để nữ Phù thủy Thorn phản ứng, đã nhanh chóng lao tới Lưu Đại Đảm, giật lấy bật lửa từ tay ông ta.
Ngọn lửa làm bỏng lòng bàn tay anh ta, nhưng anh ta hoàn toàn không cảm nhận được.
Anh ta giơ nắm đấm, đấm vào khuôn mặt vốn đã sưng đỏ của Lưu Đại Đảm.
“Bốp, bốp, bốp…”
Nắm đấm của anh ta liên tục giáng xuống người Lưu Đại Đảm.
Cùng với mái tóc vàng buộc đuôi ngựa phía sau, cơ thể cao ráo, mang theo sát khí khát máu, khiến tất cả dơi trong lâu đài sợ hãi trốn đi.
“Đủ rồi, đủ rồi. Morin, ông ta đã bất tỉnh rồi, đánh nữa sẽ làm bẩn lâu đài của chúng ta.”
Morin nghe thấy từ mấu chốt, lập tức dừng lại, ngơ ngác giơ tay lên quay đầu lại.
“Chúng ta?
Lâu đài của chúng ta?”
Nữ Phù thủy Thorn ngạc nhiên nhìn anh ta: “Đúng vậy, đây là nhà của chúng ta, nếu bị bẩn thì không hay đâu.”
Mặt Morin đỏ bừng từ mặt xuống cổ.
“Cô nói… đây là… nhà của chúng ta…”
Nữ Phù thủy Thorn không biết trong đầu Morin lúc này đã tự nhiên nảy sinh ra rất nhiều bong bóng màu hồng.
“Đúng vậy, nên treo ông ta bên ngoài khu rừng đen, để mọi người qua đường đều thấy sự nhục nhã của ông ta. Tiện thể cũng cảnh báo những người khác, đừng tùy tiện xâm nhập và quấy rầy cuộc sống của chúng ta.”
Mặt Morin càng đỏ hơn.
Nữ Phù thủy Thorn tưởng anh ta bị sốt, vội bước tới kiểm tra tình trạng của anh ta.
Nhưng khi vừa bước tới, cô phát hiện ra vết bỏng trên tay anh ta từ chiếc bật lửa, lập tức khuôn mặt cô trầm xuống.
“Anh có biết cơ thể này là do tôi vất vả chăm sóc mới lành lại không. Nếu không có tôi, giờ anh vẫn là một ông già.
Nên cơ thể của anh là của tôi, không được tự ý làm tổn thương, hiểu không?”
Nữ Phù thủy Thorn nắm lấy tay Morin.
Cô còn nói: “Cơ thể của anh là của tôi…”
Morin cảm thấy hôm nay chỉ số hạnh phúc của mình tăng lên quá cao, cả người lâng lâng, chỉ biết ngây ngốc gật đầu.
“Tôi hiểu lần đó anh bị thương, trở thành ông già chắc là đã rất khổ sở.
Lần đó tôi cũng bị thương, cũng trở thành bà già.
Hồi đó tôi xấu xí lắm.
Nếu không phải trong lâu đài này, nếu ở ngoài, chắc chắn không ai sẽ đối xử tốt với tôi.”
Morin thì thầm một câu: “Không xấu đâu.”
Nữ Phù thủy Thorn nghe không rõ: “Anh nói gì?”
Morin đành lấy hết can đảm, nói lớn: “Cô biến thành bà già cũng không xấu.”
Nữ Phù thủy Thorn cười ngại ngùng.
“Anh trở thành ông già cũng không xấu.”
Khán giả trong phòng livestream bị ép ăn một lượng lớn “cẩu lương”.
——“Đã hứa là livestream kinh dị mà? Sao lại còn phát ‘cẩu lương’ cho tôi nữa chớ?”
Đăng bởi | hivit |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |