Tầng giữa
Nghe được câu nói của Lý Phàm, Minh Anh cũng không có phản ứng gì còn cô gái đi bên cạnh nàng lại tức giận quát lên
"Nè tên vô lễ kia, ngươi đừng có xúc phạm Minh Anh thánh nữ. Ngươi và đồng môn của ngươi xứng với nàng sao"
Lý Phàm nghe vậy chỉ mĩm cười, rồi hắn nhìn thẳng vào Minh Anh nói
"Vậy quý cô thánh nữ đây chặn đường ta là có ý gì đây"
Minh Anh lúc này cuối cùng cũng lên tiếng
"Lời của ngươi lúc nãy là có ý gì"
"Chuyện lúc nãy là chuyện gì hiện tại ta quên rồi. Đợi khi nào ta nhớ ta sẽ nói cho cô, còn bây giờ ta đang bận nên đi trước đây"
Nói xong Lý Phàm nhẹ nhàng lách qua hai người rồi đi mất. Minh Anh thấy hắn không có ý định nói nên cũng không cản
"Minh Anh tỷ, cứ để hắn đi như vậy sao, không còn bao lâu nữa trận chiến liền bắt đầu rồi" cô gái đi cùng Minh Anh thắc mắc hỏi
"Không, ta thấy tên này làm việc rất mờ ám, danh tính cũng rất mơ hồ. Không thể nào một kẻ đến từ vương triều nhỏ nhoi lại lọt vào mắt xanh của Quang Thất Duy được" Minh Anh trả lời
"Vậy ta phải làm sao" cô gái kia lại hỏi tiếp
"Ngọc Cầm muội quay về trước đi, còn ta sẽ theo dõi hắn xem hắn định làm gì"
"Nhưng lỡ..."
Minh Anh chưa đợi cô gái kia nói hết lời liền cắt ngang
"Không cần lo, muội còn không biết thực lực của ta sao"
Cô gái tên Ngọc Cầm nghe vậy cũng chỉ đành quay về, còn Minh Anh thì bắt đầu âm thầm theo dõi Lý Phàm
Và buổi tối hôm đó, Lý Phàm cùng Diệp Thanh lẻn ra khỏi doanh trại, cùng nhau tiến về một hướng
Hai người sử dụng thân pháp nhanh nhất của mình để đi chuyển nhầm tiết kiệm thời gian. Hành tung của hai người rất bí ẩn, cả hai đã rất khéo léo để không ai thấy mình rời khỏi doanh trại, nhưng tất nhiên là trừ một người
"Lý huynh, cứ để cô gái kia đi theo chúng ta như vậy sao" Diệp Thanh hướng Lý Phàm hỏi
Lý Phàm chỉ nở một nụ cười rồi trả lời "Cứ mặc kệ cô ta, tới đo cô ta cũng là trợ lực không nhỏ"
Diệp Thanh nghe vậy cũng chỉ đành tiếp tục hướng về phía trước
Còn Minh Anh không biết mình đã bị phát hiện và vẫn tiếp tục theo sau hai người
........
Khi Nguyên Dạ bước vào tầng giữa của Ma Thần Cung thì mới có thể nhìn rõ được hoàn cảnh bên trong này
Đứng trên phần cát của mình, Nguyên Dạ quan sát xung quanh. Đập vào mắt hắn là một không gian rộng lớn gần như vô hạn, bên trong không gian này đầy rẩy những căn phòng bằng đá khác nhau, chúng giống như là đang trôi lơ lững trên không trung và chỉ được kết mối với nhau bằng những bật thang bằng đá
Và bên trong này cũng không có nguy hiểm gì ảnh hưởng đến Nguyên Dạ, biến Hồng Nha đao trở lại thành bao tay rồi sau đó đi đến một trong những căn phòng ở đây
Nguyên Dạ đi vòng quanh bên ngoài căn phòng để quan sát, nhưng cũng không có gì lạ chỉ là một căn phòng bằng đá đơn giản
Theo như những gì Nguyên Dạ quan sát thấy, ở đây có không ít hơn mười ngàn căn phòng như vậy, nếu như một mình hắn tìm từng phòng thì phải tìm đến một tuần cũng chưa xong chứ đừng nói là thời gian chỉ còn lại hai ngày
Nguyên Dạ suy nghĩ hồi lâu cũng không còn cách nào khác, hắn chỉ đành sử dụng thời gian một ngày để tìm kiếm ở tầng giữa này, nếu vẫn tìm không được thì một ngày sau sẽ lên tầng trên cùng
Không chần chừ lâu, hắn liền mở của bước vào căn phòng gần nhất. Và khi cánh cửa mở ra, khung cảnh bên trong căn phòng khiến Nguyên Dạ ngạc nhiên tại vì bên trong ngoài bốn bức tường và một bộ xương thì không có gì khác cả
Sau khi thấy bộ xương Nguyên Dạ liền ngay lập tức đóng cửa lại, không phải vì hắn nhát gan sợ bộ xương mà là vì hắn sợ chủ nhân bộ xương đó chết do trúng độc và độc vẫn còn bên trong căn phòng
Phòng thứ nhất không có thứ hắn đang tìm, hắn tiến đến phòng thứ hai và cảnh tượng bên trong căn phòng thứ hai vẫn giống như thứ nhất, không có gì ngoài bốn bức tường và một bộ xương chỉ có khác ở chỗ là kích cỡ của bộ xương này lớn hơn so với bộ xương ở phòng thứ nhất
Nguyên Dạ tiếp tục tìm sang những phòng khác và một ngày trôi qua Nguyên Dạ đã tìm tổng cộng được bảy ngàn hai trăm lẻ ba phòng. Phòng nào cũng chỉ có một thứ bên trong đó chính là một bộ xương
Điều khác biệt ở đây là, xương bên trong những căn phòng này không nhất thiết phải là xương người mà có rất nhiều xương của rất nhiều chủng tộc khác nhau ở bên trong
Theo Nguyên Dạ suy đoán, chủ nhân của những bộ xương kia có thể là tù nhân ở nơi đây, do thời gian bị nhốt quá lâu chỉ có thể chết ở bên trong
Và bây giờ Nguyên Dạ đang đi trên một cầu thang dẫn lên phía trên cùng của tầng giữa, phía cuối cầu thang là một cánh cửa đen và sau lưng cánh cửa đen đó chính là phần cuối cùng của Ma Thần Cung đang chờ đợi hắn
Đăng bởi | DevonVanHenituse |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |