Tìm đến
Con hoang thú khổng lồ đã phá nát hy vọng an toàn nhất để rời khỏi Bí Cảnh Đế Giả của nhóm đệ tử, thậm chí lúc này tất cả có thể cũng sẽ chết tại đây vì con hoang thú mà họ đang đối mặt vô cùng cường đại
Thấy không có cơ hội chiến thắng nên một vị đệ tử trong số họ là yêu tộc đã lên tiếng
"Hiện tại chúng ta chỉ còn một cơ hội đó là nhận được truyền thừa của chủ nhân nơi này nếu không chúng ta sẽ bị nhốt ở đây vĩnh viễn, còn bây giờ thì mọi người chia nhau chạy đi"
Lời của vị đệ tử kia nói cũng chính là suy nghĩ của những người còn lại, làm như vậy thì họ mới có cơ hội sống sót, không đợi thêm một phút nào nữa mà mọi người bắt đầu phân tán sang bốn phương tám hướng
Mà con hoang thú kia đã lựa chọn đuổi theo Nguyên Dạ, Diệp Thanh đi theo hắn cũng dính vạ lây, nhưng trên mặt hai người không có gì gọi là hoảng hốt, bọn họ chỉ cấm mặt về phía trước chạy và khi phát hiện đã ở khoảng cách đủ xa thì cả hai liền ngừng lại
Sau đó là con hoang thú cũng chạy đến, nó không có tiếp tục tấn công hai người nữa mà nó chỉ di chuyển đến trước người Nguyên Dạ rồi ngoan ngoãn đứng đó, cuối cùng nó lại bị Nguyên Dạ thu vào Hồng Nha Trượng. Thấy cảnh này Diệp Thanh cũng không ngỡ ngàng gì vì hắn biết con hoang thú đó là Nha binh của Nguyên Dạ
"Tại sao ngươi làm vậy" Diệp Thanh khuôn mặt nghiêm nghị hỏi
"Không cần ngươi quan tâm" Nguyên Dạ chỉ hờ hững trả lời rồi sau đó hắn hướng một hướng khác di chuyển, Diệp Thanh thấy vậy cũng đuổi theo, hắn muốn xem xem Nguyên Dạ rốt cuộc có kế hoạch gì
Nguyên Dạ trở về nơi mà lúc trước nhóm đệ tử đã bày trận, hắn tiến vào hang động trước đó rồi tìm một chỗ ngồi xuống và nhắm mắt lại giống như đã ngủ đi
Diệp Thanh thấy cảnh này liền không hiểu nối Nguyên Dạ muốn làm gì, qua thời gian quen biết thì hắn thấy Nguyên Dạ không phải người dễ dàng bỏ cuộc như vậy nên hắn chắc chắn Nguyên Dạ đang ấp ủ một âm mưu gì đó, nghĩ vậy Diệp Thanh liền tiến vào ngồi cạnh Nguyên Dạ
Mà Nguyên Dạ lúc này thì hắn không hề ngủ mà hắn đang tập trung cảm nhận Nha binh côn trùng mà hắn cử đi theo dỗi những đệ tử còn lại, Nguyên Dạ làm vậy là vì hắn có một suy đoán đó là Bí Cảnh Đế Giả này không phải đột nhiên thình lình xuất hiện mà nó đã tìm được chủ nhân phù hợp kế thừa những gì Mặc Vũ Đại Đế để lại nên đã xuất hiện và hút hết những đệ tử tham gia giao đấu vào đây
Mà Nguyên Dạ cử Nha binh đi theo dỗi đám đệ tử kia cũng là bởi vì hắn tin chắc rằng trong nhóm người có sẽ có người tìm ra truyền thừa của Vũ Mặc Đại Đế, việc của hắn hiện tại đó là theo dỗi tất cả bọn họ rồi chờ đợi một trong số bọn họ tìm ra truyền thừa thì hắn sẽ tiến tới cướp lấy. Đây chính là toàn bộ kế hoạch Nguyên Dạ định ra từ ban đầu
Thời gian dần dần trôi qua, kể từ lúc Nguyên Dạ tiến vào hang động này cũng đã qua mười bảy ngày, mà mười bảy ngày này hắn chỉ ngồi một chỗ không ngừng chú ý tới những tin tức mà Nha binh của hắn truyền về, trong khoản thời gian này, những vị đệ tử kia cũng đã chết không ít và cũng đã tìm được một số đồ tốt nhưng tin tức về truyền thừa của Mặc Vũ Đại Đế vẫn không có
Mà Diệp Thanh vẫn xuyên suốt ở cùng với Nguyên Dạ, có điều tên này không chịu ngồi yên như Nguyên Dạ là hắn thường xuyên đi qua đi lại thậm chí còn bắt hoang thú về nướng ăn, nhưng hăn vẫn cảm thấy rất nhàm chán dù vậy Diệp Thanh vẫn không có rời đi mà vẫn kiên quyết muốn xem kế hoạch của Nguyên Dạ là gì
Vào một trưa, Diệp Thanh vì quá chán nên đã ra ngoài luyện đan nhằm tăng cao trình độ luyện đan của hắn, đang chuẩn bị bước vào luyện đan thì cuối cùng hắn đã thấy Nguyên Dạ từ trong hang động bước ra
