Tạ Lỗi
" Đinh Bá Kiến cùng Đinh gia tộc nhân...
.....tham kiến điện hạ "
Đinh Bá Kiến dẫn dắt Đinh gia người quỳ trên đất hành lễ.
Có thể điều động đến chiến thuyền hẳn phải là người trong hoàng tộc. Thậm chí là nòng cốt trụ cột.
" Đinh gia người....." lão giả ánh mắt nghi hoặc. Hắn nhớ đến thông tin đọc được trên mật thư. Lúc này mới gật đầu.
" Nguyên lai là các ngươi, đứng lên đi "
Trong tin tức nói đến Đinh gia quan hệ mật thiết với Văn Lang tông. Hiện đã có 3 người trong Đinh gia nhập môn. Trong đó 2 người liền là đệ tử thân truyền của tông chủ.
Lão giả thu hồi uy áp khiến Đinh Bá Kiến cùng mọi người mới cảm giác dễ thở hơn.
Hắn cũng từ trên chiến thuyền đi xuống. Đứng đối diện với đám người Đinh gia.
" Tạ ơn điện hạ " Đinh Bá Kiến dẫn đầu đứng lên. Ngay chưa biết mở lời làm sao liền nghe lão giả nói tiếp.
" Các ngươi vừa trên núi xuống ? " Lão giả thăm dò.
" Phải thưa điện hạ " Đinh Bá Kiến trực tiếp đứng ra trả lời.
" Có gặp chủ nhân nơi này "
" Có gặp qua "
" Hắn tu vi gì, trong tông có bao nhiêu đệ tử "
Đinh Bá Kiến nghi hoặc nhìn lão giả. Đây là muốn thăm dò sao ? Chẳng nhẽ Nạp Lan muốn khai chiến Văn Lang tông.
" Không biết " Đinh Bá Kiến trả lời gọn lỏn. Nếu khai chiến, bọn hắn Đinh gia dù nhỏ bé cũng sẽ đứng về Văn Lang tông.
Như nhìn ra được nghi ngờ, lão giả mỉm cười.
" Không cần lo lắng. Lão phu Nạp Lan Liệt Dương lần này đến đây cũng chỉ muốn tạ tội cho nên hỏi rõ vẫn hơn "
" Nạp Lan Liệt Dương " Đinh Bá Kiến kinh hãi. Đây chính là một trong tam vị lão tổ của Nạp Lan. Được coi như định hải thần châm của toàn bộ gia tộc.
" Từ khi nào Nạp Lan gia tộc đắc tội tiền bối rồi ? "
Tất nhiên Đinh Bá Kiến cũng không biết chuyện xảy ra với Nạp Lan Vô Cực.
" Điện hạ, ta thật sư không biết.
Tiền bối tu vi thâm sâu khó dò, cảnh giới của ta nào có thể nhìn thấu tu vi thực sự.
Ngay cả lão tổ Đinh gia tu vi đột phá Hóa Thần cũng nhìn không ra.
Còn môn nhân trong tông cũng đã đi du lịch vạn giới gần hết. Chỉ có tiền bối quay về cho nên ta cũng không rõ có bao nhiêu người "
Đinh Bá Kiến nói thật.
Nạp Lan Liệt Dương ngẫm nghĩ quả thật thấy vô cùng có lý. Hắn liếc mắt cũng có thể nhìn thấu tu vi Đinh Bá Kiến mới Kim Đan tứ trọng. Việc không nhìn thấu được tông chủ nơi này cũng quá mức bình thường.
Hắn chỉ hơi bất ngờ khi nghe thông tin Đinh Bá Đạo đã đột phá hóa thần.
Tu sĩ Hóa Thần ở trong triều cũng đã có thể đảm nhiệm 1 chức quan tốt.
" Ừm, vậy làm sao có thể gặp được vị tiền bối đó "
" Cái đó dễ á. Ngài cứ việc lên núi gõ cửa. Nếu tiền bối đồng ý thì liền có thể gặp " Đinh Bá Kiến nói giống như mọi việc rất đơn giản.
" Ra vậy...
Vậy thì đa tạ rồi " Nạp Lan Liệt Dương mỉm cười.
" Không dám, không dám.....
