Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một mặt khác của Văn Hạo An (3)

Phiên bản Dịch · 967 chữ

"Tam tiểu thư nói đùa, ta chưa từng hứa hẹn gì với ngươi, sao lại nói là nuốt lời?"

"Văn công tử là người quân tử, chắc sẽ không làm khó người khác."

Văn Hạo An vẫn giữ nguyên nụ cười.

Quân tử phong nhã nhưng khó được tự tại, đôi khi vô lại một chút cũng chẳng sao, chỉ cần nắm chắc chừng mực là được.

"Thật ra cũng không có gì, chỉ là tối qua tại hạ về đến nhà, trằn trọc mãi không ngủ được, nghĩ nát óc, cảm thấy khoảng cách giữa ta và Tam tiểu thư quá lớn, lớn đến mức ta không biết phải bắt đầu theo đuổi từ đâu."

"Văn công tử xin hãy nói trọng điểm."

"Thật ra tại hạ đã nghĩ ra một cách, mong Tam tiểu thư có thể giúp đỡ."

"Nói đi, chỉ cần có thể giúp được Văn công tử, tiểu nữ nhất định sẽ dốc sức."

Lận Ngưng Hà không muốn giải thích với Văn Hạo An nữa, bây giờ quả thực không có thời gian, theo lý thuyết của nàng đúng là nên hóa giải hiểu lầm, nhưng giống như đã nói chuyện với Tần Chính Văn trước đó, muốn hắn biết thật ra mình không có bản lĩnh gì, quan trọng nhất là phải chứng minh cho hắn thấy.

"Hay là, Tam tiểu thư cho tại hạ một câu đối, đây là cách nhanh nhất để tại hạ hiểu rõ."

"?"

Lận Ngưng Hà không thể ngờ mạch não của Văn Hạo An lại như thế này.

"Văn công tử đang làm khó ta rồi, tiểu nữ tài học bình thường, trình độ có hạn, trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể ra câu đối cho Văn công tử, hay là để tiểu nữ về nhà suy nghĩ..."

"Suỵt, Lận tiểu thư, cô nghe bên ngoài hoa viên kìa."

Văn Hạo An phe phẩy quạt, trong mắt tràn ngập ý cười thoải mái, Lận Ngưng Hà nhìn mà tức anh ách.

Có hèn hạ hay không, Văn Hạo An này quá hèn hạ.

Lận Ngưng Hà vẫn luôn cho rằng Văn Hạo An là người quân tử, không ngờ hắn lại có mặt này.

Ơ, hình như hắn chưa từng nói mình là người quân tử.

Nhưng tại sao hắn cứ bắt ta phải ra câu đối? Muốn chơi đối thì thiếu gì người chơi cùng hắn?

Giọng nói của Thẩm Thiên Tình vang lên bên ngoài hoa viên, không lớn không nhỏ, nín thở tập trung có lẽ sẽ nghe được.

"Văn công tử không thể đổi yêu cầu khác sao?"

"Tam tiểu thư nên nghĩ câu đối, chắc sẽ nhanh hơn thuyết phục ta."

Lận Ngưng Hà nhìn nụ cười của Văn Hạo An, trong lòng càng thêm bất an. Thật ra cho hắn một câu đối cũng chẳng sao, nhưng Văn Hạo An càng muốn, Lận Ngưng Hà lại càng sợ.

Rốt cuộc hắn muốn làm gì?

Nhưng bây giờ không có thời gian nghĩ ngợi, Thẩm Thiên Tình sắp về rồi, nếu bây giờ không thỏa mãn yêu cầu của Văn Hạo An, lát nữa không chừng hắn sẽ càng lấn tới.

"Ta vốn tưởng Văn công tử là người quân tử."

"Vậy thật đa tạ Tam tiểu thư, nhưng gia phụ đã nói, quân tử xưa nay không chiếm được lợi lộc gì, dù là trên triều đình hay chuyện thường ngày."

Văn Hạo An liếc nhìn cửa hoa viên, cười nói.

"Tam tiểu thư, thời gian không còn nhiều."

Mắt thấy Thẩm Thiên Tình đã bước vào hoa viên, cách bàn ghế chưa đến mười trượng, Lận Ngưng Hà nhìn chằm chằm Văn Hạo An, cuối cùng thở dài, thay đổi nét mặt, nở nụ cười.

"Trời xanh vạn dặm quang cảnh tốt, muốn cùng công tử xóa bỏ ân oán."

Vế trên rất dài, nhưng ý cảnh chẳng có gì đáng nói, Lận Ngưng Hà chỉ muốn biểu đạt ý của mình, câu đối đơn giản như thế này, Văn Hạo An mở miệng là có thể đối lại, nhưng hắn không làm vậy, mà chỉ cười gật đầu, xoay người đi về phía Thẩm Thiên Tình.

"Thẩm tiểu thư vất vả rồi."

"Hì hì, không vất vả, không vất vả, bình rượu này ta cũng muốn uống từ lâu, nhân cơ hội này đem ra chiêu đãi các vị, ta cũng được ké chút, phụ thân cũng sẽ không nói gì."

"Vậy chúng ta có lộc ăn rồi, đa tạ Thẩm tiểu thư."

"Ơ kìa, khách sáo làm gì, hai vị, mời."

"Thẩm tiểu thư mời."

Ba người ngồi vào bàn, thị nữ thân cận của Thẩm Thiên Tình lập tức đón lấy bình rượu rót rượu.

"Ta và phụ thân giống nhau, không thích mấy thứ lễ nghi phiền phức, hai vị cứ ăn uống tự nhiên, ăn no uống say mới có tâm trạng hàn huyên." Thẩm Thiên Tình nâng chén, ba người cùng uống cạn, đặt chén xuống, nàng nhìn Lận Ngưng Hà, cười nói.

"Nhất là Lận tiểu thư, ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi cô đấy."

"Có thể trò chuyện với Thẩm tiểu thư là vinh hạnh của ta, đương nhiên sẽ phụng bồi đến cùng."

Lận Ngưng Hà mỉm cười, trong lòng lại dậy sóng.

Đáng ghét! Bị Văn Hạo An chơi một vố!

Nhưng đã ra câu đối rồi, Văn Hạo An hẳn sẽ giữ lời hứa, đến lúc đó chỉ có thể tùy cơ ứng biến.

Lận Ngưng Hà nhìn Thẩm Thiên Tình, trong lòng lại nảy sinh ý định.

Chỉ cần chuyến này thu phục được Thẩm Thiên Tình, không chỉ bớt đi một kẻ địch mạnh, sau này có chỗ dựa như Thẩm Thiên Tình cũng yên ổn hơn nhiều.

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn nhàn nhã làm sao liền thành mỹ nhân Hoạ Quốc rồi [Dịch] của Tiên Miêu Văn Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.