Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Lạnh quá… Cái lạnh thấu xương làm Hứa Thanh Lăng tỉnh giấc, cô cảm thấy mình như đang nằm trong hầm băng, những cơn đau nhói truyền đến từ cổ tay và mắt cá chân.

Đầu óc choáng váng, những hình ảnh cứ lướt qua như đèn kéo quân. Không biết qua bao lâu, cơ thể lạnh cứng cuối cùng cũng có thể cử động, cô cố gắng mở mí mắt.

Xung quanh tối đen như mực, Hứa Thanh Lăng lắc lắc cái đầu, mất một lúc mới nhớ ra – trước khi tỉnh dậy, cô đã uống rượu, rồi xỉn quắc cần câu nằm trên sàn nhà trọ.

Đã nửa năm nay cô không thể ngủ trên giường, chỉ có thể cuộn tròn trên sàn nhà mới miễn cưỡng ngủ được.

Hứa Thanh Lăng thử chống người dậy, mới phát hiện có gì đó không đúng, nơi này rõ ràng là ngoài trời. Toàn thân cô ướt sũng, nửa người dưới ngâm trong nước, nửa người trên nằm trên bãi cỏ khô cứng.

Bên tai chỉ có tiếng gió lạnh thổi xào xạc đám cỏ ven bờ đê, những giọt mưa lạnh buốt đập bồm bộp xuống đầu, mặt và cổ, cái lạnh từ ngực lan tỏa ra khắp cơ thể.

Mặc dù là ban đêm, nhưng nhờ ánh đèn le lói từ xa, Hứa Thanh Lăng vẫn nhanh chóng nhận ra phương hướng. Đây là sông Lạc Tinh ở ngoại ô thành phố Cửu Giang, hồi tiểu học cô thường đến đây đào cây tể thái và rau cần*.

*Tên trong truyện là edit bịa, tên khoa học: Artemisia selengensis Turcz. ex Bess

Sau đó, Hứa Đức Mậu đã xây lại căn nhà cũ ở làng đô thị thành tòa nhà năm tầng, mở siêu thị và khách sạn. Cứ đến kỳ nghỉ, cô phải ở nhà phụ giúp trông coi cửa hàng, từ sáng đến tối bị giữ ở quầy thu ngân, chẳng có chút tự do nào. Chỉ sau khi ăn tối xong, cô mới rảnh rỗi, rủ người bạn thân lúc bấy giờ là Uyển Nguyệt đến đây, đi dạo trên bờ đê, đứng trên bãi sông trơ trọi nhìn về phía đường ray xe lửa xa xa.

Lúc đó, đầu óc cô tràn ngập những khát khao và hy vọng về tương lai.

Những kỷ niệm thời thiếu nữ xa xưa ùa về, ngực Hứa Thanh Lăng bỗng nổi lên cảm giác lạnh lẽo. Cô đứng dậy dậm chân mấy cái thật mạnh, hướng về phía bầu trời đêm tối đen hét lên vài tiếng, cố gắng xua đuổi hình ảnh người mà mình vừa nhớ đến.

Nhìn quanh bốn phía, đầu óc tê rần dần dần ấm lại, cuối cùng cô cũng hiểu ra mọi chuyện, cô đã trở lại, trở về mùa hè mười mấy năm trước.

Năm đó thi đại học xong, cô thi đậu cao đẳng, bố mẹ không cho cô đi học, cô nửa đêm đến bờ sông, tức giận muốn nhảy sông tự tử.

Nhiều năm sau nghĩ lại chuyện này, Hứa Thanh Lăng chỉ muốn tự tát mình mấy cái. Năm đó vẫn còn quá ngây thơ, cứ tưởng mình chết đi, bố mẹ sẽ hối hận cả đời.

Nhà họ Hứa có ba đứa con, Hứa Thanh Lăng là con giữa, trên có chị gái Hứa Hồng Giao, dưới còn có em trai Hứa Tuấn Văn. Trong ba người, Hứa Hồng Giao là người có triển vọng nhất. Đỗ đại học học khoa Ngoại Ngữ của đại học Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp vào làm việc ở công ty nước ngoài, lương cơ bản mỗi tháng đã hơn bốn nghìn tệ, cộng thêm các khoản phụ cấp và thưởng cuối năm, thu nhập hàng năm có thể đạt tới bảy mươi, tám mươi nghìn.

Mười mấy năm trước, mức thu nhập này đã đủ khiến hàng xóm láng giềng phải ghen tị. Hứa Hồng Giao có ngoại hình, thu nhập cao, lại tìm được người chồng có điều kiện tốt, quả thực là phượng hoàng vàng bay ra từ làng đô thị.

So với đó, Hứa Thanh Lăng và em trai Hứa Tuấn Văn kém hơn nhiều. Hứa Thanh Lăng từ nhỏ đã thích vẽ, học hành rất bình thường, thi đỗ vào trường trung học cơ sở của thành phố Cửu Giang. Hứa Tuấn Văn kém nhất, ngay cả cấp ba cũng không thi đỗ, phải bỏ tiền để xin vào trường trung học cơ sở của thành phố Cửu Giang, học kém Hứa Thanh Lăng một khóa.

Năm nay Hứa Thanh Lăng thi đại học, mấy hôm trước điểm chuẩn đã có, cô được trúng tuyển vào khoa Mỹ Thuật hệ cao đẳng của đại học Cửu Giang, nhưng bố mẹ cô nhất quyết không chịu chi tiền cho cô đi học.

Dù con gái có làm ầm ĩ thế nào, hai vợ chồng vẫn không chịu nhượng bộ.

Thực ra, điều kiện nhà họ Hứa không được xem là tệ. Ba đời tổ tiên của cha Hứa Thanh Lăng là Hứa Đức Mậu đều sống ở làng Sồi. Mấy năm trước thành phố mở rộng, làng Sồi được sáp nhập vào khu thành phố, đất canh tác biến thành đất ở, dân làng đều thoắt cái lên hương, bỗng chốc trở thành người thành phố.

Vị trí căn nhà gạch ngói hai tầng của nhà họ Hứa khá đẹp, nằm ngay mặt đường lớn, đối diện là bệnh viện Cửu Giang. Nhà họ Hứa có hai con trai, con trai út Hứa Đức Hữu là người đầu tiên trong làng Sồi thi đỗ đại học, có công việc ổn định, lại cưới được vợ có gia thế, đương nhiên không coi trọng căn nhà ngói ở quê, liền nhường căn nhà trên danh nghĩa của mình cho anh cả Hứa Đức Mậu.

Sau đó, Hứa Đức Mậu vay mượn họ hàng bạn bè, cộng thêm tiền con gái lớn đi làm hàng tháng gửi về nhà, cắn răng xây thêm ba tầng nữa, biến thành tòa nhà nhỏ năm tầng.

Bạn đang đọc Sống lại rồi, ai lại dại dột nữa của Tân Canh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phieuduKhadi._.1
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.