Cơ hội cuối
Nguyên Dạ sau khi xử lý những người đi cùng hắn trong những ngày qua thì bản thân hắn tiếp tục tự mình lên đường, đương nhiên đích đến mà hắn hướng tới đó chính là trung tâm của khu rừng mưa này
Với bản tính luôn luôn cẩn thận của bản thân và sự do thám bao quát của Nha binh nên cuộc hành trình của Nguyên Dạ rất xuông sẻ mà không gặp phải chướng ngại gì, mà nếu có gì khó khăn cản trở hắn thì cũng không sao vì chất lượng Nha binh của hắn lúc này đã tăng lên rất nhiều sau chuyến đi vào Lao Ngục Linh
Và sau bốn ngày di chuyển liên tục không ngừng nghĩ thì cuối cùng Nguyên Dạ cũng đã đến phạm vi trung tấm của khu rừng này, sau khi đến đây Nguyên Dạ cũng ngay lập tức nhận được thông báo của Nha binh đi do thám rằng xung quanh đây có rất nhiều hoang thú cường đại, đồng thời Nha binh cũng báo rằng đang có một nhóm khoảng hai mươi người đang tập trung tại một tại một hang động
Nguyên Dạ không cần nghĩ liền biết đó chính là nhóm đệ tử của hai thế lực tiến vào đây, hắn cũng không lập tức đến tập hợp với nhóm người đó vì dù sao cũng chưa đến lúc hẹn với lại hắn muốn cùng Dục đi thu thêm nhiều Nha binh cường đại về cho bản thân
Sau đó Nguyên Dạ ngay lập tức đã di chuyển đến chỗ có hoang thú cường đại trú ngụ, truy lùng theo khí tức Nha binh của bản thân thì rất nhanh Nguyên Dạ đã đến nơi, lúc này trước mặt hắn là một hang động khổng lồ bên trong không ngừng tràn ra luồng khí tức dữ dội, mà chủ nhân của luồng khí tức này dường như cũng đã cảm nhận được khí tức của Nguyên Dạ xuất hiện nên nó đã từ trong hang động lao ra
Một bóng đen khổng lồ từ trong hang động lao ra với tốc độ cực nhanh về hướng Nguyên Dạ, nhưng thân ảnh này chưa kịp đụng vào người Nguyên Dạ thì đã bị một lực lượng khác đánh bay về sau, chủ nhân của luồng lực lượng này không ai khác mà chính là Dục
Mà lúc này Nguyên Dạ mới thấy rõ được hình dáng của thân ảnh màu đen kia, đây là một con hoang thú có hình dáng giống như một con hà mã nhưng nó lại to hơn rất nhiều cộng thêm trên thân nó còn mộc ra lớp vảy rất cứng cáp và trên đầu nó cũng có một cập sừng
Con hoang thú này theo lời Dục nói thì nó có thực lực ngang một tu sĩ Luyện Hứ kỳ. Mà lúc này, sau khi ăn một kích của Dục thì nó đang cố gắng đứng lên nhưng cố mãi vẫn không đứng lên nổi, thấy vậy Nguyên Dạ cũng không muốn tốn thời gian nữa nên đã ra lệnh cho Dục dứt điểm nó, Dục liền vâng lời, sau đó chỉ thấy Dục làm một loại thuật pháp gì đó mà thân thể con hoang thú dường như bị hút khô rồi từ từ chết đi, Nguyên Dạ cũng không có để ý đến thủ đoạn của Dục mà hắn bắt đầu thu lấy linh hồn của con hoang thú vào Hồng Nha trượng rồi cùng Dục tiến vào hang động trước mắt nhằm tìm xem có thêm thu hoạch gì không
Bước vào bên trong hang động, một mùi hôi liền sộc vào mũi Nguyên Dạ, mùi này không phải mùi gì lạ mà chính là mùi chất thải và thức ăn đã phân hủy của đám hoang thú trộn lại, Nguyên Dạ phất tay cho mùi bay đi rồi hắn bắt đầu tìm xung quanh hang động
Kết quả Nguyên Dạ cũng không tìm được gì đáng giá mà chỉ thấy được ba con hoang thú có hình dáng y đúc con hoang thú mà Dục vừa giết nhưng với kích thước nhỏ hơn rất nhiều, Nguyên Dạ không cần nghĩ liền biết đây chính là con của con hoang thú kia, mà lúc này ba con hoang thú nhỏ đang cọ cọ vào chân hắn, thấy vậy, mặt Nguyên Dạ không có chút biểu tình gì mà chỉ thấy Hồng Nha Đao xuất hiện trên tay hắn, rồi một luồng đao mang loé lên, chính thức lấy mạng ba con hoang thú nhỏ
Hắn cũng không thu linh hồn ba con hoang thú vào Hồng Nha Trượng mà mặc kệ biết đâu linh hồn bọn nó có thể siêu thoát đầu thai sang kiếp khác, đây chính là phần nhân từ còn sót lại trong hắn dù vậy trong mắt người khác thì điều này đã cực kì tàn nhẫn, điển hình là nhân vật đã chứng kiến hết cảnh này là Dục nhưng nàng là Nha binh nên không thể nào sinh ra sự chán ghét hay thù hận gì với Nguyên Dạ
