Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Lâm

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

Nghe được âm thanh thông báo của hệ thống, Nguyên Dạ ngay lập tức hiểu ra được người vừa dùng linh hồn thăm dò hắn chính là phong chủ Hoàng Thiên Phong, Tô Lâm

Nhìn về phía Tô Lâm đang lười biếng ngồi trên đài, hắn phát hiện Tô Lâm cũng đang nhìn hắn trên miệng còn nỡ một nụ cười, qua đó Nguyên Dạ cũng đã chắc chắn rằng người lúc nãy chính là Tô Lâm không ai khác

Lúc này tất cả mọi người tại quảng trường vẫn đa đang chờ đợi quyết định của Nguyên Dạ xem xem hắn muốn chọn về phong nào, thấy vậy Nguyên Dạ cũng không để tất cả đợi lâu nữa mà chấp tay nói

"Ta muốn gia nhập Hoành Thiên Phong của Tô Lâm đạo sư"

Nghe câu trả lời này tất cả mọi người liền sửng sốt, Tô Lâm cũng có chút bất ngờ về quyết định của Nguyên Dạ. Sau sơn sửng sốt mọi người bắt đầu bàn luận về quyết định của Nguyên Dạ,

Nguyên Dạ cũng từ đó nghe được vài thông tinh về Hoành Thiên Phong và Tô Lâm như Hoành Thiên Phong chính là ngọn núi nhỏ nhất, nghèo nhất và cũng ít nhân số nhất, tính đến hiện nay chỉ có Tô Lâm và một đệ tử khác dù đã nhiều năm như vậy nhưng viện trưởng vẫn không có khai trừ Hoành Thiên Phong mà vẫn phân phát tài nguyên , đồng thời Hoành Thiên Phong cũng đã mấy năm đứng chót trong những cuộc so tài của học phủ

Những cao tầng của học phủ cũng không hiểu vì sao Nguyên Dạ chọn gia nhập Hoành Thiên Phong dù Tô Lâm cũng không có ra sức lôi kéo, Lâm Ngôn dường như không muốn chấp nhận sự thật, hắn lên tiếng hỏi Nguyên Dạ như muốn xác nhận lại lần nữa

"Lạc Nhất Minh ngươi có chắc chắn về quyết định của ngươi chưa"

"Đệ tử chắc chắn" Nguyên Dạ lên tiếng

Những đạo sư còn lại nghe vậy cũng không có tiếp tục phản ứng thái quá, dù sao bọn họ cũng là những lão quái vật tu hành nhiều năm nên việc này cũng không gây ra quá nhiều chuyển biến cảm xúc

"Được rồi, vậy Lạc Nhất Minh bây giờ chính là đệ tử của Hoành Thiên Phong" Mục Ngoan lên tiếng tuyên bố

Sau đó Nguyên Dạ đứng sang một bên chờ đợi cuộc tuyển chọn đệ tử kết thúc, nhưng sự chú ý của hắn lúc này không đặt trên chuyện này mà là đặt vào tên đạo sư của hắn Tô Lâm

Nguyên Dạ biết rằng nếu hệ thống tuyên bố nhiệm vụ có liên quan đến người này thì chắc chắn người này có gì đó đặc biệt, thậm chí hệ thống còn muốn Nguyên Dạ nhận người này là sư phụ, điều này càng khẳng định thêm những suy đoán của Nguyên Dạ lúc này

Sau nữa ngày thì cuối cùng cũng kết thúc cuộc tuyển chọn đệ tử, không ngoài dự đoán Thiên Phần Phong là nới có nhiều người muốn gia nhập nhất, Phượng Thanh Phong cũng có rất nhiều đệ tử gia nhập nhưng tất cả chỉ toàn là nữ nhân, còn Đan Minh Phong và Trận Tinh Phong thì cũng tuyển thêm được nhiều đệ tử có thiên phú trong đan đạo và trận đạo, nhưng có một điều làm Nguyên Dạ bất ngờ đó là Hoành Thiên Phong chỉ có duy nhất một mình hắn gia nhập

Sau đó các đệ tử mới được phát đồng phục của học phủ, một ngọc bội xác định danh tính và một trăm linh điểm, cuối cùng tất cả sẽ cùng đạo sư trở về phong của mình, để Nguyên Dạ đợi một hồi lâu thì cuối cùng Tô Lâm cũng xuất hiện để đưa hắn về phòng

Lúc này Nguyên Dạ mới có thể nhìn rõ chân diện mục của đạo sư của mình, Tô Lâm là một thanh niên thân thể rất cân đối, khuôn mặt vô cùng anh tuấn, hắn mặc một bộ thanh y, tóc được búi cao lên bằng một cây trâm gỗ nhìn rất phiêu trần thoát tục

Tô Lâm cũng tiếng lại gần quan sát Nguyên Dạ, hắn đinh vòng quanh Nguyên Dạ không biết đã nhìn ra được cái gì mà chỉ thấy hắn liên tục gật đầu, điều này khiến Nguyên Dạ có chút khó chịu,vì vậy hắn nở một nụ cười rồi nói

"Đạo sư, không biết chúng ta trở về phong của chúng ta được chưa"

Thấy nụ cười của Nguyên Dạ, Tô Lâm liền tỏ vẻ khó chịu sau đó nói

"Sau này đừng cười như vậy trước mặt ta, bộ mặt này của ngươi không đánh lừa được ta đâu"

Nói xong hắn quay người bước đi để lại Nguyên Dạ đang sửng sốt, nhưng rất nhanh trên mặt Nguyên Dạ lại hiện lên một nụ cười , mà nụ cười này không phải là nụ cười giả trân như mọi lúc của hắn mà nụ cười này xuất phát từ trong thâm tâm hắn, nụ cười này chỉ xuất hiện khi nào hắn cảm thấy cực kì hứng thù với chuyện gì đó mà thôi

Nguyên Dạ lập tức bước theo sau Tô Lâm, vì toàn bộ Lan Hoà Học Phủ quá lớn nên hai người đã sử dụng truyền tống trận để trở về Hoành Thiên Phong

Xuất hiện tại đỉnh của Hoành Thiên Phong, Nguyên Dạ liền không tin vào mắt mình, hắn không ngờ một nơi nằm trong học phủ lớn nhất đại lục lại hoang sơ như thế này, chỉ thấy cả một ngọn núi rộng lớn thì chỉ có một cái đình viện nhỏ nằm trên đỉnh núi ngoài ra không còn kiến trúc nào khác, thậm chí cái đình viện nhỏ kia cũng đã hư hại kha khá

Nhưng rất nhanh Nguyên Dạ đã chấn định lại, dù sao hắn cũng chỉ cần một chỗ để tu luyện, nên nơi nào thì hắn ở cũng được, theo Tô Lâm bước vào đình viện, bên trong đình viện có một cái sân nhỏ trong sân có một cây đào lớn, dưới bóng cây là một cái ghế mây và một cái bàn nhỏ, đình viện này có năm phòng ở bên trong, Tô Lâm chỉ tay về hướng một phòng rồi nói

"Sau này đó chính là phòng của ngươi, việc sau này của ngươi ở đây chính là nấu cơm một ngày ba bữa đồng thời cũng quét dọn mọi thứ ở đây luôn, hiểu chưa"

Nói xong Tô Lâm liền lại cái ghế mây lười biếng nằm xuống, Nguyên Dạ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cái gì mà cơm một ngày ba bữa, xái gì mà quét dọn, không phải đã là hợp thể kỳ rồi sao vậy mà còn ăn cơm, quá nhiều thắc mắc hiện lên trong đầu Nguyên Dạ nhưng hắn cũng không có nói ra, sau đó hắn tiếng lại cái bàn bên cạnh Tô Lâm ngồi xuống, rót cho mỗi người một chén trà, uống xong một hớp rồi hắn lên tiếng

"Đạo sư là người dùng năng lực linh hồn thâm do ta lúc nãy đúng không"

Tô Lâm nghe vậy cũng không có phản ứng gì, hắn chỉ hờ hững nói

"Ngươi biết rồi sao còn hỏi"

Nguyên Dạ không ngờ Tô Lâm thẳng thắng thừa nhận như vậy, hắn hỏi tiếp

"Tại sao người lại làm vậy, bộ ta có gì khác những đệ tử mới khác sao"

Tô Lâm nở một nụ cười rồi nói

"Đương nhiên khác rất nhiều, ngươi quá giỏi so với bọn chúng vì vậy ta chỉ muốn xem xem ngươi có phải lão quái vật nào đó đoạt xá người khác hay không"

Nguyên Dạ cười nhẹ nói tiếp

"Vậy sao, vậy đạo sư thấy ta có phải bị đoạt xá hay không"

"Đừng lên mặt với ta, với món pháp bảo trong người ngươi dù cho tiên có hạ phàm thì cũng không thăm dò được linh hồn của ngươi nữa nói chi là tu sĩ quèn như ta"

"Tu sĩ quèn sao, đạo sư thật hài hước" nói xong hắn bước vào phòng mình

Tô Lâm vẫn nằm trên chiếc ghế mây đó, nhưng miệng hắn lúc này lại nở một nụ cười, đồng thời cũng lẩm bẩm

"Tiểu tử này có chút thú vị, hắn là thiên tuyển chi tử của tinh cầu này sao hay là ta nhận hắn làm đồ đệ, việc dạy dỗ một thiên tuyển chi tử giết người ngư ngoé cũng không tệ"

Sau đó một âm thanh từ trong cây trâm cài tóc của Tô Lâm phát ra

"Ngươi muốn làm gì thì tùy ta vẫn thích Nhu nhi hơn"

"Nhắc mơi nhơ, Nhu nhi đâu rồi không biết, mà thôi cứ mặc kệ con bé đi chơi đi" Tô Lâm lười biếng nói, sau đó con mắt hắn từ từ híp lại nhìn như đang ngủ thiếp đi

Bạn đang đọc Sát Lục Chi Dạ sáng tác bởi DevonVanHenituse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DevonVanHenituse
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.