À quên, trước khi lên núi ngài lên thông báo một tiếng. Tránh gây tức giận người trong tông " Đinh Bá Kiến nhiệt tình.
" Đạ tạ cáo chi "
" Không có gì. Điện hạ, ta xin phép đưa tộc nhân lui trước "
" Được " Nạp Lan Liệt Dương gật đầu.
Đinh gia mọi người leo lên chiến thuyền trở về. Lần này ra ngoài bọn hắn thu hoạch quá sức tưởng tượng khiến tâm tình không giấu được chút kích động.
Ngoài việc có thế diện kiến lão tổ nhà Nạp Lan tăng cao quan hệ lại có mỗi làm ăn lớn với tiền bối.
Cứ đà này Đinh tộc sớm ngày tiến thành nhất lưu thế gia đầu tiên của Đế quốc.
Đợi Đinh gia đi rồi, Nạp Lan Liệt Dương mới dùng thiên lý truyền âm nói lên trên núi.
" Nạp Lan Liệt Dương mang theo tội nhân cùng lễ vật xin được gặp tiền bối
Đang vo gạo Bạch Võ Nam nghi hoặc. Rất nhanh liền nhớ ra việc hôm trước.
Tính đến nay vừa tròn 3 ngày. Coi như đối phương cũng biết sợ
" Cho lên " Bạch Võ Nam truyền âm cho Ân Tố cùng Ân Hoàng phía dưới.
Nhận được đồng ý. Đang tưới hoa Ân Hoàng trả lời vọng xuống.
" Cho phép tiến lên núi "
Được cho phép, Nạp Lan Liệt Dương không vội vã lên núi mà quay trở lại chiến thuyền.
" Mang bọn hắn ra đây "
Nạp Lan Liệt Dương lạnh lùng ra lệnh. Lập tức một đội thủ vệ liền tiến vào khoang thuyền, lúc sau quay trở lại liễn dẫn theo một đám người, kẻ nào kẻ nấy trên tay đeo xích to chà bá lửa.Trong đó còn có một kẻ đi không nổi phải được dìu.
Ngay khi nhìn thấy Nạp Lan Liệt Dương, một kẻ đã lên tiếng.
" Lão tổ, thật cần làm đến mức này sao "
" Ta cũng không muốn a Tuấn, thật sự không còn cách nào. Các ngươi không hiểu được thế nào là Ẩn Thế Môn " Nạp Lan Liệt Dương khuôn mặt đầy rầu rĩ.
Nạp Lan Tuấn thở dài, ánh mắt đầy căm hận nhìn về nơi một kẻ hai chân bị phế. Chính là nhị hoàng tử Nạp Lan Vô Cực.
Vốn chủ trương muốn giao hảo với Văn Lang tông liền bị hắn phá vỡ. Ngay khi trở về Nạp Lan Tuấn liền muốn bóp chết hắn.
Không phải Nạp Lan Kiệt ra mặt khuyên giải nói hắn còn cần phải sống để đến Văn Lang Tông cầu xin tha thứ, bây giờ mộ cỏ đã xanh um tùm.
Ánh mắt Nạp Lan Tuấn ngày càng lạnh khiến Nạp Lan Vô Cực đột nhiên phát run. Miệng lắp bắp, cố gắng lắm mới nói ra được.
" Phụ....phụ...phụ hoàng.."
Nạp Lan Tuấn hừ lạnh không trả lời
Phía sau Nạp Lan Kiệt khuôn mặt cũng bất đắc dĩ. Đã nhiều lần khuyên can, bệ hạ lại không nghe.
Đừng nói giao hảo ngang bằng. Dù là lập tức thuần phục đối phương chịu đồng ý đã là tổ tông bốc lên khói xanh rồi.
" Đi thôi "
Giọng nói Nạp Lan Liệt Dương lạnh nhạt, mang theo hơi hướng buồn man mác. Bọn hắn còn quá trẻ, chưa hiểu ẩn thế môn đại biểu cho cái gì.
Từng chu du khắp nơi đại lục Nạp Lan Liệt Dương lại hiểu rõ. Đến ngay cả thần địa còn phải cúi đầu, đế quốc nhỏ nhoi bọn hắn tính là thứ gì. Thánh địa chẳng có nữa là.
Đăng bởi | HaGiaPhong1989 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 20 |