Dì Ơi, Con Muốn Uống Sữa
Sau vài phút.
Lục Dĩnh Phỉ hỏi:
“Anh ta không trả lời cậu à?”
“Có lẽ đang bận họp.” Lê Tinh Nhiễm trả lời qua loa rồi tiếp tục lướt mạng xã hội. Cô nhìn thấy một bài đăng từ Hạ Ấu Ninh, bạn học cũ thời đại học:
“Tạm biệt Phố Wall, Thượng Hải ơi, tôi đã trở lại tìm bạn rồi!”
Bức ảnh kèm theo là vé máy bay từ New York về Thượng Hải.
Lê Tinh Nhiễm lập tức cau mày, thậm chí có chút hoang mang.
Lục Dĩnh Phỉ ngạc nhiên hỏi:
“Hạ Ấu Ninh về nước sao? Không phải cậu ấy tốt nghiệp đại học xong đã đi du học ở New York à? Nghe nói tiền đồ sáng lạn, làm quản lý trong một công ty lớn, sao lại đột ngột trở về thế này?”
"Không sống nổi ở Mỹ nữa chứ gì, hứ~"
Lê Tinh Nhiễm đặt mạnh điện thoại xuống, mặt đầy vẻ giận dữ.
Cô cực kỳ không ưa Hạ Ấu Ninh. Từ thời đại học, cả hai đã là kẻ thù không đội trời chung, chuyện gì cũng phải tranh giành.
Kể cả chuyện Hạ Ấu Ninh từng để mắt đến Lương Xán Văn.
Lương Xán Văn, Lê Tinh Nhiễm, Lục Dĩnh Phỉ và Hạ Ấu Ninh đều học chung một trường.
Lương Xán Văn lớn hơn họ một khóa, từng là thành viên hội sinh viên cùng với Hạ Ấu Ninh. Nghe nói, Hạ Ấu Ninh từng thầm yêu anh nhưng không dám tỏ tình, cuối cùng đành để mọi chuyện lặng lẽ kết thúc.
Sau khi tốt nghiệp, Lê Tinh Nhiễm tình cờ ghé qua tiệm cắt tóc của Lương Xán Văn và phát hiện ra anh chính là đàn anh trong trường, cũng là người mà Hạ Ấu Ninh từng thầm yêu.
Quá trùng hợp!
Thế là Lê Tinh Nhiễm bắt đầu hẹn hò với Lương Xán Văn, ngày nào cũng đăng ảnh lên mạng xã hội, chọc tức Hạ Ấu Ninh.
Còn chuyện kết hôn với Lương Xán Văn, không chỉ đơn thuần là để làm đối thủ tức giận, mà bởi vì cô thật sự yêu anh. Chỉ là sau này, cô đã ngoại tình trong cuộc hôn nhân ấy.
"À... Năm năm trước, vào ngày cậu kết hôn với anh Lương, Hạ Ấu Ninh đã ra nước ngoài du học. Bây giờ cậu ly hôn rồi, cô ấy quay lại, có phải định tìm anh Lý không? Dù sao hồi đại học cô ấy cũng luôn để mắt đến anh ấy mà."
Lục Dĩnh Phỉ dè dặt hỏi.
"Cô ta chỉ là một kẻ nhút nhát. Trước đây không dám tỏ tình, bây giờ lại càng không. Hiện tại Lương Xán Văn là hạng người gì, cô ta làm sao để ý được? Một người phải vất vả mưu sinh ở tầng lớp thấp với một 'hải quy tinh anh' (du học sinh thành đạt), cậu nghĩ có khả năng không?"
"..."
Lục Dĩnh Phỉ thầm nghĩ: anh Lý bây giờ đâu phải là kẻ ở tầng lớp thấp. Người ta là khách VIP của các thương hiệu xa xỉ đấy chứ.
"Tinh Nhiễm, tớ có một câu muốn hỏi. Nếu anh Lương có bạn gái mới, cậu sẽ làm gì?"
"Lương Xán Văn yêu tôi như thế, làm sao mà thay lòng đổi dạ được."
"!!!"
Lục Dĩnh Phỉ ngơ ngác.
Lấy đâu ra dũng khí mà nghĩ rằng mình ngoại tình rồi ly hôn, mà anh Lý vẫn phải yêu cô ấy và không được thay lòng đổi dạ chứ?
Đúng là tôi công nhận mình cũng là một "tiểu tiên nữ", nhưng tôi là người đưa Lê Tinh Nhiễm vào thế giới của những "tiểu tiên nữ". Chỉ có điều cô ấy tiến bộ nhanh quá, còn vượt qua cả tôi và giờ đã trở thành một "tiểu tiên nữ" thật sự.
Lương Xán Văn lái xe về khu chung cư, đỗ xe vào chỗ và thấy Lê Ôn Ngưng đang chơi đùa với bé Nghiên Nghiên ở khu vực thiết bị thể dục.
Có một cô em vợ thật tuyệt – vì cô ấy giúp trông trẻ.
Lê Ôn Ngưng đến giờ vẫn còn độc thân, nhưng lại có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con phong phú.
Trước đây, Lê Ôn Ngưng từng rất cảm động khi anh rể đã cố gắng rất nhiều để đưa cô lên Thượng Hải học đại học. Mãi sau này cô mới biết, tất cả là để nhờ cô trông con cho vợ chồng họ!
Mỗi cuối tuần và các kỳ nghỉ, Lê Ôn Ngưng lại bắt đầu công việc trông trẻ như thường lệ. Cô chính là một trong những “sinh viên Đức Hoa” điển hình.
"Ba ơi~" Cô bé lon ton chạy đến ôm lấy chân Lương Xán Văn, "Ba đẹp trai quá~"
Lê Ôn Ngưng bước đến, ngắm nhìn ông anh rể mặc bộ vest trông thật phong độ: "Anh rể đẹp trai thật đấy."
"Haha, hai người mỗi người nói một câu, anh sắp ngất vì hạnh phúc rồi đây." Lương Xán Văn bật cười.
Cô bé nhìn quanh xe: "Mẹ đâu rồi?"
"Mẹ bận rồi, dì ở đây, vui không nào?" Lương Xán Văn vội vàng đánh trống lảng.
"Nghiên Nghiên chạy nhảy nhiều quá, chơi với con bé một lúc mà mệt hơn cả nhảy mấy tiếng đồng hồ." Lê Ôn Ngưng vỗ nhẹ vào lưng.
"Cảm ơn em nhiều. Anh sẽ nấu vài món ngon để cảm ơn em." Lương Xán Văn vừa nói vừa đi vào tiệm cắt tóc.
"Dì ơi, để con xoa bóp cho dì."
Cô bé kéo Lê Ôn Ngưng vào trong nhà, để cô nằm xuống, rồi ngồi lên bụng và xoa bóp cho cô.
Đôi mắt tròn xoe của cô bé nhìn chằm chằm vào chiếc áo đồng phục kiểu JK mà dì đang mặc.
“Dì ơi, con muốn uống sữa.”
"Dì chưa sinh em bé nên không có sữa đâu, Nghiên Nghiên con lớn rồi, không thấy ngại à?"
"Con mới ba tuổi, con không thấy ngại. Trước kia mẹ cho con ăn, con ngủ rồi mà nửa đêm con tỉnh dậy còn thấy ba ăn, ba mới phải ngại đấy."
"..." Lê Ôn Ngưng bối rối không nói nên lời.
------
Dịch: MBMH Translate
Đăng bởi | phanledongha |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 205 |