Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1549 chữ

Không biết có kẻ đang âm thầm quan sát mình, Nguyên Dạ tiếp tục tìm kiếm xung quanh những kiến trúc khu vực dưới cùng của Ma Thần Cung

Dù đã tìm liên tục không ngừng nghĩ hai mươi giờ và không bỏ qua một ngóc ngách nào mà hắn đã đi qua, nhưng không có gì ngoài gạch đá đổ nát

Và cho đến khi nơi cuối cùng khu vực dưới cùng của Ma Thần Cung được Nguyên Dạ tìm qua, tất nhiên là vẫn không có gì trong đó. Lúc này Nguyên Dạ chỉ có thể tiếng vào khu vực cao hơn của Ma Thần Cung

Đi đến trung tâm tầng dưới cùng, tại nơi đây có một cái cầu thang để đi lên tầng phía trên nhưng nó cũng đã bị đổ nát không ít. Như vậy Nguyên Dạ cũng chỉ đành tự tạo cầu thang cát đi lên

Đi đến cổng vào của tầng tiếp theo, phía trước cũng có một tấm biển ghi tên của tầng này nhưng trên đó lại trang đầy vết dao kiếm giống như có người không muốn cho người khác biết đây là đâu nên đã làm như vậy

Nguyên Dạ không quan tâm đến đây là đâu hay nơi đây có bí ấn này, hắn chỉ muốn mau hoàn thành nhiệm vụ rồi rời khỏi bơi này thôi, vì khi vừa đặt chân lên tầng ở giữa thì cảm giác bất an của hắn càng mãnh liệt hơn

Mở cửa và nhìn vào, bên trong chỉ có một khoảng đen dù cho hắn có dùng lửa thấp sáng thì cũng không nhìn thấy gì, vì vậy hắn chỉ có thể đánh liều mà bước vào nhưng khi chân phải của hắn đặt vào bên trong hắn lại không tìm được chỗ cho bản thân mình đặt chân. Cũng may từ khi bước vào Ma Thần Cung hắn vẫn liên tục cảnh giác nên mới có thể nhận ra điều này

Không vội bước vào bên trong nữa, mà Nguyên Dạ tạo ra một con đường cát để bước đi. Khi đã tạo xong một con đường bằng cát thì lúc này trong tay Nguyên Dạ đã nắm sẵn Hồng Nha đao. Hắn không ngần ngại nữa mà bước thẳng lên con đường cát đi vào tầng giữa của Ma Thần Cung

........

Cũng ngay lúc này, trong lúc Nguyên Dạ đang chật vật với Ma Thần Cung thì bên ngoài hiểm địa của Kim Đan chiến trường đang chuẩn bị nổ ra một cuộc chiến dữ dội

Đó là cuộc chiến giữa các thiên tài của nhân tộc và yêu tộc. Phải biết rằng nhân tộc và yêu tộc đã chiến tranh với nhau trong hàng thế kỉ với nhiều lí do khác nhau

Nhưng khi vị cường giả kia xuất hiện và ban bố ra Lạc Âu luật và bắt lãnh đạo của hai tộc lập lời thề rằng sẽ ngừng chiến tranh. Nhưng vị cường giả đó lại cho phép các thiên tài dưới Hợp Thể kỳ chiến đấu với nhau bên trong các cổ chiến trường. Vì vậy mỗi lần cổ chiến trường mở ra thì những cuộc chiến giữa các thiên tài của hai tộc cũng sẽ nổ ra

Lúc này tại trận doanh của nhân tộc hiện đang được một vị hoàng tử của một đế quốc chỉ huy, tại một căn lều lớn ở giữa, tất cả thành viên chủ chốt của trận doanh nhân tộc đang bàn chiến lược bên trong

Một gã thiếu niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi khuôn mặt anh tuấn nhưng không kém phần uy nghiêm đang giảng chiến lượt cho những người bên trong căn lều. Đây không ai khác chính là lãnh đạo của trận doanh nhân tộc, thất hoàng tử của quốc gia hùng mạnh nhất Lạc Âu tinh, Nguyễn Quang Đế Quốc, Quang Thất Duy

Khi Quang Thất Duy đang thể hiện trình độ chiến lược trong chiến tranh của mình thì một giọng nói nữ nhân ngọt ngào vang lên cắt đứt mạch nói chuyện của hắn

"Thất Duy điện hạ ta xin lỗi vì đã cất ngang lời nói của ngài, nhưng ta có chuyện cần muốn nói"

Quang Thất Duy nhìn về phía nữ nhân vừa lên tiếng, hắn không tức giận khi lời nói của mình bị cắt ngang thậm chí còn nở một nụ cười thân thiện với nữ nhân đó rồi nói

"Không sao, nếu như Minh Anh thánh nữ có chuyện muốn nói thì cứ nói đi"

