Chương 33 : Giáp Da Thú Và Canh cá
Không chần chừ, Ain ngay lập tức đổi cho người đơn độc kia hai con thỏ lớn, nhận được cục quặng kim loại trong tay làm hắn vui mừng. Ain còn hỏi nhỏ người kia xem còn tảng đá nào như thế không, nhận câu trả lời không còn, nhưng không vì thế hắn bỏ cuộc :
“Nếu sau này ngươi có những thứ đá như thế này, ta đổi cho ngươi một con heo rừng.“
Nói rồi, Ain cùng Zua nhanh chóng bỏ đi, vì hắn thừa hiểu đối phương ít nhất còn một tảng như thế. Giờ hắn ra giá cao như thế, thì chắc rằng đối phương hận không có bốn chân để đi tìm thêm ít tảng đá lạ nữa.
Trên đường về, Ain lại không vì giờ có cục quặng rồi nhưng không biết nên làm ra thứ gì, làm lưỡi rìu thì hơi phí, mũi lao thì có thể làm ra được nhiều nhưng mất lại đau trong lòng nha, hắn gãi đầu suy nghĩ thêm :
“Nung ra làm áo giáp không ta, không được như thế nặng quá hay làm khiên nhưng nhiêu đây sao đủ dày, làm kiếm hay dao thì bao nhiêu mới đủ rồi một lưỡi hay hai, chiều dài, cách bảo quản, đá mài,...
Mẹ ơi, sao mà nhức đầu thế không biết. Khuôn thì mình có thể làm được, nhưng số than hiện không đủ rồi, lại phải đi lấy thêm a, thôi về đi rồi tính tiếp.“
Bỗng Ain hú lên mấy tiếng như trút đi nỗi phiền, rồi đi về lều, thằng Zua thì im lặng nhìn vào tảng đá lạ trên tay Ain, nó hiểu hắn đổi về thì chắc chắn đồ tốt cho nhóm nhưng nhìn biểu cảm của Ain, có vẻ tảng đá kia còn lâu mới được sử dụng.
Lắc đầu xua tan ý nghĩ, rồi nó rảo bước cùng Ain trở về, về tới lều thì trời đã trưa, nó nhanh chóng đi xử lý thịt mấy con thú còn Ain thì quăng cục quặng vào một góc lều.
Tụi nhỏ thấy vật lạ cũng không thắc mắc nhiều, buổi ăn trưa nay, khá vui vẻ vì số đồ gốm Dio làm dần trở nên tốt hơn.
Ska thì tìm được một loại thảo được khá tốt cho tình trạng thằng Ry, lúc này thằng nhóc đang ăn như hổ, Pu thì đang cố bắt chước làm thêm một lò nung.
Nghe đến đây, Ain suy nghĩ một chút rồi nhắc nhở hai đứa Pu với Dio nung vừa phải tránh suy giảm chất lượng đất, theo hắn đề nghị sau mười lần thì đổi sang vị trí xa hơn, hai đứa nghe thế gật đầu cố gắng ghi nhớ lời nhắc.
Ăn xong, Ain bước ra chỗ bãi đá, mò xuống suối chỗ đang ngâm da thú, hắn sờ vào tấm da, thấy cảm giác đã mềm đi bớt rồi mới bước lên, đi về phía chuồng heo Ain bỏ ít trái cây vào máng.
Tiếng 'ụt ịt' từ xa vang tới, làm hắn hơi ngạc nhiên, bầy heo con xuất hiện trong mắt hắn so với lúc Ry bắt về thì nay đã to hơn nhiều, bầy heo dúi đầu vào tranh giành trái cây rồi đưa thân hình ủn ỉn của mình đi về trong bóng râm mà ngủ.
Quan sát bầy heo, làm hắn khá vui vì độ thích nghi với điều kiện của bầy heo con, có lẽ sau này hắn không cần lo lắng về vấn đề thức ăn nữa rồi.
Rảo bước lại chỗ thằng Pu, hắn thấy thằng nhóc cắm cúi vừa nặn làm gạch, vừa nhìn xung quanh lò nung, biết ý định của nó rồi nhưng có vẻ nó vẫn còn vướng vấn đề gì đó, Ain mới dò hỏi :
“Sao vậy?”
Thấy Ain vỗ vai, Pu mới giật mình quay lại rồi lí nhí nói :
“Uhm, cái này nếu tao làm bằng gạch thì có ngã không?”
Thật ra từ lúc thấy Ain làm gạch, thằng Pu biết đây sẽ có tác dụng gì đó mà hắn chưa sử dụng nên thằng nhóc suy nghĩ.
Làm lò nung bằng gạch xem có khả thi không, nhưng vấn đề là do cấu trúc lò nung xây cao lên rồi nhỏ lại, làm thằng nhóc khá đắn đo.
“À thì ra vấn đề đó.“
Ain vỗ trán một cái, vụ quặng kim loại làm hắn quên mất việc làm gạch, may là có nhờ thằng Pu hỏi mới giúp hắn ngẫm nghĩ một chút :
“Mày nhớ đến việc làm cửa cho hang thỏ không?”
Thằng Pu tuy thắc mắc sao hỏi nó vấn đề đó, nhưng vẫn cố nhớ đến sự việc năm xưa, sau khi nhớ lại rồi nó mới ngạc nhiên nó :
“A, đúng rồi dùng đất ướt và lửa hơ đúng không nhưng…”
Nói xong thì mặt nó vẫn nhăn nhó, vì đất ướt chỉ có thể chất tới một mức độ nào đó thôi, thấy vậy, Ain chỉ cười bảo :
“Vậy vừa xây, vừa đốt thì sao?”
“Vừa xây, vừa đốt sao được?”
Pu vẫn còn thắc mắc hỏi, Ain bước lại chỗ thành lò nung rồi nói :
“Nếu mình xây tới đây, rồi đốt lửa phía trong thì có phải mình vừa xây vừa đốt không? Thậm chí có thể xây tiếp nếu cao thì đốt lửa to lên, như vậy giải đáp vướng mắc mày chưa?“
“A, đúng rồi như vậy thì có thể nhanh hơn nhiều rồi, cảm ơn mày, Ain.“
Pu nhảy cẫng lên vui mừng, vì vướng mắc của mình đã giải đáp rồi, nó ôm hắn một cái xong thì quay lại hăng hái làm gạch, để chuẩn bị lò nung thứ hai của nhóm.
Ain thấy tâm trạng của thằng nhóc vui lên thì cũng phụ nó làm, hắn tuy không phải cái nào cũng biết nhưng nếu có thể giải đáp, thì hắn không ngại truyền kiến thức cho người mạnh về mảng đó.
Lúc này, Ain cần mọi người hơn là mọi người cần hắn, mắt Ain lóe lên một cái rồi tiếp tục công việc, gần tối thì hắn đốt lò nung lên để nung gạch vì trời không còn nắng.
Ngắm nhìn ngọn lửa đỏ rực, Ain lại trở nên vô định ngồi thất thần, Pu và Dio gọi mãi vẫn chưa tỉnh, làm tụi nhỏ cuống quýt lên.
Mãi tới lúc Ska hối hả, định nhét đống thảo dược vào miệng hắn, thì Ain mới tỉnh dậy, chỉ xua tay nói lấp liếm rằng có một thần hộ mệnh gần đây hỏi tụi nó từ đâu đến.
Nghe đến thần hộ mệnh, nên tụi nhỏ cũng không hỏi gì nhiều, Ain thấy tình hình ổn lại rồi mới đi vào ngủ, bước vào thì thấy thằng Ry đang ôm bụng muốn bước ra xem tình hình liền bị hắn gõ đầu rồi lôi vào.
Hôm sau tỉnh dậy, Ain thấy Dio ngáp mấy cái đi vào ngủ, hỏi ra thì thằng nhóc hồi chiều hôm qua, đi tìm các loại cây thử nghiệm vì than gỗ sồi đã hết nên nó đành phải ra ngoài tìm kiếm thêm.
Nghe vậy, Ain cũng vui vì dần tụi nhỏ đã nhanh nhạy hơn rồi, hắn đi ra chỗ bầy heo cho tụi nó ăn, rồi đi ra chỗ bãi đá lấy tấm da thú lên.
Lúc này tấm da thú đã mềm, Ain lấy mảnh đá làm lao đá bắt đầu rọc tấm da theo kích cỡ của thằng Ry, dù tấm da thú đã mềm nhưng hắn vẫn phải dùng sức khá nhiều mới cắt được thành hai tấm riêng biệt.
Chiều dài cơ bản, hắn tính toán là từ vai đến vùng xương chậu, tấm áo giáp được Ain làm tỉ mỉ như bên hông sẽ dùng lửa nung mũi lao để đục lỗ nhằm buộc dây vào, ngay vai cũng được đục lỗ, hắn còn bo tròn lại các chỗ để cho áo giáp bám sát vào người.
Bước cuối là Ain dùng nhựa cây bôi một lớp, để chống ăn mòn và chống một số côn trùng ở phía trong, vì bên ngoài hắn vẫn để lông thú lại ngụy trang.
Xong rồi hắn đem vào cho thằng Ry mặc thử, thằng nhóc nhận được áo giáp da thú thì mừng nhảy cẫng lên, dù bụng vẫn còn đau.
Ain cũng chỉ cười rồi động viên nó vài câu, hắn đi ra ngoài đi xem xét hồ cá, cũng có lẽ bắt đầu sử dụng mấy con cá to rồi, ngắm nhìn bầy cá bơi lội tung tăng.
Hắn dùng một thứ làm từ lúc xây hồ là vợt lưới, được bằng cái lưới 2x3m, bốn đầu được nối dây chụm lại một chỗ rồi cột với một cành cây, đầu nối được thoa rất nhiều nhựa cây.