Sau đó Nguyên Dạ và Dục không ngừng đi hết chỗ này đến chỗ khác để giết hoang thú và với thực lực của Dục thì chỉ cần đến chiều tối là có thể quét sạch mọi hoang thú cường đại quanh đây, kết quả Nguyên Dạ thu hoạch được ba Nha binh có thực lực ngang tu sĩ Hoá Thần Kì, bốn hoang thú có thực lực ngang Luyện Hư kì và một hoang thú có thực lực ngang Hợp Thể kì, cộng thêm rất nhiều bảo bối mà bọn hoang thú đó đã cất giữ
Làm xong việc của mình thì Nguyên Dạ cũng bắt đầu đi đến nơi mà nhóm đệ tử kia đang tụ hợp, ban đầu khi Nguyên Dạ vừa mới đến thì bọn người kia đã xém chút nữa ra tay với hắn vì tưởng hắn là hoang thú vì dù sao nơi đây cũng đầy rẩy nguy hiểm, khi thấy người đến là Nguyên Dạ thì bọn họ liền thở phào nhưng rất nhanh khuôn mặt lại ủ rủ trở lại vì người mà bọn họ đang chờ không phải Nguyên Dạ
Nguyên Dạ nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ cũng liền đoán được vấn đề, hắn sau đó liền lấy ra túi trữ vật của Mạc Ly, rồi hắn bịa ra một câu chuyện rằng Mạc Ly đã hi sinh cho hắn chạy thoát và giao túi trữ vật này cho hắn
Mọi người nghe xong trên mặt liền xuất hiện vẻ mất mát, nhưng rất nhanh tất cả liền trấn định lại, một người thanh niên từ trong nhóm người đi ra và nhận lấy túi trữ vật của Mạc Ly sau đó từ bên trong đó lấy ra một cây cờ, đây chính là trận kì mà Tô Lâm đã giao cho mười người có tu vi cao nhất trước khi bước vào đây
Mà giờ đây mười thanh trận kì cũng đã tập hợp đủ ở đây, nên bọn họ chuẩn bị bố trận và rời khỏi nơi này. Lúc này khi những người đó bắt đầu bố trận thì Nguyên Dạ đứng một bên và bắt đầu đánh giá những người có mặt ở đây
Trong hang động này có hai mươi mốt người, có những người bạn đầu bị cuốn vào và cũng có người vào để cứu những người đó, Diệp Thanh cũng có mặt tại đây. Diệp Thanh hiện tại đang đứng bên cạnh Nguyên Dạ, hắn điều chỉnh giọng nói của mình nhỏ nhất có thể để không ai nghe thấy rồi nói
"Nè ngươi đang có kế hoạch gì sao"
Diệp Thanh hỏi như vậy là vì hắn tự nhận mình biết rất rõ Nguyên Dạ, hắn thấy người tên Mạc Ly kia chắc chắn là do Nguyên Dạ ra tay giết chết và Nguyên Dạ đang chuẩn bị làm một việc gì đó nên mới làm vậy
"Không có" Nguyên Dạ nghe Diệp Thanh hỏi vậy chỉ hờ hững trả lời rồi không có tiếp tục nói nhiều
Mà lúc này nhóm người kia đã bố trí xong trận kì, sau đó một vị trận sư trong nhóm bước ra nhằm khởi động trận pháp, kích hoạt trận pháp này là khiến vị trận sư kia gặp rất nhiều khó khăn vì dù sao đây cũng là trận pháp có thể truyền tống xuyên không gian, nếu không có trận kì của Tô Lâm thì không đời nào vị trận sư này có thể bố trí được trận pháp này chứ đừng nói là khởi động nó
Dù gặp khó khăn nhưng cuối cùng vị trận sư kia cũng đã thành công khởi động trận pháp, thấy trận pháp có hiệu lực những người còn lại liền vui mừng như muốn khóc, xem ra bọn họ đã chịu khó khăn không ít trong Bí Cảnh Đế Giả này
Sau đó mọi người liền tiến vào trận pháp, nhưng khi mọi người tưởng chừng có thể thuận lời truyền tống ra ngoài thì đột nhiên, từ bên ngoài hang đông truyền ra một tiếng rống rồi sau đó một con hoang thú toàn thân màu đen trên thân còn bốc lên từng sợi hồng quang xuất hiện, con hoang thú này lao thẳng về nơi mọi người đang truyền tống, mà lúc mày trận pháp vẫn chưa khởi động xong, không còn cách nào khác nên tất cả liền tán ra né tránh đòn tấn công của công hoang thú. Mà trận kì thì cũng từ đó mà bị phá hủy trước đôi mắt tuyệt vọng của tất cả mọi người
Bây giờ tất cả mọi người đều hiểu, cơ hội cuối cùng để bọn họ có thể rời khỏi đây chính là nhận được truyền thừa của vị chủ nhân Bí Cảnh Đế Giả này
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |