C85. Tài bảo của Trạm Quan Sát 2.
Nếu chỗ này đã là một cứ điểm thì chắc chắn phải có kho vũ khí, trang bị cho bính lính, cũng như là các thứ để thay thế, sửa chữa khi Phi Hạm xảy ra vấn đề.
Tìm kiếm một hồi, Tiểu Côn Côn đã tìm thấy nó, một cánh cửa lớn ẩn vào vách, nhưng phải có chìa khóa là một tấm lệnh bài mới có thể mở ra được.
Chưa mót hết đồ, Trần U vẫn chưa vội phá nơi này, ai biết đâu lỡ phá thì sẽ kích hoạt cơ quan tự hủy thì sao?
Tuy biết nơi này là cứ điểm, khả năng an toàn cao nhưng Trần U vẫn tiếp tục cho con rối đi dò đường.
Theo cầu thang lên tầng phía trên, đập vào mắt là vô số phòng ốc, hai kiểu phòng quay lưng là một dãy, giữa mỗi dãy có một lối đi, khả năng cao là thẳng hướng ra biển.
Rầm…….
Âm thanh đổ vỡ chợt xuất hiện, ba đạo ánh mắt lập tức nhìn về Tiểu Tiểu đang ở trước cửa căn phòng đầu tiên chỗ cầu thang, chân của nó còn đang giữ ở tư thế đẩy cửa, còn cánh cửa đã yên vị trên mặt đất, hóa thành các mảnh vụn.
"Chi chi chi…."
Tiểu Tiểu với khuôn mặt vô tội chỉ vào chỗ bản lề cánh cửa, là do lâu rồi nên bản lề mục, chứ nó đẩy có chút xíu lực à.
Trần U cử con rối vào phòng kiểm tra trước, còn hắn và ba đứa kia đứng bên ngoài quan sát.
Căn phòng này không rộng, ngang dọc tầm năm thước, bên trong bố trí rất đơn giản, có một cái giường, một cái tủ bàn sát giường, một cái tủ lớn để quần áo.
Đây có vẻ là phòng ngủ của binh lính nên vật dụng đều rất bình thường, không có thứ nào giá trị, vậy nên qua mấy ngàn năm, tất cả những thứ này đều đã mục, kể cả y phục chứa trong tủ đồ, con rối chạm vào một cái liền ‘bể tan’.
Chuyển qua vài căn phòng khác, mọi thứ vẫn tương tự, mục nát, không có vật gì giá trị.
Thứ mang lại giá trị duy nhất có lẽ là tình trạng trong phòng.
Quân đội, tiêu chuẩn đầu tiên là ngăn nắp, nhưng nệm, chăn trong căn phòng nào cũng lộn xộn, có phòng thì cửa thủ còn mở toang. Từ những thứ này suy ra, chuyện xảy ra kia không những nguy mà còn bất chợt, binh lính gần như ‘ào’ ra khỏi giường để làm nhiệm vụ.
Tầng này có quá nhiều phòng, bốn tên không có khả năng kiểm tra hết được, với chỉ là phòng ngủ của binh lính, chắc không có thứ gì giá trị đâu, chuyển lên tầng trên.
Tầng trên cũng như tầng dưới nhưng là của binh lính ‘cao cấp’ hơn, phòng rộng hơn, vật dụng trong phòng có thêm bàn trà, rèm che giường, nguyên liệu của vật dụng, y phục trong tủ cũng cao cấp hơn, vẫn có tình trạng mục nát nhưng ‘bể’ ít hơn phía dưới.
Phòng ở nơi này cũng nhiều, chuyển lên trên.
Tầng 4 và tầng 5 không có phòng ốc, hình dung nó như là một bãi giữ xe vậy, thông thoáng, không có bất kỳ bức tường nào nên có thể thấy được dải sáng ở đầu bên kia chiếu tới.
Bên trong tầng bốn bố trí các dụng cụ rèn luyện sức khỏe như tạ tay, tạ chân, làm các đường chạy dài, chạy ngắn,……
Trên tầng 5 kiểu như là khu vực tập trận, có hình nộm giả, có rừng cây, có hồ nước rộng cả dặm, có võ đài đối chiến, và tất nhiên là không thiếu các loại vũ khí.
Có điều là vũ khí luyện tập nên chúng làm từ loại kim thiếc rất bình thường, lưỡi không được mài bén, trong mắt Trần U thì đống vũ khí này không khác gì đồ chơi con nít cả, hốt vào bán cũng chả được bao nhiêu tiền nên hắn bỏ qua.
Tầng 6 xuất hiện phòng ốc trở lại, nói đúng hơn là đã hóa thành ‘nhà’, mỗi nhà bằng bốn căn phòng ở tầng ba hợp lại, cách nhau chục thước, có tường gỗ bao quanh để đảm bảo sự riêng tư.
Tầng này dành cho người có địa vị cao hơn, là Cơ Quan Sư cùng Tướng Lĩnh, Cơ Quan Sư ở bên trái, Tướng Lĩnh ở bên phải. Trần U biết bởi vì nhà của Cơ Quan Sư tất nhiên là có cơ quan, ngay từ chỗ cổng vào phải có chìa khóa mới mở ra được.
Tất nhiên là chỉ để làm màu thôi, chứ rào gỗ chỉ cao thước rưỡi này có thể ngăn cản được ai ngoài đám con nít đâu.
Còn nhà của Tướng Lĩnh thì bên ngoài có tên hiệu, giúp dễ dàng tìm kiếm hơn.
Tính sơ bộ thì ở tầng này cũng phải có hơn 600 căn nhà, dù nhiều nhưng vẫn phải lục soát tất cả, nhất là những căn nhà của Tướng Lĩnh, biết đâu có thể tìm được lệnh bài mở khóa kho vũ khí chứ?
Nhóm nhanh chóng chia ra, Trần U cùng Tiểu Côn Côn đi vét bên nhà Cơ Quan Sư, Hoang Đao cùng Tiểu Tiểu vét bên nhà Tướng Lĩnh.
Cho Tiểu Côn Côn theo hắn bởi nó còn ngây thơ, thấy gì lạ cứ hốc là toang, ai biết nó có hốc phải lệnh bài không? Với nó cũng không nhận diện được vật giá trị, không thể cho nó hoạt động độc lập được.
Bên Tướng Lĩnh không biết sao chứ nhà của đám Cơ Quan Sư làm trần u hơi khó chịu, trong nhà của mình sống mà vẫn bố trí bẫy rập, dù không làm chết người nhưng bị dính bẫy thì có ai cảm thấy sung sướng đâu?
Có con rối nên Trần U không dính bẫy, nhưng làm chậm tốc độ đi vét của hắn rất nhiều, đã thế trong nhà của những Cơ Quan Sư này chẳng có gì lọt vào mắt của hắn, toàn là các dụng cụ để chế tạo cơ quan chứ không thấy nguyên liệu ở đâu.
…….
Hơn hai giờ sau, hai nhóm tập trung lại ở chính giữa của tầng.
Trần U vét được hai khối tài liệu, một là Mộc Kim, là sắt nhưng nhìn như cây gỗ, là tài liệu luyện đan lô cao cấp, ném qua Đông Châu đảm bảo Luyện Đan Sư tranh nhau sức đầu mẻ trán.
Hai là Thủy Dung Ngọc, luyện chung với bất kỳ loại kim thiếc nào sẽ giúp loại kim thiếc đó có thêm tính chất như Diệu Kim, hóa lỏng, hóa rắn.
Bên Hoang Đao và Tiểu Tiểu cũng tìm được hai thứ giá trị, một thanh kiếm và một thanh đao có họa tiết nhìn rất uy phong.
Hai món vũ khí này đều làm từ vũ khí của Thập Khí Vương Chương tứ độ, pha trộn với Lam Hoán Thiếc, bởi vì khi Trần U truyền linh lực bình thường vào hai món vũ khí này, linh lực sẽ bị Lam Hoán Thiếc chuyển đổi thành hệ Nước.
Dưới ngũ cấp, dùng vũ khí này sẽ đề thăng chiến lực thêm một phần. Trên ngũ cấp, nếu là linh lực hệ Nước, dùng nó lại càng đề thăng chiến lực hơn, cụ thể là hai đến ba phần tùy vào người dùng nó.
Không có lệnh bài, cả bốn tiếp tục lên tầng trên để tìm kiếm.
Tầng 7 cùng 8 là tầng trống, nhưng theo những dấu vết còn sót lại, Trần U suy đoán hai tầng này từng là chỗ nuôi Phi Điểu do thám, có vết cào ba móng trên sàn, lông vũ mục, hồ nước uống và các khay để thức ăn,…..
Tầng 9 mới chính thức là tầng của người có địa vị.
Nhà ở tầng này gấp bốn lần nhà ở tầng dưới, xây dựng xa hoa với các họa tiết hoa, thú tỉ mỉ, sống động như thật.
Trong chiều dài chục dặm của Trạm Quan Sát nhưng nhìn sơ qua, tính toán khoảng cách thì nơi này chỉ tầm chục ngôi nhà, tất cả đều được xây dựng ở phần rìa bên hướng biển, có thể nhìn thấy khung cảnh từ cửa sổ hoặc đứng ngoài hành lang của tầng.
Từ các căn nhà, đổ vào khu vực bên trong là khu vườn chung rộng lớn, qua biết bao nhiêu năm nên sự phát triển của cây cối không cần nói đến.
Tài bảo lúc này mới chính thức xuất hiện, là những loại dược vật có thâm niên ngàn năm tuổi được trồng trong khu vườn này.
Không có ma thú xâm nhập, không có thời tiết đe dọa, những loài dược vật này cứ êm ả hấp thu linh lực thiên địa qua từng năm, thậm chí có vài loại vì sống quá lâu mà đã biến tính.
"Tử Kim Huân Y Thảo ngàn năm, Hỏa Sa Bỉ Ngạn ngàn năm, Thiên Lang Nham Địa Lan, Thiên Phục Nhân Sâm, Trầm Kim Đậu biến tính, Long Vĩ Thảo ba đuôi, Địa Lôi Gừng,…..phát tài, đại phát tài, hahaha….."
Trần U hóa nông dân, điên cuồng đào bới, khái thác dược vật, vừa làm vừa kể tên của chúng với khuôn mặt mừng rỡ như nông dân trúng mùa.
Không chỉ Trần U, Tiểu Tiểu và Tiểu Côn Côn cũng đang phụ giúp khai thác dược vật, khai thác xong cây nào thì bỏ vào hộp gỗ bảo tồn, sau đó ném qua cho Trần U, Trần U lại đưa cho hộp gỗ khác, còn hộp gỗ kia được Hoang Đao vận chuyển, ra vào, sắp xếp ngăn nắp trong không gian tùy thân của hắn.
Trần U đã tính đến chuyện này nên đã mua rất nhiều hộp đựng dược vật từ chỗ Tử Tây Thương Hội, tất nhiên là chia thành các thân phận khác nhau để mua, tránh bị người chú ý.
Những loại dược vật to quá, không có hộp gỗ chứa thì tất nhiên là sẽ được tống vào mồm của Hoang Đao để bảo tồn dược tính, còn mồm của Tiểu Côn Côn, Trần U sợ nó đói rồi không cẩn thận tiêu hóa thì hắn khóc không ra nước mắt mất.
Đăng bởi | storm-yy |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 98 |