Chương 57: Nguy Hiểm
Nhưng chỉ một ngày sau, khi tìm được cách ăn cua, nhóm người đang nướng cua vào buổi sáng thì gặp ngay một con cá sấu cổ đại khổng lồ tiến tới gần. Con cá sấu này vốn không bao giờ săn mồi ở khu vực này, nhưng mùi thơm của thịt cua đã thu hút nó.
Nhóm người thấy lạ thì theo bản năng chạy trốn, chỉ có vài người đàn ông vội vàng cầm gậy thủ thế, nhưng con cá sấu chỉ quan tâm đến những miếng thịt cua nằm lăn lóc.
Sau khi ăn no, con cá sấu quay đầu bỏ đi. Thấy con vật đến phá hỏng nơi ở của mình, một số người nổi nóng và cầm gậy chọc vào con cá sấu.
Con vật khó chịu, dùng đuôi to tướng quật vào một người đứng gần. Cú quật quá mạnh khiến người đó tử vong ngay lập tức. Chưa dừng lại, con cá sấu xoay người và dùng hàm răng sắc nhọn táp vào cánh tay của một người khác.
"Quá nhanh" là những gì mà những người đứng sau miêu tả. Cú táp nhanh, lực cắn mạnh khiến người kia ngã nhào ra sau, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cơn đau đã dội lên và khiến anh ta hét lên đau đớn.
Mùi máu tỏa ra kích thích bản năng săn mồi của con cá sấu. Nó nhanh chóng bò tới, ngậm cả chân người đó, rồi thực hiện cú xoay tử thần (Death Roll).
Những người phía sau chỉ kịp nhìn thấy đôi chân người đó đứt lìa sau vài vòng xoay trong miệng con cá sấu. Ánh mắt của người xấu số đỏ ngầu, thể hiện sự đau đớn tột cùng.
Thảm cảnh máu me, làm cho những người còn lại sợ hãi và bỏ chạy. Họ không còn dũng khí để ở lại, và hiểu rằng hai người kia không có cách nào thoát khỏi con quái vật này. Sau khi xé nát cơ thể người, con cá sấu ăn no và bỏ lại số thịt thừa, rồi quay về lãnh địa của nó.
Mùi máu nhanh chóng lan tỏa, thu hút nhiều kẻ săn mồi khát máu đến 'chia sẻ bữa tiệc'. Một cuộc chiến giữa các loài nổ ra, kẻ thắng người thua đều để lại xác chết, và chỉ có thực vật nơi đây là an nhiên hưởng lợi, vì sau vài ngày, những xác chết này sẽ trở thành phân bón.
Nhóm người chạy trốn, nhanh chóng thu nhặt vài cái vỏ sò, ốc từ những con đã chết với hy vọng có thể trao đổi gì đó. Những người đàn ông vây quanh bảo vệ nhóm người khi họ di chuyển.
Cẩn trọng, cả nhóm chỉ đi được vài trăm mét trước khi phải dừng lại, vì trời tối. Ban đêm, sợ rằng con cá sấu sẽ quay lại quấy phá, họ chỉ ăn ít trái cây để cầm cự.
Sáng hôm sau, cả nhóm thức dậy sớm và tiếp tục hành trình. Ai nấy đều có quầng thâm dưới mắt, thể hiện sự ám ảnh từ cuộc gặp với con cá sấu.
Trải qua nguy hiểm, trong những ngày sau, nhóm ăn uống cực kỳ cẩn thận, chủ yếu chỉ ăn trái cây, và không dám ngủ trong rừng mà ngủ hẳn ở bãi cát.
Sau khoảng một tuần, cả nhóm tới nơi giao thoa giữa sông và biển. Dưới nước, đầy rẫy cá, tôm, cua, ốc... đang thỏa sức bơi lội. Nhưng nhóm người không dám lại gần, vì cẩn thận tránh điều lạ lẫm.
Họ tiếp tục di chuyển dọc theo con sông, và sau vài giờ, họ phát hiện một ngọn núi xám ở phía bên kia sông.
Tên đại diện phát hiện ở chân núi có một cái lỗ nhỏ. So với kích thước của ngọn núi, cái lỗ đó nhỏ, nhưng so với con người thì vẫn quá lớn. Quan sát kỹ, có dấu vết bị con người phá hủy, điều này khiến tên đại diện ngạc nhiên. Có lẽ đây là một bộ lạc lớn.
Với phán đoán này, tên đại diện báo cho cả nhóm, và mọi người háo hức tìm kiếm sự sống. Tuy nhiên, khi tới nơi, họ nhận ra dấu vết ở đây đã lâu không có người. Đột nhiên, đứa nhỏ nhất, phát hiện một làn khói bốc lên từ khu rừng phía trước.
Cả nhóm lại hối hả, mà đi lại khu rừng không cầm vũ khí, đi từ tốn là những gì nhóm người làm để thể hiện tâm thế hảo hữu, đi lại chỗ khu rừng khi ở gần bìa rừng chừng mấy trăm mét, thì từ đâu xuất hiện vài cái bóng trắng lao ra.
Khi mấy người họ nhận ra, thì xung quanh đã bị những con sói bao vây mình,thấy động vật lạ, cả nhóm vội hành động để phòng thủ. Nữ giới được bảo vệ ở giữa, nam giới đứng vòng ngoài cầm gậy sẵn sàng chiến đấu.
“Các người là ai?”
Nghe một giọng nói vang lên, làm cho đám người mới thở ra một hơi, tên đại diện nhìn theo hướng giọng nói phát ra, khi những bóng hình đó hiện ra mới làm hắn cứng đờ cơ thể.
Những người còn lại, cũng phải nuốt nước bọt trong miệng mà thầm nghĩ “Quá to“.
Thấy những kẻ xâm nhập im lặng, làm cho một kẻ nóng máu mà nói to :
“Nói các người là Ai.“
Nghe giọng nói như gầm lên, ở khoảng cách gần như thế làm cho vài người yếu tim mà ngã quỵ xuống, tên đại diện dù vẫn đứng vững nhưng hai tay chân, có dấu hiệu run nhẹ. Một kẻ được xem mạnh nhất trong nhóm, là một người Chiến Sĩ 2 đầu mới bình tĩnh lên tiếng :
“Nhóm tôi là những kẻ đơn độc, mong muốn gia nhập một bộ lạc.“
“Gia nhập bộ lạc sao, các người không may rồi ở đây không có nhu cầu đó.“
Một người đứng giữa nhóm địa phương lên tiếng, với giọng hời hợt, nghe vậy nhóm người mới thất vọng, tên đại diện nhóm kẻ đơn độc không chấp nhận sự thật, mà mất bình tĩnh tiến tới hỏi :
“Này, nếu vậy ở gần đây có bộ lạc nào thu nhận không?”
Vừa dứt lời, tên đại diện cảm thấy ở cổ mình có thứ gì đó lạnh lẽo kê vào, lúc nhìn nhận lại tình hình thì hắn mới thấy tên to mồm kia, từ lúc nào đã cầm một thanh vũ khí như rìu đá, nhưng lưỡi nó sáng bóng hơn.
Đám người sau lưng càng lạnh sống lưng hơn, vì diễn biến quá nhanh kể cả tên mạnh nhất cũng không tin vào mắt mình, rõ ràng tốc độ của tên to con kia hơn mình, tên đứng giữa nhóm địa phương mới nghiêng đầu nói :
“Ngươi đã qua ranh giới cho phép rồi.“
“A“
Tên đại diện mới nhận ra, đúng là do mình hấp tấp muốn hỏi xem tình hình quanh đây, mà phạm phải điều tối kỵ trong giao tiếp với người của bộ lạc khác, chỉ là không đợi tên đó xin lỗi, người đứng giữa kia lại lên tiếng :
“Ngươi lui lại rồi muốn hỏi gì hỏi đi.“
Nghe vậy cả hai bên mới hạ nhiệt mà thối lui, chỉ thấy tên to mồm hơi có dấu hiệu hậm hực, tên đại diện sau khi lấy lại bình tĩnh mới nói :
“A, vậy ở gần đây có bộ lạc nào thu nhận không?“
“Không, nếu không còn gì mau chóng đi ra khỏi nơi này.“
“Ấy khoan, cho hỏi tôi có thể gặp tộc trưởng bộ lạc này không?”
Thấy tên đối diện có dấu hiệu muốn đuổi khách, tên đại diện mới hỏi với theo, nghe câu hỏi tên ở giữa mới quay người lại nhìn thẳng vào mắt người đặt ra câu hỏi :
“Ngươi hỏi tộc trưởng bộ lạc?”
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”
Thấy tên đối diện nhìn mình, làm cho tên đại diện hơi chột dạ ngập ngừng đáp lại, tên ở giữa nghe câu trả lời chỉ lắc đầu nói :
“Ở đây tôi là tộc trưởng đây.“
Nghe câu trả lời, mới khiến cho nhóm người đơn độc ngạc nhiên mà cùng một suy nghĩ “Quá trẻ rồi, có phải không vậy?”.Nhưng khi nhìn ánh mắt của những kẻ đi cùng thì họ càng ngạc nhiên hơn, đó là sự hưng phấn, tự hào chính điều này đã xác định lời nói của tên kia là sự thật.
Tên đại diện cũng bất ngờ, mà hỏi lại xem có đúng không :
“Này tôi không giỡn đâu, cho tôi gặp tộc trưởng bộ lạc của ngươi được không?”
Lại nghe tên kia hỏi tiếp, làm cho tên ở giữa khó chịu mà nói :
“Này không nghe kỹ à, tôi bảo tôi là tộc trưởng ở đây, hỏi xong rồi mau đi đi trước khi tôi nổi nóng.“
Nghe thêm một lần nữa lời xác nhận, tên đại diện vò đầu suy nghĩ một hồi rồi cẩn thận hỏi tiếp tránh đối phương nổi nóng thật :
“À, ừ vậy không biết tôi nói điều này có hơi khó, nhưng không biết cậu có thể cho nhóm tôi gia nhập bộ lạc không?”
“Khoan từ chối, để tôi nói một xíu nha.“
Thấy bên kia chờ lời năn nỉ, tên đại diện mới thở ra một hơi rồi tiếp tục nói :
“Uhm đầu tiên nhóm tôi là từng là thành viên bộ lạc nhỏ…“
“Ngưng.“
Tên ở giữa vừa nghe đối phương nói được một chút đã ra hiệu ngừng lại. Bên đối diện hơi hoang mang vì họ nghĩ chỉ cần giải thích một chút, cơ hội gia nhập bộ lạc sẽ tăng cao rồi.
Giờ đây bị ngưng khi mới bắt đầu, làm cho tên đại diện hơi bỡ ngỡ chưa hiểu chuyện gì xảy ra, tên ở giữa ghé tai một tên kế bên, rồi khi tên kế bên chạy đi vào trong rừng, mới quay lại nói ;
“Lại đằng kia rồi nói.“
Nói xong, tên ở giữa chỉ vào một chỗ bãi đất đã được dọn cỏ từ lâu, hai bên nhanh chóng ngồi xuống, chừng vài phút sau tên chạy đi mới quay trở lại với một túi da thú và một vài khoanh tre dài. Không cần để người đối diện thắc mắc, tên ở giữa đưa ra những đồ này về phía đối diện rồi nói :
“Ăn đi, rồi nói tiếp.“
Nhìn đám người hơi chần chờ, tên ở giữa mới cầm lên ăn một miếng, uống một chút, mới làm cho đám người đối diện an tâm, nhìn mấy người đối diện ăn uống hơi mất hình tượng một xíu, làm cho mấy người còn lại hơi khó chịu.
Chờ cho đám người đối diện ăn uống no say xong, tên ở giữa mới nói :
“Ăn xong rồi chứ, xong rồi bắt đầu nói đi.“
tấu chương xong
Đăng bởi | AnSuPer |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |