Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C91. Hành động đầu tiên.

Tiểu thuyết gốc · 1994 chữ

Tê Vân Bạch nhìn mặt dây chuyền, nó đang nhấp nháy thứ ánh sáng đỏ nhè nhẹ. Không hiểu vì sao mà khi nhìn vào thứ ánh sáng này, trong đầu nàng lập tức nãy ra dòng suy nghĩ.

Người bên ngoài, đã vào nơi này rồi.

"Ngươi đang nhắc nhở ta sao?"

Tê Vân Bạch nói nhỏ trong đầu.

Nếu người bên ngoài đã vào, số phận của những người ‘đi trước’ như nàng, khi bị phát hiện thì chỉ có một con đường.

Bị bắt lại, trả lời những câu hỏi của chúng về tình hình nơi này mấy ngày qua, hoặc là bị trấn lột tất cả đồ tốt đã tìm được,…..sau khi hết giá trị lợi dụng thì hoặc chết, hoặc làm tốt thí, còn nàng là nữ nhân, lại có nhan sắc thì giá trị còn có thể ‘đào sâu’ thêm.

Bây giờ, phải kiếm một chỗ an toàn để trốn, tìm cơ hội hòa nhập vào dòng người tiến vào, hoặc tránh xa bọn họ, như thế mới có thể bình an.

Tê Vân Bạch âm thầm nhìn qua Giác Tứ và Giác Lục, khuôn mặt cả hai hiện lên sự vui vẻ, ẩn ẩn có chút điên cuồng, đang tích cực thu hoạch những dược liệu cực kỳ quý giá trên hòn đảo mới này.

Thời gian vừa qua, dưới sự chỉ dẫn của dây chuyền, một đường đi an toàn không có chút hiểm nguy nào, lại có thể kiếm đầy bồn đầy bát, đến mức họ phải bỏ đám dược liệu ‘rẻ’ để thu hoạch những dược liệu ‘đắt’.

Với những trải nghiệm đó, con người dần dần bị tham niệm tha hóa, người lý trí như Giác Tứ, ánh mắt, hành động đã không còn cung kính, coi nàng là tiểu thư của bọn hắn, mà chỉ là một công cụ, dẫn dắt bọn hắn tìm kiếm lợi lộc.

Chuyện kiếm chỗ an toàn để sau, bây giờ nàng phải tìm ra cách thoát khỏi hai tên hộ vệ ‘trung thành’ này của mình đã.

……..

Ập…ập….ập…….

Vô số âm thanh thứ gì đó rơi xuống mặt nước, vang vọng khắp không gian Hải Bảo, có thể hình dung sự chênh lệch của đám người tham dự thông qua quan sát việc này.

Những kẻ bình thường, khi đi vào tầng mây thì nhắm mắt, rơi xuống, ngoi lên mặt nước với khuôn mặt hớt hãi, sau một lúc mới dần dần bình tĩnh lại.

Những kẻ có tâm trí hơn người nhưng không có điều kiện thì vẫn rơi xuống nước, nhưng ngoi lên với khuôn mặt bình thản, nhanh chóng quan sát tình hình xung quanh.

Còn những kẽ vừa có trí vừa có điều kiện, trước khi chạm vào mặt nước thì lấy thuyền nhỏ từ không gian trữ vật ra, đáp xuống một cách khô ráo.

Còn người từ những thế lực lớn như Mễ Nạp Linh, Lang Sa Nha, Khắc Quân Kiệt,….thì dùng phương pháp thu phóng linh lực từ bàn chân, vẫn đáp xuống thuyền nhưng với tư thế bình đạm, ‘ngầu lòi’.

Còn nhóm của đôi nam nữ kia là đặc biệt nhất, không biết dùng cách nào mà nhóm mười người của họ cùng xuất hiện ở một nơi, nữ nhân lấy ra một chiếc Phi Chu khác cho cả đám đáp xuống, tám lão giả đảo mắt nhìn quanh một vòng, nhanh chóng điều khiển Phi Chu bay đi.

Nhưng, chuyện sau đó khiến đám người xung quanh được một phen hả hê, bởi vì Phi Chu bay một đoạn rất ngắn liền rơi thẳng xuống, hóa thành một con thuyền bình thường nổi trên mặt biển.

Bây giờ, ai cũng như ai, không có kẻ nào đặc biệt bay lởn vởn trên đầu mình rồi, ha ha.

Đôi nam nữ nhíu mày, một trong tám lão giả điều khiển Phi Chu nhưng nó hoàn toàn không bay lên được, có một loại lực lượng gì đó khiến nó vẫn khởi động, nhưng không thể độ không.

Nữ tử thì thào nói, giọng nói dịu dàng pha lẫn chút mật ngọt:

"Thiết lập vùng cấm không? Xem ra nơi này từng là vùng quan trọng hoặc trung tâm của thế lực đỉnh cấp."

Vùng cấm không là khu vực không gian không cho phép bất kỳ Phi Chu bên ngoài xâm nhập, chỉ có Phi Chu của thế lực đó mới có thể hoạt động bình thường, còn những loại Phi Chu khác, khi vào vùng cấm không thì sẽ rơi xuống ngay lập tức.

Muốn thiết lập vùng cấp không thì cần lực lượng của thiên địa, vậy nên chỉ có các thế lực đỉnh cấp có cường giả Thần Cảnh mới có thể làm được.

Nam tử lên tiếng, giọng nói trầm ấm:

"Nơi này không có gió, mặt trời lại lớn như vậy, khả năng cao là không gian biệt lập, xem ra, nơi này là một loại cổ cảnh."

"Bây giờ chúng ta làm sao đây?"

Nam tử nhìn nữ tử, hỏi. Lúc này một lão giả lên tiếng:

"Thưa tiểu thư, la bàn xoay vòng, không thể xác định hướng."

Nữ tử nhướng mày, nhìn qua la bàn trên tay lão giả, đúng thật là nó đang xoay mòng mòng.

La bàn này làm từ Đông Định Điểu, cái tên đã nói lên đặc tính của loài ma thú này, đầu của nó luôn có thể xác định rồi bay về phương Đông.

Kim của la bàn là dùng xương đầu của nó tạo ra, chưa bao giờ xác định sai hướng, hoặc không thể xác định được.

Không gian nơi này, không đơn giản.

Nàng ta nhìn quanh một vòng nhìn lên trời rồi nhàn nhạt nói:

"Trước cứ kiếm vài con tốt thí dò đường, một người chăm chú quan sát thiên tượng, tạo ra một cái la bàn đi."

"Vâng."

……..

"Tiểu thư, người đứng tại chỗ, lão rất nhanh sẽ qua chỗ người."

Giọng nói của Mễ Tường vang lên từ Truyền Tin Tạp, sau đó không còn âm thanh gì nữa.

Hiện Mễ Nạp Linh đang đứng trên thuyền nhỏ, cách tường mây trăm thước, người của nàng đã tán đi gần hết, chỉ còn một hộ vệ tam cấp khác, thêm chục hộ vệ, cùng bốn nam tử hậu cung.

Mễ Tường còn truyền tin được chứng tỏ lão ở cách nàng không quá ngàn dặm, với thực lực tam cấp, rất nhanh lão có thể đến nên nàng không vội, chăm chú quan sát tình hình xung quanh.

‘Bạn đồng hành’ của nàng có hai nhóm hải tặc, mỗi nhóm có tầm trăm người, thực lực Phục Linh trung kỳ là cao nhất, nhìn có vẻ không ‘chỉnh chu’, có vẻ như không phải thành viên của bốn nhóm hải tặc lớn.

Ngoài ra còn một nhóm ma đạo gần 80 tên, hai tên Khủng Ma Nhân thân rết và thân rắn có thực lực đồng Phục Linh hậu kỳ, cùng một số thế lực nhỏ, không đáng làm nàng chú ý.

Một số thế lực có Truyền Tin Tạp bắt đầu liên lạc, dần dần di chuyển để tập hợp với nhau, nhưng có một vấn đề xuất hiện bất chợt.

Muốn tập hợp thì…..phải sống trước đã.

Đám người ma đạo cười gằng, nhắm vào con mồi bé nhất là một đội, hai chiếc thuyền có mười ba người, thực lực cao nhất chỉ là ngũ cấp.

Phong thái ma đạo hiện ra rõ ràng, không cần lý do, không cần đụng chạm, đắt tội, cứ vậy mà lao lên tàn sát.

"Đám điên các ngươi, chúng ta là người của Mạc La Tiêu Cục, thế lực dưới trướng Phủ Thành Chủ, các ngươi đây là….."

Phụt….

Đầu của tên ngũ cấp lãnh đạo đó lập tức được bay lên cao, người ‘hái’ là Khủng Ma Nhân thân rết kia, vì thực lực chênh lệch nên chỉ cần một đòn Linh Nhận đơn giản.

Ha ha ha….

Tên Khủng Ma Nhân rết cười khoái chí, thu lấy nhẫn trữ vật của tên đó, tiếp tục lao lên tàn sát những còn mồi đang tháo chạy.

Đám người còn lại không nói một lời, không dương danh chính nghĩa, trừ ma diệt ác, giúp đội ngũ kia mà hùa nhau bỏ chạy, chạy xa khỏi đám ma đạo trước đã, liên lạc, tập hợp gì đó tính sau.

Không có thực lực chống đối đám ma đạo, giương cao chính nghĩa cái con mọe gì chứ? Ngại bản thân sống quá lâu sao?

Kể cả hai nhóm hải tặc kia, dù có vài tên tứ cấp nhưng cũng nhanh chóng tháo chạy, chọc vào đám ma đạo chỉ khiến tổn thất nhân mạch vô ích.

Chỉ sau vài phút, phiến khu vực này chỉ còn hai nhóm người, Mễ Nạp Linh và đám ma đạo. Những con mồi đáng thương kia đã hóa thành các thi thể, máu tươi hòa ra, biến mặt biển trong xanh thành huyết hải, bốc lên mùi máu tanh nồng.

Đám người ma đạo cũng rất biết điều, sau khi săn xong thì dùng linh lực đẩy chỗ nước máu ra xa, tránh làm đội ngũ của Mễ Nạp Linh cảm thấy khó chịu.

Cường giả tam cấp của trung cấp thế lực, thủ đoạn tầng tầng, chúng không chống lại được.

Xử lý xong, đám người ma đạo nhảy lên hai chiếc thuyền cướp được, cười ha hả vang trời như đám điên thực thụ, tiếp tục đi săn những đội ngũ khác.

Không chỉ riêng đám người ma đạo này, đám ma đạo ở những chỗ khác cũng vậy, chỉ cần nơi đó có con mồi hợp lý thì chúng liền săn, cướp lấy thuyền, cướp lấy vật dụng trữ vật, cướp sạch tất cả.

Các cuộc chiến xảy ra không dừng lại giữa kẻ đi săn và kẻ bị săn, mà còn giữa kẻ thù với nhau, lúc bên ngoài còn có thể nhịn nhục vì thế cục, bây giờ vào trong rồi, thỏa sức chém giết cái đã, triệt tiêu nhân mạch của bên kia được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Tranh chấp tài nguyên chưa bắt đầu, số lượng người chết đã đạt hơn hai ngàn người, nhưng so với lượng người tham gia đến hàng trăm ngàn người, con số này, còn chưa đủ số lẻ.

……..

Nhìn đám người ma đạo đi xa, bốn nam nhân hậu cung của Mễ Nạp Linh thở ra một hơi, may mắn bọn hắn có thể cùng Mễ Nạp Linh đáp xuống một chỗ, nếu không với sở thích giết chóc của đám ma đạo này, bọn hắn……..

Mễ Nạp Linh không quan tâm đến đám ma đạo, không quan tâm đến dàn hậu cung của mình, nàng đang làm điều quan trọng nhất khi đến một nơi lạ mặt.

Xác định phương hướng.

Nhìn la bàn xoay mòng mòng như những tên say rượu, chân mày Mễ Nạp Linh nhíu lại. Nàng đưa tay rút trâm thiếc trên đầu mình xuống, bốn ngón, giữa và cái cầm ở giữa trâm, hình thành một con số 8 nằm ngang.

Linh lực hệ Điện màu vàng của nàng truyền xuống bốn ngón tay, truyền vào trâm rồi hai bàn tay dần dần kéo dài ra cho đến hết thân trâm.

Lúc này cây trâm đã bọc trong một lớp linh lực điện lưu, trôi nổi trong không khí, có thể thầy mờ nhạt hình ảnh những đường gì đó trong suốt đang chuyển động.

Mễ Nạp Linh dùng linh lực đẩy trâm lên cao, sau đó nó bắt đầu định hướng, nhưng cũng như la bàn, nó xoay mòng mòng, hoàn toàn không thể xác định hướng nào ra hướng nào.

Mễ Nạp Linh nhíu mày, kỳ kỹ này cũng không được, xem ra chỉ có thể dùng thiên tượng làm la bàn vậy.

……

Bạn đang đọc Sủng Thú Sư sáng tác bởi storm-yy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi storm-yy
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.