Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34 : Đất Sét Và Hồ Nước

Tiểu thuyết gốc · 2021 chữ

Ain xây thành lò ở bên ngoài, bên trong hố được hắn đốt ngọn lửa, nguồn nhiệt cao giúp cho đất sét nhanh chóng khô cứng lại, vì thế hắn không cần lo việc gạch có thể sụp đổ trong lúc xây.

Cứ như thế tới khi mặt trời mọc, Ain đã làm xong lò nung rồi, hắn còn làm thêm hai nắp lò, rồi mới chịu đi vào lều ngủ một chút, bỏ lại thằng Pu vừa thức dậy buồn thúi ruột vì công trình của nó a, sao giờ người ta làm xong mất tiêu rồi.

Buổi trưa, hắn bị thằng Ry kêu dậy, vì nó thèm canh cá nên hắn đành vác thân thể mình ra hồ cá, cầm vợt lên bắt mấy con cá to rồi làm sạch ruột cá mới đi về.

Bỏ thịt vào nồi xong, hắn dùng mảnh đá cắt trái cây như hôm qua vào, sau đó hắn đổ nước vào, trong lúc đợi nồi cá chín hắn đi ra rửa mặt cho tỉnh táo.

Quay vào thấy tụi nhỏ ngồi cầm chén, ánh mắt dán chặt vào nồi cá làm Ain thấy buồn cười, đi lại thấy nồi cá sôi ùng ục, hắn mới giảm lửa xong thì nhắc nồi cá ra, chia cho tụi nhỏ.

Trong lúc ăn, Ain mới nhớ tới việc ăn chín uống sôi nên nhắc nhở tụi nhỏ một phen, từ lúc sống ở đây, tụi nhỏ thường uống nước suối.

Do không có dụng cụ nấu nên Ain cũng phải chấp nhận, giờ đây đã có nồi rồi thì hắn phải chỉnh đốn lại, tránh cả đám bị nhiễm trùng.

Ăn xong, Ain đi vào trong rừng tìm kiếm một số tổ mối vì chỗ bãi suối cũng đã hết đất sét rồi, đi mãi cả gần hai tiếng mà hắn vẫn chưa thấy tổ mối nào cả, đi đến gần hết ngày, hắn mới trở về với khuôn mặt chán nản.

Đi qua chỗ lò nung thì thấy Dio đang khui lò ra, đi lại thì Ain thấy loại than được tạo ra từ một loại gỗ nào đó, hắn thấy than từ loại gỗ này có vẻ cứng và mùi thơm hơn gỗ sồi.

Hỏi thăm thì nhận được câu trả lời không chắc, vì nó tìm được loại nào cũng bỏ hết vào chung nên không chắc, Ain cũng gật đầu rồi ngó qua chỗ lò nung 2, chỗ thằng Pu đang nung thứ gì đó.

Do đang trong quá trình nung nên hắn không thể nhìn ra thứ gì cả, mà hỏi thằng nhóc nó cũng im ru, thế là Ain đành vào trong lều, bước vào trong thì thấy thằng Ry đang tập vận động trở lại.

Ain bước lại giúp đỡ một lúc, rồi bắt đầu nấu canh thịt cho tụi nhóc, từ lần làm canh cá, hắn đã thử nghĩ tới một món mới cho đa dạng bữa ăn, đó giờ nhóm hắn toàn ăn trái cây với thịt nướng không thôi.

Ăn nhiều món sẽ làm cho đỡ ngán, thế là Ain mang một tảng đá khá phẳng về lều làm thớt, đặt miếng thịt lên, hắn dùng mảnh đá băm thịt từ dọc tới ngang, tới khi trở thành thịt bằm thì hắn mới ngừng.

Đặt nồi lên bếp, rồi hắn châm lửa, đổ nước vào rồi bỏ thịt bằm vào, xong thì cắt các trái cây thành miếng vào, đợi sôi rồi hắn bắt đầu sớt ra cho các ‘con chiên’ quanh mình.

Ăn no rồi, hắn đi ra ngoài tập luyện, cuộc ngày càng bận rộn càng làm cho hắn và đám nhỏ càng ít thời gian tập luyện hơn.

Sáng hôm sau.

Ain tiếp tục đi tìm tổ mối hoặc một mỏ đất sét với hy vọng như vậy, ở một vùng đất như này thì đó là điều hảo huyền, ấy vậy mà hắn tìm được một tổ mối ở phía đông bắc ngôi lều, trước mắt hắn, không phải là một tổ mối mà còn là một hồ nước.

Hồ này rất rộng, hắn còn không thấy phía đối diện, hai bên hồ được cắt ra bởi một khu rừng, ở bên phải hồ còn có một vài cái lều bằng các cành cây khá đơn sơ.

Núp sau một góc cây, hắn hơi phân vân không biết đây là có phải là nơi tụ họp của mấy người đơn độc không nữa, nhưng trước mắt cứ tránh đi trước, hắn vội đi sang phía bên trái hồ đi chừng hơn 1000m thì bỗng hắn nhận ra một vấn đề.

Xung quanh hắn cây cối bắt đầu thưa thớt đi 500m, rồi 200m hắn cũng không chú ý nhiều nhưng ở vị trí này, có chừng chục cây thì rất lạ, và còn không thấy một con vật nào nữa kể cả chim chóc.

Hắn cẩn thận bước lên phía trước chừng ba bước nữa, trong đầu liền vang lên hai chữ ‘nguy hiểm’, một giọng nói đã từ rất lâu hắn mới nghe lại nhưng lúc này không phải ôn lại kỷ niệm, hắn nhanh chóng leo lên cành cây.

Tầm nhìn được cao hơn, lúc này hắn mới thấy một dòng khói trắng như một con mãng xà nằm ở giữa khe núi, nếu lúc nãy hắn tiến lên chừng năm bước nữa sẽ bước vào phạm vi của dòng khói trắng.

Vuốt đi những giọt mồ hôi bắt đầu tuôn ra từ trán, Ain cảm thấy thật may mắn vì còn dòng cảnh báo trong đầu.

Ở phía dưới thì hắn không thể nhận ra được làn khói trắng ấy, giờ đây thấy rồi hắn mới cảm thấy thiên nhiên thật đáng sợ, hắn cũng hiểu vì sao ở quanh đây trở nên ít cây cối như vậy, hắn không dám ở đây lâu nữa mà chạy đi trở về nhà.

Thoát khỏi vùng đất đó, cây cối cũng dần đông đúc trở lại, Ain cũng bắt đầu đi trên các cành cây, đi săn suốt một năm nên khi về trong khu vực quen thuộc, hắn nhanh chóng về được một nửa hành trình.

Trong lúc về, hắn còn phải ghi nhớ các địa điểm đặc biệt, đang chạy thì hắn bỗng thấy một bầy heo rừng, hắn liền dừng lại quan sát một chút.

Ain nhớ lại lời thằng Ry rằng từng săn được con heo con ở phía đông, thì chắc có thể là bầy heo này, lúc này bọn heo đã bắt đầu tập hợp lại để nghỉ ngơi.

Thấy bầy heo không còn hoạt động nữa, hắn mới tiếp tục chạy nhưng hắn không biết rằng sau lưng mình có một con heo đầu đàn nhìn chằm chằm vào bóng lưng hắn, đi hơn qua buổi tối gần thêm hai tiếng nữa, hắn mới trở về liều an toàn.

Thấy bóng dáng Ain, từ trong lều mới làm cả đám mới chạy ra hỏi thăm, hắn ngồi giải thích các kiểu rồi mới ngồi một góc ăn thịt nướng, chạy đi trong rừng buổi tối, làm hắn phải nâng cao mọi giác quan liên tục trong hai giờ nên bây giờ hắn rất đói.

Ăn xong, Ain nói về những khám phá của hắn, đặc biệt là chỗ nghi vấn tập họp của nhóm người đơn độc và chỗ dòng khói trắng.

Tụi nhỏ nghe xong mặt cũng trở nên căng thẳng, hơi thở cũng gấp hơn, gật gù nghiêm túc nghe lời dạy của Ain, rồi cả đám chuẩn bị đi ngủ.

Nằm trên giường, Ain hôm nay trằn trọc hơi mọi hôm, có lẽ là do dư âm của buổi chiều hoặc là do trời hôm nay nóng hơn mọi lần, nằm hơn cả tiếng mà hắn vẫn chưa vào giấc ngủ được, hắn mới đứng dậy đốt lửa bếp lên.

Ngồi ngắm nhìn lên bầu trời đầy sao, làm Ain cảm giác bình yên, mọi lần có tâm sự, hắn lại đi ra ngắm bầu trời như một cách tâm sự, sự bình yên đó giúp hắn nhớ lại việc quên gom đất sét về.