Nguyên Dạ sau khi bước ra ngoài liền cho Dục ra ngoài sau đó ra lệnh cho Dục mang hắn cấp tốc di chuyển về một phương hướng, Diệp Thanh không thể theo kịp tốc độ của Dục nên chỉ đành bực tức đứng tại chỗ chửi bới Nguyên Dạ
Rất nhanh Dục cùng Nguyên Dạ đã hạ xuống, mà trước mắt Nguyên Dạ là một căn nhà nhỏ cạnh hồ, xung quanh còn trồng không ít hoa, điều kì lạ là dù nơi này mưa không ngừng nhưng hoa ở đây vẫn không chết
Nguyên Dạ không tiếp tục quan sát nữa mà nhìn sang Dục, Dục liền hiểu, sau đó nàng liền dò xét xung quanh rất nhanh Dục đã ra hiệu cho Nguyên Dạ là không có gì nguy hiểm, thấy vậy Nguyên Dạ liền cùng Dục tiến vào căn nhà nhỏ kia
Sau khi bước vào căn nhà, Nguyên Dạ liền thấy được một thân ảnh yêu tộc đang cùng trò truyện với một hư ảnh, thân ảnh kia là một nam tử yêu tộc mang đồng phục của Lân Hoàng Thư Viện, thân hình cân đối và khuôn mặt cũng được coi là anh tuấn, còn về hư ảnh đang nói chuyện với nam tử yêu tộc kia thì Nguyên Dạ không cần nghĩ cũng biết được đây chính là phần tàn hồn còn sót lại của Vũ Mặc Đại Đế, vị Vũ Mặc Đại Đế này có khuôn mặt vô cùng anh tuấn, trên tay hắn còn cầm một cây quạt lông nhìn vô cùng tiêu sái
Cả hai đang trò truyện thì thấy Nguyên Dạ cùng Dục bước vào, sau đó cả hai liền kinh ngạc. Vị đệ tử kia kinh ngạc là vì không hiểu sao Nguyên Dạ lại có thể xuất hiện ở đây, còn tàn hồn của Vũ Mặc Đại Đế kinh ngạc là vì thấy được thân ảnh của Dục
Vị đệ tử kia sau đó liền lên tiếng
"Tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây"
Nguyên Dạ nghe vậy liền nở một nụ cười rồi nói
"Ta đến đây để lấy truyền thừa ah"
Vị đệ tử kia nghe vậy liền biến sắc vì hắn không hiểu vì sao Nguyên Dạ lại biết được nơi này có truyền thừa, hắn định tiếp tục lên tiếng để dành truyền thừa cho mình thì đột nhiên tàn hồn của Vũ Mặc Đại Đế đã lên tiếng trước
"Xin lỗi vị tiểu hữu này, ngươi đến sau nên không có phần đâu"
"Vậy sao, vậy thì ta chỉ đành giết hân để dành truyền thừa về cho mình thôi" Nguyên Dạ cười nói
Nghe vậy tàn hồn của Vũ Mặc Đại Đế liền nhíu mày, sau đó chỉ thấy một lực lượng được tàn hồn của Vũ Mặc Đại Đế đánh ra hướng về phía Nguyên Dạ, thấy cảnh này vị đệ tử yêu tộc kia liền vui mừng vì hắn chắc chắn Nguyên Dạ sau đó sẽ chết khi dính chiêu này, nhưng hắn không ngờ được rằng nữ bóng đen đứng bên cạnh Nguyên Dạ đã nhẹ nhàng đỡ lấy đòn tấn công
Thấy vậy tàn hồn của Vũ Mặc Đại Đế cũng không có ý định tấn công nữa vì hắn biết một tàn hồn của một vị đại đế đã chết đi không có một chút sức lực nào trước một vị đại đế hàng thật giá thật như Dục
Sau đó tàn hồn của Vũ Mặc Đại Đế định lên tiếng nói gì đó nhưng đã bị Nguyên Dạ đứng ra nói trước
"Ta có ý này, ta và tên kia đều muốn truyền thừa của ngươi nên bây giờ bọn ta sẽ quyết đấu, ai thắng sẽ nhận được truyền thừa và ngươi vẫn có truyền nhân, còn nếu ngươi không đồng ý cuộc giao đấu này thì ta sẽ giết luôn tên đó đồng thời phá hủy luôn truyền thừa của ngươi để ngươi mãi mãi không có truyền nhân"
Nghe vậy Vũ Mặc Đại Đế liền sinh ra tức giận trong lòng nhưng hắn cũng muốn có truyền nhân nên không còn cách nào khác nên hắn đành phải cho phép trận giao đấu của hai người được diễn ra
Còn về tên đệ tử yêu tộc kia dù cảm thấy ấm ức vô cùng nhưng cũng phải đành chấp nhận giao đấu, với lại hắn cũng không sợ Nguyên Dạ khi thi đấu công bằng vì hắn cao hơn Nguyên Dạ một đại cảnh giới
Sau đó Nguyên Dạ cùng vị đệ tử của Lân Hoàng Thư Viện đi ra khỏi căn nhà nhỏ và chuẩn bị giao đấu tranh giành truyền thừa dưới sự chứng kiến của tàn hồn Vũ Mặc Đại Đế và Dục
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |