Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bi thảm

Tiểu thuyết gốc · 1674 chữ

Sau sáu ngày thì Lý Phàm cũng đã luyện hoá xong đoá hoa sen kia và tu vi của hắn cũng tăng lên đến Kim Đan tam tinh, lúc này thì bốn người cũng rời khỏi động phủ này

Trong sáu ngày này thì ba người kia trong lúc chờ đợi Lý Phàm thì cũng đã thân thiết hơn, đương nhiên đối với Nguyên Dạ việc này chỉ để lợi dụng Minh Anh vì mục đích riêng của hắn

Trên đường ra khỏi động phủ cả đám dưới sự dẫn dắt của Lý Phàm cũng không đụng phải rắc rối gì, khi ra đến cửa động phủ thì Diệp Thanh lúc này lại lên tiếng

"Tiếp theo mọi người có dự định gì, chắc là đều sẽ đi đến Trụ Hoành Sơn để tham gia thử thách ở đây chứ, vậy chúng ta có thể tiếp tục đi cùng nhau"

"Không được, ta phải quay trở về để tham gia cuộc chiến của hai tộc nhân, yêu. Chắc là cuộc chiến đang đến hồi căng thẳng" Minh Anh vội vàng nói

"Cũng phải, ta suýt quên mất chuyện này, vậy ta cũng sẽ cùng đi với cô, còn hai người các huynh thì sao" Diệp Thanh tiếp tục nói

"Vốn dĩ ta định đi đến Trụ Hoành Sơn, nhưng khi Minh Anh thánh nữ nói ta mới nhớ đến cuộc chiến giữa hai tộc nên ta cũng sẽ đi đến đó cùng các ngươi, vì ta cũng khá thích tiểu tử Quang Thất Duy kia" Lý Phàm chậm rãi nói

Sau đó tất cả nhìn về phía Nguyên Dạ chờ đợi câu trả lời của hắn, đặc biệt là Minh Anh, ánh mắt của cô nhìn hắn toát lên sự mong muốn Nguyên Dạ đi cùng mình

Thấy được như vậy, Nguyên Dạ vì lấy lòng Minh Anh nên hắn đành đi cùng với họ và như vậy bốn người tiếp tục đồng hành, trên linh chu của Nguyên Dạ bốn người tiến về doanh trại của nhân tộc

.......

Một bên khác, một nhóm người nữa cũng đang tiến về doanh trại của nhân tộc, nhóm người này có năm người bao gồm, Thiết Minh, Trần Thịnh, Vương Mộng Thư, người mang áo choàng trùm đầu không thấy rõ mặt Lê Hùng mới gia nhập và Quang Thất Duy lúc này đã khoẻ hẳn nhờ sự giúp đỡ của Lê Hùng

Cả năm lúc này đang hừng hực khí thế báo thù yêu tộc, mấy ngày này họ đã giết không biết bao nhiêu tên yêu tộc được ra lệnh giết bọn hắn

Nhất là Lê Hùng, khi hắn nghe kể được sự tàn bạo của yêu tộc đối với nhân tộc, hắn đã rất tức giận và với thực lực siêu cường của mình hắn đã nghiền ép tất cả yêu tộc mà hắn gặp trên đường đi, cũng chính hắn là người đã một mình giết chết đám yêu tộc sáu ngày trước đã tập kích đám người Quang Thất Duy

Quang Thất Duy sau khi được Lê Hùng đưa ra đan dược của mình cứu chữa, thì cũng rất biết ơn hắn và cũng thấy được sức mạnh của Lê Hùng nên đã mời hắn nhập đội báo thù yêu tộc cũng như có cơ hội trả ơn Lê Hùng

"Quang huynh đệ, chúng ta đã gần đến doanh trại của nhân tộc chưa" Lê Hùng hỏi

"Chúng ta đã đến rất gần rồi, đến lúc đó ta phải an tán những đồng tộc của chúng ta thật tốt và chắc chắn ta sẽ báo thù cho họ" Quang Thất Duy nói với giọng điệu quyết tâm

Những người còn lại nghe vậy trong mắt cũng hiện lên vẻ quyết tâm, họ nhất định phải báo thù cho đồng tộc của mình

"Huynh yên tâm, đến lúc đó ta sẽ giúp huynh hết sức mình" Lê Hùng hừng hực khí thế lên tiếng

"Cảm ơn huynh" Quang Thất Duy hướng về Lê Hùng nói

Quang Thất Duy vừa dứt lời thì cả năm người đều cảm nhận được trên đầu mình có thứ gì, sau khi họ ngước nhìn lên thì thấy một chiếc linh chu khổng lồ bay qua đầu họ, ngay lập tức cả năm liền nắp dưới góc cây

Đợi chiếc linh chu kia đi qua thì họ mới đi ra

"Dường như chiếc linh chu đó cũng đang hướng về phía doanh trại của chúng ta" Vương Mộng Thư lên tiếng nói

"Đúng vậy, nhưng không biết đó là địch hay thù thôi. Mọi người đẩy nhanh tốc độ di chuyển nào" Quang Thất Duy nói, sau đó cả năm người tức tốc hướng về doanh trại nhân tộc

........

