Trúc Cơ Thất Trọng
Tiêu Bất Điềm lấy lọ thử nhất đổ ra đan dược. Chính là Tả Bạch Đan mà Bạch Võ Nam đã luyện chế. Bóp lại miệng Đinh Bá Long sau đó nhét vào đan dược.
Sau đó tiếp tục mở ra lọ thứ hai kiểm tra, xác nhận đúng là Vô Ngân Thủy mới lần nữa bóp miệng Đinh Bá Long đổ vô.
Đan dược cùng Vô Ngân Thủy chui xuống bụng Đinh Bá Long lập tức hòa tan, dược lực cấp tốc chữa trị thương thế.
Vết thương trên cơ thể không ngừng được chữa trị. Mắt thường cũng có thể thấy được miệng vết thương dần dần được khép lại.
" Không hổ là đan dược từ tiền bối " Đứng một bên quan sát, Tiêu Bất Điềm thầm than.
Xong việc, Tiêu Bất Điềm chọn lấy một góc ngồi xuống tu luyện.
Đinh Bá Long hôn mê nằm trên giường, dược lực Tả Bạch Đan tự động cứ theo đó chữa trị.
Cứ thế thời gian liền trôi qua bảy ngày.
Đinh Bá Long mơ màng mở mắt, xung quanh cảnh vật khiến hắn có chút lạ lẫm.
" Ta đang ở đâu " Ý thức Đinh Bá Long mơ hồ tự hỏi. Ánh mắt dáo dác nhìn xung quanh như muốn biết đáp án.
Cuối cùng không thu hoạch được chút thông tin nào về nơi này. Hắn đành từ bỏ ý đồ. Cẩn thận hồi tưởng lại mọi việc
Cuộc chiến ở Kim Loan thành khiến hắn cả người lâm vào trọng thương. Tưởng như chết lại được một nữ tử lạ mặt cứu đi.
Sau đó......
Đột nhiên Đinh Bá Long cả người ngồi bật dậy.
" Cố Phi Tuyết " Đinh Bá Long nhớ ra.
Khi đó Cố Phi Tuyết thay hắn đón đỡ một kích của Dương Nhất Thiên. Sống chết không rõ.
Hắn bây giờ cực lo lắng an nguy của nàng.
Ngay khi vừa muốn nhảy xuống giường, Tiêu Bất Điềm đã từ ngoài bước vào.
" Ồ tỉnh rồi, ta còn tưởng ngươi chết luôn
Ngươi tính đi đâu ? " Tiêu Bất Điềm cất tiếng
" Tiền bối " Đinh Bá Long cũng chợt sững người lại trong giây lát khi nhìn thấy nàng. Sau đó vội vàng nói.
" Cố Phi Tuyết, tiền bối khi đó ngài có cứu Cố Phi Tuyết " Đinh Bá Long gấp gáp.
" Là tiểu tình nhân nằm trong đống đổ nát của ngươi đó hả ? Đã được người ta mang đi rồi " Tiêu Bất Điềm liền đáp.
Tất nhiên là Tiêu Bất Điềm nói dối. Cứu Đinh Bá Long bởi hắn là đệ tử Bạch Võ Nam. Còn Cố Phi Tuyết liên quan mịa gì đến nàng chớ.
Gặp ai cũng cứu miết nàng thành tu sĩ hành hiệp trượng nghĩa chớ không còn là hộ pháp Bà La Môn.
Tất nhiên Đinh Bá Long khi đó xỉu mẹ rồi. Biết đếch gì đâu. Nàng muốn phét thế nào thì cứ phét thôi.
" Bị người đưa đi ? Ai ? " Đinh Bá Long lo lắng. Chẳng nhẽ đám tu sĩ đó thẹn quá hóa giận đưa đi nàng.
" Không biết. Chỉ thấy hắn già khú đế, trang phục mặc giống tình nhân của ngươi "
Tiêu Bất Điềm chiếu theo các loại trưởng lão của chính đạo bốc phét.
Tông môn đại lục nhất tinh nàng còn nhớ chẳng hết nói gì đám nhị lưu tam lưu cho nên cứ phét là mặc đồ giống nhau chắc được rồi.
Không phải tông môn trưởng lão thì trưởng lão gia tộc. Dễ, easy.
Quả nhiên Đinh Bá Long tin sái cổ " Chắc là trưởng lão trong Lạc Tiêu tông đến kịp thời ứng cứu "
Đinh Bá Long vẻ mặt giãn ra, trong lòng cũng yên tâm.
" Ơn cứu mạng không gì có thể nói hết. Xin nhận của vãn bối một lạy " Đinh Bá Long vội vàng quỳ xuống muốn khấu đầu
Ngay khi đó, một dòng linh lực ngăn cản lại, nâng hắn đứng dậy.
Kèm theo tiếng nói Tiêu Bất Điền vang lên.
" Đứng lên đi, cứu mạng ngươi vì lão nhân gia sư phụ ngươi cũng từng cứu ta, không cần để trong lòng.
Còn khấu đầu thì thôi khỏi, ta nhận không nổi, còn muốn sống thêm ít năm "
Đùa gì chớ, để đại sư huynh của Ẩn Thế Môn dập đầu trước ma tu nhỏ bé. Nàng có lẽ thành công địch của toàn bộ đại lục mất.
Đây không còn là vấn đề cá nhân nữa mà là mặt mũi của toàn bộ giới tu tiên. Bất kể chính hay ma.
Đinh Bá Long thì không chú ý tới điều đó, chỉ đơn giản nghĩ rằng vị tiền bối này không quan trọng lễ tiết.
" Sư phụ từng cứu qua tiền bối.... ? " hắn lúc này mới để ý đến.
Không hổ là sư phụ. Tiền bối tu vi cao cỡ này cũng phải chịu ơn.
" Đúng, chuyện đó nói sau. Ngươi trước tiên đi tắm rửa đổi một bộ trang phục đi " Tiêu Bất Điềm lời nói mang theo vẻ ghét bỏ.
Đinh Bá Long khi này mới chợt nhớ ra, để ý đến cơ thể.
Hắn trên người vết thương cũng khỏi hẳn. Hoàn hảo như lúc ban đầu. Tu vi bất giác không biết sao cũng nhảy lên trúc cơ thất trọng.
Điều này khiến cho trong lòng hắn vô cùng đại hỉ. Bình thường chiếu theo tốc độ tu luyện bản thân. Không có vài ba năm không thể đạo vào cảnh giới này.
" Tu vi của ta " Đinh Bá Long vẫn có chút băn khoăn cho nên lên tiếng thắc mắc.
Đột nhiên tu vi tăng tiến, không biết lý do. Trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
" Là đan dược do sư phụ ngươi luyện chế. Ta lấy cho ngươi ăn " Tiêu Bất Điềm giải đáp.
" Thần kì như vậy ? " Đinh Bá Long trố mắt ngạc nhiên.
Đan dược bổ trợ tu vi trong đại lục giá cả vô cùng đắt đỏ. Có bán cả Đinh gia đi chắc cũng chỉ được vài viên.
Tác dụng cũng chỉ giúp rút ngắn thời gian tu luyện. Chưa nghe đến loại có thể trực tiếp đột phá như vậy. Lại còn đột phá liên tiếp 2 tiểu cảnh giới. Ít nhất phong vân đại lục hay trong sách hắn đều chưa từng nghe qua.
Thảo nào sư phụ nói đến lúc trọng thương nguy cấp hẵng dùng. Nguyên lai là như vậy.
Đinh Bá Long trong đầu toát ra suy nghĩ. Biết thế xin sư phụ vài viên. Tu vi có khi chẳng mấy chốc lên ầm ầm.
Tuy nhiên lập tức liền bị phủ định. Đan dược nghịch thiên vậy nào đâu ra nhiều. Lại thêm quy luật muôn thủa mỗi loại đan dược bổ trợ vu ti chỉ có thể dùng một lần. Sang lần thứ 2 hiệu quả kém đi rất nhiều.
Đinh Bá Long không biết cũng do tư chất hắn kém cỏi cho nên cũng chỉ đột phá được 2 tiểu cảnh giới.
Nếu như người tư chất tốt hơn, hiệu quả cũng sẽ cao hơn rất nhiều.
Đăng bởi | HaGiaPhong1989 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 14 |