Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một mặt khác của Văn Hạo An

Phiên bản Dịch · 990 chữ

Biết Lận Ngưng Hà đã phá công, Văn Hạo An không hề thất vọng, ngược lại còn có chút vui mừng.

Vừa rồi là đang gồng mình sao... nhưng mà, nàng như vậy mới càng giống Lận Ngưng Hà, nàng khi nãy có chút xa lạ.

Thẩm Thiên Tình cũng không hề quanh co, mà thẳng thắn nhận sai.

"Ta biết rồi, lần này là ta suy nghĩ chưa thấu đáo."

"Đa tạ Thẩm tiểu thư, thật ra ta cũng muốn đến phủ của ngươi nói chuyện cho rõ ràng, chắc hẳn hiểu lầm giữa ta và ngươi cũng có thể được hóa giải."

Hắc hắc, lần sau nhất định, lần sau nhất định.

Lận Ngưng Hà cũng tự thấy bội phục năng lực lừa gạt của mình.

Thấy Thẩm Thiên Tình xua tay cho lui đám thủ hạ, nàng vừa định hành lễ rời đi, Văn Hạo An đột nhiên lên tiếng.

"Hay là ta đi cùng Lận tiểu thư đến bái phỏng phủ tướng quân, ngoài mặt thì nói là Thẩm tiểu thư mời Lận tiểu thư đến làm khách, ta chỉ là trùng hợp ghé qua. Thứ nhất là có thể đến thăm hỏi lão tướng quân, thứ hai là có ta đi cùng, cộng thêm Thẩm tiểu thư sắp xếp ổn thỏa, chắc hẳn sẽ không có nguy hiểm gì, Lận tiểu thư cũng sẽ không bị người khác nói ra nói vào."

Dưới ánh mắt phẫn nộ của Lận Ngưng Hà, Văn Hạo An cười nói: "Hiểu lầm vẫn nên giải thích rõ ràng trước khi bị làm sâu sắc thêm, các ngươi thấy thế nào?"

"Hiểu lầm vẫn nên giải thích rõ ràng trước khi làm sâu sắc thêm thì tốt hơn, các ngươi thấy thế nào?"

Ta đồng ý với nửa câu sau của ngươi, nhưng ngươi lại lo chuyện bao đồng.

Vốn dĩ đã sắp thoát thân rồi! Văn Hạo An ngươi chỉ biết làm hỏng chuyện tốt của ta!

Văn Hạo An thấy ánh mắt Lận Ngưng Hà quái dị, lại hỏi: "Tam tiểu thư có gì muốn nói không?"

"Không có, Văn công tử quả thật mưu tính sâu xa, suy nghĩ chu toàn, tiểu nữ xin đa tạ Văn công tử."

Lời cảm tạ ngoài miệng không che giấu được giọng điệu máy móc của Lận Ngưng Hà.

Ta nguyền rủa ngươi ba giờ sáng bị chuột rút!

Bên kia, Thẩm Thiên Tình rất đồng ý với đề nghị của Văn Hạo An.

Có hắn tham dự, cho dù trong phủ thật sự có nhân tố không xác định cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

"Thẩm Bình, ngươi mau chóng trở về phủ thông báo một tiếng, nói Văn công tử phủ Thừa tướng muốn tới bái phỏng, bằng hữu của ta cũng muốn tới làm khách, mang chút rượu ngon thức ăn ngon đến trong vườn của ta, còn nữa, trong vườn ngoại trừ thị nữ thiếp thân của ta ra thì không giữ lại người khác."

Thẩm Thiên Tình cũng không hỏi Lận Ngưng Hà, nhanh chóng phân phó xong, đợi Thẩm Bình bước nhanh rời đi mới quay đầu cười nói: "Lâm tiểu thư, lần này ngươi yên tâm rồi chứ?"

Haiz, thành cũng do Văn Hạo An, bại cũng do Văn Hạo An.

Nhưng mà cũng tốt, có Văn Hạo An đi cùng quả thật có thể an toàn hơn không ít, Thẩm Thiên Tình vừa rồi cũng chỉ dọa ta một chút, chỉ cần ta dụng tâm giải thích sẽ không có nguy hiểm gì, nói không chừng còn có thể tiêu trừ địch nhân tiềm ẩn là Thẩm Thiên Tình này.

"Đương nhiên, vậy làm phiền Thẩm tiểu thư an bài."

Phủ tướng quân cách thư các không xa, ba người thương lượng một chút quyết định đi bộ trở về, vừa vặn còn có thể chờ một chút đồ ăn.

Trên đường đi Lận Ngưng Hà ít khi mở miệng, chỉ là có khi sẽ đáp một tiếng, ngược lại Văn Hạo An và Thẩm Thiên Tình hữu hảo giao lưu.

Ví dụ như hỏi thăm cha mẹ một chút, thân thể tổ phụ có khỏe mạnh không, lại khen nhau một phen.

Ấn tượng của Lận Ngưng Hà đối với Thẩm Thiên Tình có chút thay đổi.

Không ngờ nàng lại có một mặt nghiêm túc như vậy, thật sự là người không thể nhìn bề ngoài.

Không đến một khắc đồng hồ, cửa lớn phủ tướng quân gần ngay trước mắt, Lận Ngưng Hà nhìn qua cửa lớn khí phái, thật giống như cô thôn nữ nhỏ vừa mới vào thành.

Oa! Đây chính là phủ tướng quân sao.

Vàng son óng ánh ngói lợp, cửa lớn sơn son, bên cạnh lại có hai cánh cửa nhỏ, thêm vào đó là sáu hàng cột, tạo nên một nét đối xứng mỹ lệ đến cực điểm. Hai pho tượng sư tử đá sinh động như sinh đứng trước cổng lớn, trang nghiêm oai vệ, cùng với đám thị vệ nghiêm cẩn, khiến người viếng thăm không khỏi rùng mình kính sợ. Lại gần hơn, trước mặt là ba bậc thềm, bậc giữa rộng hơn hai bậc bên, chạm trổ hoa văn mà Lận Ngưng Hà không tài nào nhận ra. Ngẩng đầu nhìn lên, tấm biển mạ vàng đề ba chữ "Tướng Quân Phủ" nét bút như rồng bay phượng múa, nghe đâu do chính tay Hoàng thượng ngự bút.

Lận Ngưng Hà từng đến phủ Lục hoàng tử, so với Tướng Quân Phủ vẫn kém một bậc.

Tuy nhiên, nơi nào cũng hơn hẳn Lận phủ.

Gã gia đinh đứng gác liếc mắt đã nhận ra tiểu thư nhà mình, hơn nữa đã sớm nhận được thông báo, bèn hướng ba người hành lễ rồi mở cửa lớn.

"Cơm nước đã chuẩn bị xong chưa?"

"Bẩm tiểu thư, đã chuẩn bị xong, thức ăn đều vừa mới nấu."

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn nhàn nhã làm sao liền thành mỹ nhân Hoạ Quốc rồi [Dịch] của Tiên Miêu Văn Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.