Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu hoạch

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

Lúc này bốn người Nguyên Dạ đang chậm rãi tiến về vùng đất giữa hồ, vì không có chuyện gì quan trọng sấp tới phải làm nên họ cũng không gắp

Và trong thời gian đó, Minh Anh đã tiến gần lại Nguyên Dạ đồng thời lên tiếng hỏi hắn

"Chuyện mấy ngày trước ngươi không sao chứ, không có bị thương ở đâu chứ"

Hai người Lý Phàm và Diệp Thanh lúc này đi phía trước cũng đang cố gắng lắng tai nghe câu trả lời của Nguyên Dạ

"Không sao, khi ta bị Địa Nham Long đánh rơi xuống dung nham thì lúc đó ta cũng tưởng bản thân đã xong đời rồi, nhưng không ngờ ở dưới đó lại có một ngọc giản, bên trong chứa một công pháp sử dụng dung nham để luyện thể nên ta đã chớp lấy cơ hội và ba ngày sau luyện thành công công pháp đó, vết thương của ta cũng khỏi hẳn bên ta quay trở lại và đuổi theo các ngươi, truyện là như vậy đó" Nguyên Dạ kể lại toàn bộ câu chuyện, đương nhiên đó là do hắn bịa ra

"Như vậy sao, thật là may mắn quá, ta còn tưởng ngươi đã..." Minh Anh vui mừng thỏ thẻ nói

"Cảm ơn cô đã lo lắng cho ta"

"Không, phải là ta cảm ơn ngươi mới phải, cảm ơn ngươi đã cứu ta lúc đó và cả những lần trước đó nữa" Minh Anh vui vẻ mĩm cười nhìn về phía Nguyên Dạ nói

Thấy vậy Nguyên Dạ chỉ gật đầu một cái rồi thôi, Minh Anh không thất vọng với thái độ của Nguyên Dạ mà ngược lại cô lại cảm thấy rất vui

Còn về phần hai người Lý Phàm và Diệp Thanh thì đương nhiên hai người họ không tin, làm sao có chuyện may mắn tới nổi mà nhặt được công pháp ngày lúc nguy cấp chứ, nhưng họ cũng không vạch mặt Nguyên Dạ trước mặt Minh Anh mà chỉ âm thầm mắn hắn một câu

"Đúng là kẻ xấu xa lừa gạt trái tim thiếu nữ mà"

Đi một hồi thì tất cả cũng đã tới nơi mà chuyến đi lần này nhấm tới, một vùng đất nằm giữa hồ trên vùng đất này chứa đầy linh thảo và thiên tài dị bảo quý giá

Khi bước lên vùng đất này thì cả bốn người đều cảm nhận được luồng linh khí dồi dào mà nơi đây mang lại, họ chậm rãi đi theo Lý Phàm tiến lên vùng đất, đi theo hắn tới trung tâm của vùng đất này

Càng đi vào trung tâm thì lượng linh khí càng dày đặt, cho đến khi đi tới một cái hồ nhỏ tại giữa vùng đất thì mọi người nới ngừng lại, đập vào mắt bốn người lúc này là một bông sen như làm bằng thủy tinh lấp lánh đang trôi nổi giữa hồ, chính nó cũng là thứ toả ra linh khí nhiều nhất ở đây

Lý Phàm vừa hướng tới ngọn hoa sen hắn vừa nói

"Ta chỉ lấy ngọn hoa sen này, còn lại ba người cứ lấy tùy ý và chuyện ta hứa với các ngươi chắc chắn ta cũng sẽ làm, bây giờ ta sẽ bắt đầu luyện hoá nó và khi luyện hoá xong chúng ta sẽ rời khỏi đây"

Ba người kia không có ý kiến gì, dù sao Lý Phàm cũng là người dẫn bọn hắn đến đây, sau đó ba người bắt đầu hái những dược liệu và thiên tài địa bảo xung quanh

Diệp Thanh có kiến thức về luyện đan nên hắn chọn những loại dược liệu và thiên tài địa bảo có thể giúp cho việc luyện đan của hắn, còn Nguyên Dạ thì chọn những loại dược thảo có độc tính cao được ghi trong Bách Diệt Độc Kinh của hắn, cộng thêm những loại có thể tạo ra linh khí để hắn có thể trồng trong Sát Lục Tháp, riêng Minh Anh thì nàng chỉ đi loanh quanh hái những bông hoa đẹp mắt chứ nàng không quan tâm đến những thứ kia, tại vì tông môn của nàng không thiếu những thứ đó

Vài tiếng đồng hồ sau thì Nguyên Dạ và Diệp Thanh cũng đã dọn sạch vùng đất này chỉ chừa lại những thứ vô vụng, sau đó vì Lý Phàm vẫn còn đang luyện hoá đoá hoa sen kia nên cả ba chỉ đành đợi hắn

..........

Tại một khu rừng bên trong Kim Đan chiến trường, Quang Thất Duy cùng ba người đồng bọn hiện đang bị yêu tộc ráo riết truy đuổi

Sau khi Quang Thất Duy bị thương trong cuộc chiến trước đó đã được ba người bên trong trận doanh nhân tộc cứu giúp và mang hắn đến đây để lẫn trốn, do không có đan dược và yêu tộc lại truy đuổi không ngừng nên vết thương của Quang Thất Duy đã không khuyên giảm mà còn trở nên nặng hơn

Lúc này bốn người bọn hắn đã cắt đuôi được binh yêu tộc và đang trốn trong một hang động, Quang Thất Duy cũng đã hết chịu nổi nữa mà đã ngã xuống ngất xỉu

Một nữ nhân trong nhóm thấy Quang Thất Duy ngất xỉu liền hoảng hốt đến đỡ hắn lên và cho đầu hắn tựa lên đùi mình, nàng nhìn khuôn mặt đau đớn của Quang Thất Duy mà nước mắt không ngừng rơi

"Chắc điện hạ đang đau lắm, nếu chúng ta không kịp tìm đan dược cứu người thì không lâu nữa người sẽ chết mất" nữ nhân kia vừa khóc vừa nói

Một người nam nhân với thân hình cao lớn, làn da đen, thân mặt trọng giáp và một cái đầu trọc thấy vậy liền đấm mạnh vô vách đá trong hang động rồi rầm nhẹ

"Khốn kiếp nếu không phải vì sự biến mất bất ngờ của Minh Anh thánh nữ và sự phản bội của tên họ Doãn kia thì nhân tộc và điện hạ đã không phải gặp kết cục này"

Người còn lại là một người nam nhân với dáng người cao gầy và với khuôn mặt lạnh băng, hắn không nói một lời nào mà chỉ nắm chặt thanh dao găm trên thắt lưng mình, cặp mắt hắn không ngừng toả ra sát ý mảnh liệt

Ba người này đều là những thiên tài nổi trội bên phía nhân tộc, họ đều là một trong những đệ tử nổi trội nhất ở thế lực của mình. Lần lượt là

Vương Mộng Thư, con gái của Vương Gia ở Quang Nguyễn đế quốc cũng là thanh mai trúc mã của Quang Thất Duy

Thiết Minh, đệ tử Thể Bá Kình Tông, một tông môn sở hữu nhiều thể tu mạnh nhất tinh cầu

Cuối cùng là Trần Thịnh, một tán tu nhưng lại sở hữu thuật ám sát kinh người

Khi cả ba đang lo lắng không biết làm cách nào để cứu Quang Thất Duy thì phía ngoài xuất hiện động tĩnh, dường như có người đang tới gần bọn hắn, Trần Thịnh ra hiệu cho hai người kia im lặng, cả ba nín thở nghe động tỉnh bên ngoài

Đột nhiên, cửa động mà ba người bọn họ dùng đá để che đậy hang động bị nổ tung, khiến Trần Thịnh đứng gần đó cũng bị đá làm bị thương

Sau đó một đám yêu tộc xuất hiện, dẫn đầu là ba thiên tài nổi trội của yêu tộc theo sao đó là rất nhiều yêu tộc khác, bọn chúng đã tìm được nơi bốn người trú ẩn

"Kakaka, bọn con người thấp kém sao không chạy nữa đi" tên yêu tộc cầm đầu nói

Sau đó một nữ yêu tộc khác đứng bên cạnh hắn vừa ngáp một cái vừa nói thêm

"Đánh nhanh rút gọn, ta cũng muốn đến thử thách của Kim Đan chiến trường này"

Nói xong nàng liền lao lên định tấn công vào Quang Thất Duy đang bị thương, nhưng đã Vương Mộng Thư cản lại

"Muốn động đến điện hạ phải bước qua xác ta trước đã" Vương Mộng Thư quát

Sau đó hai nữ nhân lao vào chiến đấu, những yêu tộc còn lại cũng xong lên khiến Thiết Minh và Trần Thịnh phải gồng mình chống đỡ, nhưng rất nhanh với sự trên lệch về số lượng và bên phía ba người kia đã thấm mệt do phải di chuyển nhiều ngày nên ưu thế đã rơi về phía yêu tộc

Nhóm bốn người bị dồn vào chân tường, họ tưởng chừng lần này đã xong đời rồi thì đột nhiên một cây thương từ đâu bay tới ngăn cản giữa bốn người và yêu tộc, sau đó một thân ảnh mặc áo choàng đen tiến đến và người này cũng là chủ của cây thương đó

Hắn giơ mũi thương về phía yêu tộc sau đó ngạo nghễ nói lớn

"Có Lê Hùng ta ở đây, kẻ nào dám lấn áp nhân tộc ta. Đều phải chết

Bạn đang đọc Sát Lục Chi Dạ sáng tác bởi DevonVanHenituse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DevonVanHenituse
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.