Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mà Thần Cung

Tiểu thuyết gốc · 1072 chữ

Dù Nguyên Dạ định rời đi nhưng hắn cũng đã đoán trước được rằng hệ thống sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy

Hít một hơi thật sâu, sau đó hắn tiếng thẳng về toà lâu đài trên lưng Cự Không Thần Quy đang liên tục di chuyển

Dưới sự bảo hộ của hệ thống, Nguyên Dạ không còn cảm thấy áp lực mà Cự Không Thần Quy toả ra nữa, cũng do khí thế của Cự Không Huyền Quy toả ra quá lơn nên không có con hoang thú nào dám lại gần, điều này giúp cho Nguyên Dạ rất thuận lợi tiếp cận toà lâu đài trên lưng nó

Đứng rất gần với Cự Không Thần Quy nhưng Nguyên Dạ dường như là vô hình với nó, theo hắn đoán chắc là do nó chỉ coi hắn là một con sâu, kiến không hơn không kém

Nguyên Dạ cũng không quá để tâm đến cách nhìn của con rùa bự kia nhìn hắn như thế nào càng mặc kệ hắn thì càng tốt

Thứ hắn quan tâm nhất bây giờ chính là toà cung điện trước mắt hắn. Đứng trước kiến trúc hùng vĩ trên lưng một con hoang thú khổng lồ nó mang lại cho Nguyên Dạ một cảm giác rất khó tả, khi lúc trước hắn chỉ có thể nhìn thấy những thứ này trên tivi

Phải biết rằng,toà cung điện rất rộng lớn và nó được chia làm ba phần xếp chồng lên nhau , phần dưới cùng là một vòng tròn lớn với những kiến trúc được xây dựng bên trong vòng tròn đó, tầng tiếp theo là một hình hộp màu đen được xây dựng ở giữa tầng dưới cùng và cuối cùng là tầng cao nhất cũng là ngọn của toà cung điện nó được xây dựng theo hình nón. Nhìn vào toà cung điện trước mặt Nguyên Dạ có cảm giác chuyến đi này

Quan sát toàn bộ toàn bộ phần bên ngoài của toà cung điện một lần, Nguyên Dạ cũng đã biết tên của toà cung điện này qua bảng hiệu trước cổng, tên của nó là Ma Thần Cung

Đúng như cái tên của nó, Ma Thần Cung toả ra một loại khí tức rất lạnh lẽo, thậm chí Nguyên Dạ còn ngửi được thoang thoảng mùi máu từ bên trong toả ra. Cả toà cung điện dù được thiết kế rất sang trọng nhưng lại mang lên trên mình một màu đen tuyền càng khiến cho nó trở nên u ám và tối tâm hơn

Đứng trước đại môn của Ma Thần Cung, Nguyên Dạ hít một hơi thật sâu sau đó tiến lại gần cánh cửa từ từ mở nó ra

Nếu bình thường chắc chắn hắn sẽ cho nha binh đi dò đường trước nhưng do khí thế của Cự Không Thần Quy và bản thân Ma Thần Cung quá khủng khiếp nên khiến cho đám nha binh cấp thấp không thể nào tồn tại, như vậy hắn chỉ có thể một mình hành động thật cẩn thận

Đại môn của Ma Thần Cung rất lớn nên khiến Nguyên Dạ phải vận dụng hết khí lực mới có thể đẩy ra được, khi đại môn vừa mở ra thì khí tức kì lạ kia lại càng toả ra mảnh liệt hơn không khí cũng đã trở nên ngột ngạt hơn

Bước vào bên trong, Nguyên Dạ đi rất cẩn thận đề phòng có thế lục nào đó đột nhiên nhảy ra tập kích hắn

Nhưng có thể là do hắn suy nghĩ nhiều, chả có nguy hiểm gì xuất hiện cả thậm chí cả một con muỗi cũng không có

Lúc này Nguyên Dạ mới bình tĩnh quan sát xung quanh, trước mắt Nguyên Dạ lúc này là một khung cảnh hoang tàn, khác với vẻ bề ngoài uy nga thì bên trong Ma Thần Cung là một cảnh tượng đổ nát, khắp nơi đều là dấu vết của chiến đấu để lại

Nguyên Dạ tiếp tục tiến về phía trước quan sát và hắn vẫn không quên đề cao cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Tiến vào bên trong một kiến trúc đổ nát mà hắn không biết là nơi nào vì biển hiệu bên ngoài đã bị nát hết không nhìn rõ nữa, bên trong tối ôm khiến Nguyên Dạ phải tạo ra một tia lửa mới có thể thấy cảnh vật xung quanh

Có ánh sáng giúp hắn quan sát rõ hơn mọi thứ xung quanh, bên trong toà kiến trúc đổ nát này đa phần là mảnh vỡ của bản thân nó, số ít còn lại là những mảnh gỗ gãy nát do kiến trúc đổ sặp, chỉ với những thứ này Nguyên Dạ cũng không thể đoán được kiến trúc này trước kia dùng để làm gì

Bước ra khỏi toà kiến trúc đổ nát, Nguyên Dạ tiếp tục đi đến nơi khác tìm thứ hệ thống cần càng nhanh càng tốt để hắn có thể rời khỏi nơi này tại vì trong lòng hắn đã có dự cảm không tốt về nơi này

..........

Quay ngược lại quảng thời gian Nguyên Dạ vừa mở được đại môn của Ma Thần Cung, khi cánh cửa được mở ra thì sâu bên trong của toàn cung điện, tại một chánh điện âm u và rộng lớn, trong đó có một chiếc ngai được làm bằng đao, kiếm và đầu lâu và trên chiếc ngai đó có một người đang ngồi

Không, phải nói đúng hơn là đang bị trói trên đó. Người này là một gã đàn ông thân mặc giáp đen, đầu đội vương miện đen, tay cầm một thanh kiếm đen nhưng với tóc dài màu trắng xoả xuống khiến ta không thể nào nhìn thấy khuôn mặt của hắn

Điều đặc biệt ở đây là người đàn ông đang bị rất nhiều sợi xích trói trên chiến ngai kia, hắn cứ bị trói như thế không biết bao lâu rồi và cũng không biết hắn còn sống hay đã chết

Nhưng đột nhiên hôm nay đầu của hắn đột nhiên ngẩn lên, sau đó hắn từ từ mở đôi mắt đỏ thẩm của mình ra nhìn thẳng về phía trước, dường như mắt hắn có thể nhìn xuyên qua mọi vật và cuối cùng hắn thấy Nguyên Dạ mở đại môn của Ma Thần Cung bước vào

Bạn đang đọc Sát Lục Chi Dạ sáng tác bởi DevonVanHenituse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DevonVanHenituse
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.