Nhớ về việc đó làm hắn hơi giận về trí nhớ của mình, đánh đấm không khí vài cái rồi hắn bước vào dập lửa, bước lên giường, ép cho mình ngủ.

Sáng hôm sau, Ain cùng với Pu đi lại chỗ tổ mối ngày hôm qua đào mang về, do xa lều nên hắn chỉ mang theo lao làm đá, túi da với lưới dây leo, tới nơi cả hai nhanh chóng đào đất sét bỏ vào túi da, hết thì chuyển sang túi dây leo.

Xong thì đi về lều, trên người hắn và Pu lúc này có 4 túi da thú đầy đất sét hai bên hông, sau lưng là một túi to đất sét, chủ yếu mấy cục nguyên tảng sẽ để trong túi dây leo.

Trở về, hắn vội đặt đất sét ở gần con suối rồi lại tiếp tục đi lấy thêm về, do ở đó còn chừng 5,6 tổ nên hắn cùng Pu phải đi thêm khoảng 4,5 đợt nữa là trời tối.

Nằm trên giường mà thở dốc, tuy vậy Ain vẫn rất vui vì lần này thu hoạch được chừng gần 500kg đất sét, với số lượng như thế thì hắn không cần lo về việc thiếu hụt, thậm chí Ain còn tưởng tượng ra làm một ngôi nhà cấp bốn với số lượng đất sét trên.

Nghĩ ngợi một hồi thì cái bụng cũng réo lên, thế là hắn đành làm một nồi canh thịt bằm đãi cho bầy con nít xung quanh mình, nhiều lúc hắn tự hỏi mình là bảo mẫu tụi nó từ bao giờ? Từ cái ăn cái mặc, xây dựng, chiến lược, kế hoạch,...một tay hắn lo hết.

“Haiz sau này có bộ lạc rồi chia công việc ra mới được, làm một mình mệt thật sự.“

Than thở trong đầu, rồi Ain cũng phải múc muỗng canh lên bỏ vào miệng, không đường ruột nó làm loạn mất, ăn xong thì tiếp tục đi ra tập luyện, bữa nay không còn một mình hắn mà là cả đám cũng ra tập vì các công việc đã trở nên quen thuộc, không còn dấu hiệu đuối sức nữa.

Tiếng ‘bốp’,‘bang’,‘phịch’ vang lên một góc trời, lúc này, Ain đá một cú vào Dio rồi ngụp đầu xuống né cú đánh từ Ry, nghe tiếng xé gió đủ hiểu sức nó tung ra lớn cỡ nào.

Ain không phải ăn chay vừa ngụp người, chân phải liền quét ngang chân của Ry, rồi dùng sức búng người sang trái, né cú đá từ Pu.

Sau khi né cú đá, Ain giữ trọng tâm lại, đứng dậy lấy đà chạy tới phía đám đông đang hỗn loạn mà tung ra một cú đá trên không, đòn đánh bất ngờ làm cả đám vội thối lui, nhưng đã không kịp chỉ có thể đỡ đòn.

Nhưng trong cả đám bu lại quần ẩu như vậy, chắc chắn có đứa dính đòn và không ai khác ngoài nhóc Zua, cả đám chỉ nghe một tiếng ‘thump’ rồi một tiếng kéo sệt đi, nhìn lại chỗ cuối điểm bị kéo lê thì thấy thằng Zua đang nằm ôm bụng rên rỉ.

Cả đám liền chạy lại đỡ thằng nhỏ dậy, ánh mắt của thằng nhóc nhìn người gây ra cho nó với hình viên đạn, còn thủ phạm chỉ xua tay không cố ý rồi lại xin lỗi nó vài câu.

Xong xuôi, cả đám dập tắt mấy bó đuốc xung quanh cho tụi nó tập luyện với nhau, rồi cùng nhau lên giường ngủ, ngày hôm sau cả đám đau nhức toàn thân thức dậy tiếp tục làm việc, Ain cùng Pu dùng rìu đá với lao ra đập nhuyễn số đất sét kia.

Còn Dio đã bắt đầu nung được số lượng lớn than hỗn hợp, Zua với Ry bị đau nên ở nhà mài lưỡi rìu và làm lưới, Ska phải gánh hai việc kiếm trái cây và thực phẩm.

tấu chương xong.

Bạn đang đọc Số Phận : Thời Đại Nguyên Thủy sáng tác bởi AnSuPer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnSuPer
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.