Đến Phong Hải Sơn Mạch.
Theo lộ trình đã vạch sẵn, một ngày sau đó, Trần U cùng Tiểu Tiểu liền đến Hải Cận Thành.
Hải Cận Thành là một tòa thành nhỏ, to hơn Lam Miên Thành ba phần, cách Đại Hải tầm năm mươi thước, có một cảng biển nhỏ ở bên cạnh để thông thương tàu thuyền.
Sau khi vào thành, Trần U liền đi đến Phủ Thành Chủ để liên hệ nhờ Quy Điểu, nhưng hiện tại Quy Điểu vẫn chưa về do phải chở ba vị Sủng Thú Sư đi đến Hải Châu Thành từ trước, thành ra Trần U chỉ còn lại đường biển.
May mắn là có thuyền vừa lúc thông thương đến Hải Châu Thành, với thân phận Sủng Thú Sư, Trần U liền dễ dàng xin lên đó.
Thương đội trên thuyền nhanh chóng bắt chuyện để móc nối quan hệ với Trần U, hắn cũng vui vẻ hòa nhập một phen. Một vài nữ nhân trên thuyền thấy hắn hòa nhập như vậy liền muốn ‘hòa nhập’ với hắn, nhưng Trần U liền né vội, bởi vì…e hèm, hắn là hoa đã có chủ rồi chứ không phải tại họ không có gì nổi bật gì đâu.
Họ còn không bằng thị nữ ở phòng đấu giá Hải Sa Thành mà, khụ khụ. – trong lòng Trần U nghĩ.
Đi trên thuyền thì chậm hơn là bay, nhưng có cái xứng đáng của nó, đó là mỗi khi không ‘hòa nhập’, Trần U thường mượn cần câu của người trên thuyền để câu cá, nhất là những lúc hoàng hôn lặn ở phía chân trời, với những cơn gió mát dịu nhẹ cùng những gợn sóng lăn tăn trên mặt biển, thật là một cảm giác thoải mái, bình yên dễ chịu.
Đi về Hải Châu Thành là đi thuận hướng gió, nên thuyền di chuyển rất nhanh, chỉ tầm bảy tám ngày là đến nơi. Trước khi rời thuyền, Trần U tặng cho chủ đoàn một linh nguyên để tổ chức ăn uống cho đoàn buôn ở trong thành xem như lời cảm tạ.
Sau đó hắn vào thành, đi đăng ký mua vé đến Hải Tửu Thành, nhưng vé đã hết. Trần U âm thầm xin lỗi người không may mắn, hắn phô ra huy hiệu Sủng Thú Sư và Dưỡng Thú Sư cửu cấp của mình để ‘tranh’ một vé.
Có thân phận, địa vị thì chuyện liền được giải quyết, hắn thành công mua một vé lên Quy Điểu, chui vào trong phòng ngồi luyện Linh Đơn, mặc kệ sự đời bên ngoài.
Bốn ngày trôi qua, Quy Điểu một đường bay an toàn đến Hải Tửu Thành. Bước xuống Quy Điểu Trần U liền bị ngợp, thật sự là ngợp bởi dòng người trong bãi đáp, không thấy một chút đất trống nào, người lên thì ít mà xuống thì nhiều.
Trần U theo dòng người xô đẩy cuối cùng cũng ra khỏi bãi đáp, Hải Tửu Thành vốn đã đông đúc, cổ cảnh xuất hiện kéo người tứ phương đổ về càng làm nó chật cứng.
Trần U đeo huy hiệu Sủng Thú Sư bên ngoài, tung người nhảy lên trên nóc của các tòa nhà để di chuyển, hộ vệ của thành nhìn thấy hắn liền chuẩn bị gọi hắn xuống, không cho phép di chuyển trên nóc nhà, nhưng nhìn thấy huy hiệu Sủng Thú Sư của Trần U trước ngực, tất cả hộ vệ đều quay đi xem như không thấy.
Trần U nhìn về cột sáng kim sắc còn đang dựng thẳng trên thiên khung kia, chăm chú nhìn thật kỹ, nhưng có lẽ khoảng cách còn xa quá nên hắn không nhìn rõ được.
Một đường di chuyển trên nóc nhà, hắn qua cửa thành trong, di chuyển trên cánh đồng để ra cổng thành ngoài. Không gian bây giờ đã rộng mở, hắn kiếm một hướng không người rồi gọi Tiểu Tiểu ra, cho nó hóa lớn.
Tiểu Tiểu sau đó thi triển Hoặc Ảnh phủ quanh bản thân cùng Trần U, nhìn từ bên ngoài thì nơi đó chỉ đứng một con sói cô độc. Con sói bắt đầu chạy với tốc độ rất nhanh, khi đi đến gần bìa rừng thì dừng lại.
Cột sáng lúc này đã rõ hơn, to hơn khi nhìn trong thành, Trần U nhìn chăm chú, thấy trong cột sáng thỉnh thoảng có một luồng hắc khí rất nhỏ bay lên, đôi lúc là một luồng huyết khí.
Trần U nhíu mày, thì thầm:
"Có hắc khí lẫn trong kim sắc, là một tòa phong mộ, lại có thêm huyết khí, thì là một tòa phong tế mộ."
"Phong tế mộ nếu không mở thứ bị phong thì là một tòa bảo nhỏ, chỉ hy vọng đám người kia chưa vào trước."
Trần u truyền ý niệm cho Tiểu Tiểu phóng vào rừng, hướng đến chỗ cột sáng.
….
Bên ngoài bìa rừng của Phong Hải Sơn Mạch.
Hàng loạt người từ các tòa thành tuông ra, đi đến trước bìa rừng để cắm trại, hình thành các tụ điểm nhỏ, bọn họ ở đây hoặc là để hóng hớt, hoặc là ở lại kiếm ‘kèo thơm’ để gia nhập.
Cổ cảnh đã mở ra hơn mười ngày rồi, người mạnh, tổ đội mạnh, người muốn vào cũng đã vào rồi, thật sự chờ ‘kèo thơm’ đến để gia nhập thì cũng không đuổi kịp người đi trước.
‘Kèo thơm’ ở đây chỉ là muốn móc nối quan hệ với những người có địa vị, có thân phận tiến về cổ cảnh mà thôi.
Ở tụ điểm Hải Tửu Thành.
Một nam nhân tầm 28 tuổi cưỡi một con Bạch Mã chạy đến chỗ tụ điểm, bên ngực trái là huy hiệu Sủng Thú Sư, bay trên đầu nam nhân là một con Hắc Sắc Thiền (ve) trung bát cấp.
Nam nhân vừa đến liền nhảy xuống Bạch Mã, sủng thú bay lượn trên đầu, đi đến chỗ tụ điểm, nói lớn:
"Ta muốn vài người cùng vào cổ cảnh, có ai muốn đi cùng với ta không?"
Người ở đây nghe nói vậy trong lòng cười thầm, bát cấp đã muốn vào cổ cảnh? Sợ chưa đi đến nơi thì đã phơi thây vào miệng ma thú rồi.
Những nhóm ‘kèo thơm’ nhìn nam nhân này, chỉ là một Sủng Thú Sư bát cấp, mới đến lại mạnh miệng như vậy? Chỉ sợ không có ai giúp hắn hạ đài rồi. Họ săn ‘kèo thơm’ nhưng cũng phải chọn người có não.
Nam nhân không thấy ai đáp thì mặt bắt đầu đỏ lên, dần dần giận dữ thì có một người nam nhân, từ tụ điểm đi ra, khuôn mặt nịn nọt nói:
"Vị đại nhân này, bây giờ là ban trưa, không thích hợp để vào sơn mạch, hay là người đến chỗ nhóm của tiểu nhân nghỉ ngơi, qua sáng ngày mai sẽ cùng người đi vào cổ cảnh ạ."
Có người cho hạ đài, nam nhân ho khụ khụ, nhìn tên đó hài lòng, nói:
"Ngươi nói cũng có lý, dẫn đường đi."
Người đó dẫn đường cho nam nhân đi vào một cái lều, có bảy người tính luôn người dẫn đường, ba nữ bốn nam, tất cả là Võ Sư Nhập Linh Cảnh sơ kỳ hoặc trung kỳ.
Với tổ đội này mà đòi vào sâu trong Phong Hải Sơn Mạch, quả thật là trò cười. Theo suy nghĩ của nam nhân Sủng Thú Sư, hắn đến tụ điểm gọi thì sẽ có Võ Sư bát cấp hoặc thất cấp chào đón hắn, lúc đó hắn sẽ không vào cổ cảnh mà dẫn bọn họ rời đi về gia, thành lập thế lực của hắn.
Nhưng sự việc lại không như thế, một đám người cửu cấp này làm hắn thật sự thất vọng rồi.
Nam nhân Sủng Thú Sư liền có ý muốn rời đi, nhưng khi nhìn qua ba nữ nhân cũng có chút tư sắc, hắn lại chợt đổi ý, nhìn bảy người nói:
"Thực lực của các ngươi không thể cùng ta vào Phong Hải Sơn Mạch, nhưng khi về gia tộc có thể khảo sát để làm người dưới trướng của ta, các ngươi có đồng ý không?"
Bảy người ở đây là để kiếm ‘kèo thơm’, nghe vậy tất nhiên là mừng còn không kịp. Thấy vị đại nhân này nhìn chăm chăm vào ba nữ, nam nhân dẫn đường kia đá mắt ra hiệu cho ba nam nhân còn lại, chờ bọn họ nhận ra ý thì hắn nói:
"Vậy, cung kính không bằng tuân mệnh, đại nhân đi đường xa đã thấm mệnh, hãy ở trong lều nghỉ ngơi, bốn người tiểu nhân xin rút lui."
Nam nhân Sủng Thú Sư nhìn tên đó, gật đầu hài lòng, tên này được, hiểu ý hắn, hắn có thể bồi dưỡng, còn ba tên kia, chỉ là cửu cấp, về sau cút đi được rồi.
Bốn nam nhân nhanh chóng lui ra, trong lều chỉ còn vị Sủng Thú Sư cùng tam nữ, bọn họ hiểu mình phải đánh đổi cái gì, nhưng dính lên người một Sủng Thú Sư, ai lại không muốn chứ?
Ba người đồng loạt cởi dây áo, xuân sắc dần dần lộ ra, nam nhân Sủng Thú Sư khá hài lòng với ba người, nói:
"Muốn trở thành người dưới trướng của ta, cần phải qua khảo sát của ta, các ngươi thấy sao?"
Ba người đồng thanh nói:
"Vậy, mong đại nhân ‘khảo sát’ thật kỹ, chúng tôi chắc chắn đáp ứng được yêu cầu của đại nhân."
"Tốt."
Nam nhân gật đầu, thoát y phục của mình ra, tiến hành ‘khảo sát’ ba nữ. Đánh giá của hắn với ba người là không tồi, phối hợp rất tốt, biết vâng lời, có thể làm việc ‘dài hạn’ dưới trướng của hắn.
"Đại nhân… ‘khảo sát’ cho nô gia."
"Từ từ…ta vừa mới cho bạn của ngươi không thấy sao?"
Đăng bởi | storm-yy |
Thời gian | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 242 |