Những người khác tại trong lều cũng không có ý kiến gì với vị Minh Anh thánh nữ này tại vì ai cũng biết thực lực cường đại của nàng và trên hết là thế lực đứng sau nàng, thế lực đó thậm chí còn lớn mạnh hơn Nguyễn Quang đế quốc và thế lực đó chính là Lạc Thiên Thánh Tông đại danh đỉnh đỉnh

Minh Anh thánh nữ lúc này đang mặc một bộ áo choàng màu tím che đi toàn bộ cơ thể nàng, trên mặt cũng có mạng che mặt để không lộ dung nhan của mình ra ngoài

Minh Anh thánh nữ chú ý đến không ai có ý kiến gì liền tiếp tục phát biểu

"Ta biết, giữa ta và yêu tộc đã chiến tranh với nhau rất lâu,từ thời xa xưa đến nay những đồng loại của ta cũng đã ngã xuống dưới tay yêu tộc rất nhiều nhưng yêu tộc cũng chết trong tay nhân tộc không ít. Vậy thì tại sao đến thế hệ chúng ta lại không thể giải quyết chuyện này bằng cách hoà bình nhất"

Khi nghe những lời của Minh Anh thánh nữ nói, không khí trong phòng bỗng nhiên trầm hẵn xuống. Không ai lên tiếng phản bác lại lời của nàng kể cả Quang Thất Duy cũng vậy

Tại vì đa số bọn họ không muốn chấm dứt chiến tranh, một phần bởi vì bản thân câm ghét yêu tộc, một phần cảm thấy yêu tộc là thứ hạ đẳng, một phần là do trưởng bối trong nhà căng dặn. Bọn họ cảm thấy lời của Minh Anh thánh nữ là ngu ngốc nhưng không ai dám đứng ra nói vì sợ đắc tội nàng

Minh Anh thấy mọi người đều im lặng, nàng còn tưởng rằng mọi người đều đồng ý với ý kiến của nàng nên vui mừng định nói tiếp. Nhưng từ trong gốc của căn lều lại có một giọng nói vang lên chặn họng nàng

"Hahahaha, lời nói thật là ngu ngốc. Chiến tranh giữa hai tộc đã chấm dứt từ lâu rồi, cuộc chiến này là chỉ để rèn luyện chúng ta thôi. Đó mới chính là ý nghĩa mà khai sơn tổ sư của cô muốn truyền đạt lại đó cô nương xinh đẹp à"

Khi nghe lời nói này tất cả người trong lều đều nhìn về thân ảnh đã nói ra những lời này, người này đứng trong gốc lều, khuôn mặt không anh tuấn bằng Quang Thất Duy nhưng cũng rất dễ nhìn, trên miệng còn ngậm một cọng cỏ nghìn rất là lãng tử, người này mặc bộ y phục màu tím bên hông còn đeo lệnh bài có khắc ba chữ Tử Diễm Cung

Người này không ai khác chính là Lý Phàm, không hiểu bằng lí do gì mà hắn có thể vào được tầng lớp lãnh đạo của trận doanh nhân tộc

Tất cả mọi người đều mắt tròn xoe nhìn Lý Phàm, dù hắn có hơi vô tư khi dám nói lời của Minh Anh là ngu ngốc nhưng những gì hắn nói cũng rất có lí. Nhưng sợ đắc tội Minh Anh nên cũng không ai nói gì

Minh Anh khi nghe được những lời này cũng dường như ngộ ra điều gì đó nên cũng yên lặng, cuối cùng khi thấy không khí không được tốt nên Quang Thất Duy đã lên tiếng

"Được rồi, có lẽ mọi người cũng đã mệt, cuộc họp sẽ giải tán ở đây, tối nay sẽ tiếp tục. Mọi người về nơi của mình nghĩ ngơi đi"

Nghe những lời Quang Thất Duy nói mọi người liền nghe theo giải tán đi ra khỏi căn lều

Lý Phàm cũng không khác, hắn đi ra khỏi căn lều định đi tìm Diệp Thanh cũng ở đây cả hai cùng đi thực hiện kế hoạch của hắn. Dù lúc nãy nói rằng cuộc chiến này là rèn luyện nhưng hắn không có thời gian cho chuyện vô bổ này

Lý Phàm vừa đi đến chỗ Diệp Thanh vừa vò đầu bức tai, miệng thì lẫm bẩm

"Không biết tên khốn kia chốn đi đâu rồi, đúng là tên không giữ lời mà"

Bỗng nhiên hai thân ảnh từ đâu xuất hiện chắn ngang đường của hắn, hai người này không ai khác chính là Minh Anh thánh nữ và một cô gái khác luôn đi theo cô

Lý Phàm thấy vậy nheo mắt lại, nhìn thẳng vào Minh Anh thánh nữ hỏi

"Xin lỗi ta đã có người mình thích rồi, nếu cô cần thì ta có thể giới thiệu một đồng môn của ta cho cô, hắn tên là Lạc Nhất Minh"

Bạn đang đọc Sát Lục Chi Dạ sáng tác bởi DevonVanHenituse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DevonVanHenituse
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.