Với tốc độ linh chu của Nguyên Dạ thì rất nhanh bốn người cũng đã tới nơi, nhưng khác với bọn họ tưởng tượng, khủng cảnh ở đây không phải là toàn bộ thiên tài nhân tộc đang hừng hực khí thế chiến đấu với yêu tộc mà chỉ còn khung cảnh đổ nát và xác của nhân tộc nằm la liệt

"Xem ra trận chiến đã kết thúc" Lý Phàm lên tiếng

Tiến xuống quan sát kĩ hơn, Minh Anh không ngờ nàng chỉ đi có mấy ngày mà những đồng đội của nàng đã phải chết, nàng ngơ ngác đi đến từng ngõ ngách ở đây và cho đến khi nàng thấy một thân ảnh nhỏ bé nằm dưới đất với rất nhiều đao kiếm đâm vào cơ thể nàng đã không kiềm nổi cảm xúc mà oà khóc lên. Đây chính là cô bé luôn đi theo nàng và cũng là bằng hữu thân thiết nhất của nàng

Lý Phàm và Diệp Thanh không nói gì, nhưng qua ánh mắt của họ có thể thấy cả hai hiện đang rất tự trách và tức giận, bản thân mỗi người đều thề rằng họ sẽ xé xác bất cứ tên yêu tộc nào mà họ gặp ở trong Kim Đan chiến trường này. Nhưng trong tâm họ cũng có một phần thở phào vì Ninh Tuyết và Ngô Ngọc Tuyết không đến đây

Còn bản thân Nguyên Dạ, khi chứng kiến khung cảnh này thì bên trong hắn không có gì là đau khổ tự trách hay tức giận gì cả, điều đó là vì những nằm ở đây hắn không quen biết ai cả và hắn cũng biết đây chính là kết cục của kẻ thua cuộc trong chiến tranh, nếu đã bắt đầu một cuộc chiến thì phải nghĩ tới hậu quả mà cuộc chiến đó gây ra, bản thân hắn hiểu những điều đó, nhưng với dòng máu nhân tộc chảy trong người thì hắn cũng sẽ giết chết những yêu tộc mà hắn có thể giết bên trong Kim Đan chiến trường này để báo thù cho đồng tộc của mình

Minh Anh khóc một lúc thì nàng cũng đã nín, sau đó bốn người bắt đầu an tán cho những nhân tộc đã ngã xuống dù những cái xác đã sấp thối rửa, còn về xác của yêu tộc thì ở đây hoàn toàn không có, có thể là quân yêu tộc còn lại đã an tán chúng ở một nơi khác rồi

Trong lúc bốn người Minh Anh đang tự tay đào hố thì nhóm của Quang Thất Duy cũng đã đến, khi Minh Anh và Quang Thất Duy nhìn thấy nhau cả hai chỉ gật đầu nhe một cái, sau đó nhóm Quang Thất Duy cũng vào an tán những người khác cùng nhóm của Minh Anh

Việc an tán diễn ra đến chiều tối mới hoàn thành, lúc này cả hai nhóm mới có thể cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, ngay lập tức Quang Thất Duy liền hỏi Minh Anh những ngày qua đã biến đi đâu mất

"Ta có lệnh của tiền bối trong tông môn phải đi lấy một đồ vật ở nơi khác, ta chi đi có mấy ngày làm sao mà mọi chuyện ra nông nổi như vậy" Minh Anh cũng biết chuyện của Lý Phàm không thể nói ra nên đã bịa ra một câu chuyện khác

Quang Thất Duy nghe vậy chỉ có thể thở dài, sau đó kể hết những gì diễn ra sau khi Minh Anh vắng mặt cũng như lí do thua cuộc chiến một phần là thiếu đi sự có mặt của Minh Anh và một phần là nhân tộc có nội gián

Minh Anh nghe là do chính mình nên nhân tộc mới thua dù chỉ là một phần nhưng tâm trạng của nàng vẫn tệ hơn, Nguyên Dạ đứng một bên quan sát cũng đã nhận ra điều đó, hắn cũng hiểu nó, nếu ở thế giới của hắn trước đó thì một người không thể thay đổi một cuộc chiến nhưng ở thế giới tu hành này thì có thể

Cả đám sau đó tiếp tục nói chuyện về dự định tiếp theo của mỗi người, và sau khi nghe nói thủ lĩnh của yêu tộc đang trên đường đến Trụ Hoành Sơn thì cả đám cùng nhau thống nhất ngày mai cũng sẽ đến đó để báo thù và muốn báo thù thì phải có kế hoạch, khi mọi người định vạch ra kế hoạch thì một giong nói ngạo mạng vang lên

"Kakaka, không ngờ thủ lĩnh của nhân tộc bấy lâu bọn ta tìm kiếm lại ở đây, đúng là không uổng công ta quay lại đây một chuyến"

Sau tiếng nói đó là hai mươi mấy tên yêu tộc bước ra từ trong rừng, nhóm nhân tộc sau khi thất yêu tộc xuất hiên thì mọi sự khó chịu của họ dường như đã đến lúc bộc phát, tám còn mắt tràn đầy sát khí nhìn thẳng về phía bọn yêu tộc như muốn ăn tươi nuốt sống chúng, ngay lập tức tám người liền lao về phía đám yêu tộc, chỉ có Nguyên Dạ là đứng một chỗ, bình tĩnh hô to

"Nhơ giữ lại một kẻ còn sống"

Bạn đang đọc Sát Lục Chi Dạ sáng tác bởi DevonVanHenituse
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DevonVanHenituse
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.