Hắn dùng vợt vớt cá lên, một lần là có chừng 10-15 con trong lưới, tuy mắt lưới đã làm nhỏ hết mức nhưng vẫn có lỗ hổng làm sảy mấy con, Ain cũng không buồn lắm vì mục tiêu của hắn là cá to chứ không phải cá nhỏ.
Lựa ra hết mấy con cá nhỏ thì bỏ lại xuống hồ, cá lớn giữ lại, sau 15 phút, hắn xử lý sạch ruột và các bộ phận không ăn được, quăng số cơ quan cá xuống hồ rồi Ain đi về cùng thịt cá sạch sẽ.
Mang về tới lều, hắn bỏ vào một cái nồi do Dio làm ngày hôm qua, Ain lấy ba viên đá đặt thành hình tam giác quanh chỗ đốt lửa. Châm lửa lên rồi hắn đặt nồi cá lên, cầm cốc nước bằng khoanh tre đổ vào, hắn muốn nấu canh cá nhưng khổ là hắn không có gia vị để nêm nếm.
Nên là hắn đành bỏ mấy trái cây ăn ngọt hay cay đủ kiểu vào, cho nó đủ vị, ngồi cắt mấy trái cây thì hắn thấy trái cho nằm lăn lóc thì hơi phân vân, lắc đầu tự nhủ lỡ rồi, hắn cắt nhỏ trái cho ra rồi bỏ vô luôn.
Thấy nước đã sôi, Ain cầm cái muỗng bằng gốm múc nước canh cá lên miệng nếm thử, lưỡi hắn trải qua đủ khuôn bật cảm xúc cay ngọt đắng bùi và mặn, đúng vậy đầu lưỡi hắn cảm thấy mằn mặn nhưng không giải thích được là do đâu :
“Thôi kệ đi, ăn thử trước xem có đau bụng không đã.“
Sắn một khúc thịt cá ra bỏ vào miệng, Ain cảm nhận được độ mịn của miếng cá, độ ngọt thanh của cá sông nước và mùi thơm thoang thoảng trong khoang miệng hắn.
Ăn thử một lần rồi, hắn muốn ăn lần hai, Ain nhìn quanh thấy Dio ngồi nhìn về nồi canh cá mà chảy cả nước dãi, thì ra do Ain nấu canh cá thơm quá, làm Dio tỉnh giấc mà ngồi dậy.
Ain phải cắn răng cắn sức cản thằng Dio lên cơn thèm lại, để đợi tụi nhóc kia về ăn chung, lúc này tụi nhóc cũng về tới thì thấy khung cảnh lộn xộn của hai thằng, bỗng một mùi hương thơm bốc lên làm cả đám hít lấy hít để.
Thấy khung cảnh đó, Ain chỉ thở dài rồi bắt đầu phân phát chén muỗng cho từng đứa, bỏ từng miếng thịt từng muỗng nước canh vào chén tụi nhỏ đồng đều rồi hắn mới chỉ cho tụi nó dùng làm sao.
Do lần đầu sử dụng nên tụi nó bỡ ngỡ, dù vậy Pu vẫn cố gắng sử dụng vì lô chén muỗng này do tụi nó nung ra thành phẩm a.
Nung được mà sử dụng không được thì mất mặt lắm, miếng thịt cá bỏ vào miệng rồi thì hai mắt mấy đứa nhỏ sáng lên, thế là cắm cúi múc lên ăn, nồi cá chứa chừng chục con khoảng chừng 4kg mà hết sạch trong 30 phút.
Nằm trên giường, sờ vào cái bụng đã căng, khiến Ain thỏa mãn, cái màn ‘căng da bụng trùng da mắt’ xuất hiện, làm hắn buồn ngủ, hắn thề do mắt sụp xuống chứ hắn không muốn ngủ đâu.
Ngủ một mạch tới canh tý sáng hôm sau, hắn tỉnh giấc thấy tụi nhỏ còn ngủ, hắn chỉ có thể đi ra ngoài tập luyện một chút, thời gian qua quá bận rộn nên việc tập đã chểnh choảng.
Tập xong, Ain đốt một bó đuốc rồi cầm ra chỗ lò nung, bỏ đuốc vào trong lò rồi hắn lấy mấy cành cây gần đó bỏ vào, xong thì hắn lấy ít nước từ suối, thời gian này nước còn lạnh nên khiến hắn run rẩy một hồi.
Dùng tay khoan một lỗ giữa cục đất sét to đùng mà thằng Pu gom được, rồi hắn đổ nước vào trộn đều lại, Ain bắt đầu dùng xẻng đào một cái hố cách xa lò nung chừng 3m, lần này hắn đào thấp lần đầu, sâu chừng 1m là hắn ngừng.
Dùng đất sét đã ướt trét vào nền và thành hố, xong thì hắn tiếp tục dùng gạch bắt đầu đắp lò nung, hết số gạch ở ngoài do Pu chuẩn bị thì hắn vào trong lều lấy số gạch của mình làm ra.
tấu chương xong.
Đăng bởi | AnSuPer |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |