Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 964 chữ

Hai đứa trẻ rất thông minh, hiểu rằng đây không phải lúc để do dự hay nhún nhường. Cả hai mạnh mẽ gật đầu, rồi lập tức quay người chạy đi, còn cố ý giữ khoảng cách với nhau.

Alanna núp sau một gốc cây, cẩn thận quan sát.

Từ xa, những bụi cỏ cao hai bên liên tục lay động, phát ra âm thanh xào xạc rất nhỏ. Không phải chỉ một hay hai chỗ, mà cả một vùng bụi cỏ kéo dài hàng chục mét đều lắc lư. Bất kể thứ gì đang tới, số lượng chắc chắn không ít.

Đột nhiên, một ánh sáng đỏ lóe lên giữa những tán cỏ, rồi nhanh chóng biến mất.

Alanna chăm chú nhìn kỹ.

Ánh sáng đỏ đó dừng lại một chút, nhưng ngay sau đó, hàng loạt đốm sáng đỏ nhỏ khác xuất hiện, lấp lánh như những dây đèn Giáng Sinh kỳ quái.

— Phệ hồn quái!

Cả người Alanna lạnh toát, cảm giác như có đàn kiến bò dọc sống lưng, khiến cô không kìm được mà rùng mình.

Nghĩ đến lời Helen từng nói: "Chúng cắn nuốt linh hồn và mang theo lời nguyền." Alanna thầm rủa một tiếng, ném viên đá trong tay xuống đất rồi cắm đầu chạy điên cuồng.

Cơn gió lạnh thấu xương ập vào mặt, xuyên qua mũi và miệng, làm dạ dày cô run lên vì lạnh. Những vết thương chưa lành hoàn toàn lại bị rách ra, nhưng bản năng sinh tồn đã lấn át mọi cảm giác đau đớn.

Ngay khoảnh khắc này, khát vọng có được sức mạnh của cô đã lên đến đỉnh điểm.

Cần phải làm gì đó!

Cô muốn sống sót. Tự do và hạnh phúc tồn tại trong thế giới này!

Bị thần bỏ rơi thì sao chứ? Thần không thể quyết định cuộc đời cô!

Trong màn đêm, bóng dáng Alanna lao đi như mũi tên rời cung, nhắm thẳng hướng Ma Pháp Tháp.

Ngọn tháp có kết cấu hình tam giác bằng kim loại, trông giống như những phao nổi hiện đại trên biển. Đỉnh tháp bốc lên ngọn lửa, thân giữa khắc đầy các ký tự ma pháp trên những phiến đá, còn phần dưới trống rỗng.

Hai đứa trẻ chạy đến Ma Pháp Tháp trước, nhưng không thể leo lên chiếc thang lơ lửng giữa không trung. Chúng cuống cuồng chạy vòng quanh, tìm cách trèo lên.

Từ xa, Alanna hét lớn:

“Chạy tiếp đi! Qua kho thóc bên kia trốn, đừng quay lại!”

Hai đứa trẻ nhìn nhau, hiểu rằng nếu ở lại, chúng chỉ khiến Alanna thêm vướng bận. Cả hai cắn răng quay đầu, chạy về hướng kho thóc.

Alanna thở phào nhẹ nhõm, nhưng không dừng lại dù chỉ một giây. Cô nhanh chóng nhảy lên chiếc thang dựng bên Ma Pháp Tháp, nhanh nhẹn trèo lên bệ đá ở tầng giữa.

Tiếng gầm rú vang vọng ngay dưới chân, nhưng cô không mảy may phân tâm. Ngay khi tìm thấy ký tự cầu cứu, Alanna lập tức lấy từ trong túi ra một ống thuốc thử kích hoạt, đổ lên phiến đá.

Chất lỏng màu bạc lan ra trên bề mặt đá. Chỉ trong tích tắc, một tia sáng từ trung tâm Ma Pháp Tháp bắn thẳng lên bầu trời. Một âm thanh sắc nhọn giống tiếng chim vang lên, lấy tháp làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía như sóng xung kích.

Alanna bịt tai, cảm giác đau nhức làm cô ngã phịch xuống sàn đá. Nhưng cô biết, mình đã thành công. Tín hiệu cầu cứu đã được gửi đi!

Tuy nhiên, các thần quan cần thời gian để tới nơi. Alanna hiểu cô vẫn chưa thể nghỉ ngơi, cần tiếp tục tìm cách tự cứu lấy bản thân. Ma Pháp Tháp không chỉ có chức năng cầu cứu. Có thể cô sẽ tìm thấy vũ khí ma pháp ở đây.

Alanna leo lên tháp, đang định dò xét xung quanh thì bỗng nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng.

Một bầy quái vật có lông đen rậm rạp và đôi mắt đỏ rực như máu gào thét đuổi theo. Tuy nhiên, chúng không tấn công Ma Pháp Tháp mà lao thẳng về hướng ngôi làng gần đó mà không hề chậm bước.

Những tiếng rít sắc nhọn cắt ngang bầu không khí.

Không xong rồi! Lũ trẻ vẫn còn ở trong kho thóc!

Alanna vội vàng nhét hai viên đá ma pháp có khắc phù văn vào túi, rồi lao xuống thang và chạy như điên về phía kho thóc cũ nát.

Khi đến gần kho thóc, cô cố nén nhịp thở, bước chân thật nhẹ, lặng lẽ vòng qua cửa chính, trèo lên tầng hai từ mái lều bên hông.

Hai đứa trẻ rất thông minh, chúng đang bịt miệng, ẩn mình ở góc Đông Nam của kho thóc, nơi có đống quặng đá và củi khô chất thành một điểm trú ẩn khá tốt.

Đôi mắt đỏ rực của ba con phệ hồn quái lấp ló trong bóng tối, dễ dàng xác định vị trí của chúng. Một con đứng ở cửa kho thóc, hai con còn lại ở hai bên. Chúng cúi đầu đánh hơi, dùng móng vuốt bới mặt đất, không ngừng lục lọi.

Alanna nhón chân thật cẩn thận, từng bước tiến về phía góc Đông Nam. Nhưng đúng lúc đó, một con phệ hồn quái dường như ngửi thấy điều gì khác thường, đột nhiên chuyển hướng, tiến gần đến đống quặng đá.

Theodore, một trong hai đứa trẻ, vô tình giẫm lên một thanh củi khô mục nát, khiến nó gãy rắc một tiếng giòn tan.

Tiếng động làm con phệ hồn quái gào rú giận dữ.

Bạn đang đọc Ta Bằng Tượng Đất Tay Nghề Đương Tà Thần của Sơ Tuyết Chủ Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalotxanhcoban
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.