Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống sót sau tai nạn (3)

Phiên bản Dịch · 1241 chữ

Giọng nói của Lận Ngưng Hà nghe vẫn còn hơi sức, Tần Chính Văn liền làm theo ý của nàng, từ từ, Lận Ngưng Hà gần như cả người đều dựa vào Tần Chính Văn, chỉ chừa lại chút sức lực để quan sát tình hình chiến đấu và thao túng cơ quan.

Dưới hỏa lực của cơ quan liên nỏ, từng đợt địch nhân ngã xuống, mặc dù có mấy tên thân thủ tốt may mắn xông lại, cũng không qua được các cơ quan khác.

Nhưng mà, địch quân phát hiện cơ quan liên nỏ đi theo lộ tuyến hỏa lực bao trùm, nên bắt đầu đứng thành một hàng dọc để xung phong.

Đây đúng là nhược điểm của cơ quan liên nỏ, Lận Ngưng Hà biết bọn chúng sớm muộn gì cũng phát hiện ra, cho nên càng thêm chuyên tâm điều khiển các cơ quan khác để giết địch. Những người vốn điều khiển cơ quan liên nỏ liền cầm lấy những chiếc nỏ nhẹ do Lận Ngưng Hà làm bằng vật liệu thừa, nấp sau Vệ Toàn Ô Trận để bắn, tốc độ kéo dây cung của bọn họ nhanh hơn Lận Ngưng Hà nhiều, cũng tạo thành phiền toái không nhỏ cho kẻ địch.

Sơn động bị tấn công đã lâu, chỉ riêng các cơ quan đã khiến kẻ tập kích tổn thất gần bốn mươi người, không chỉ như thế, thám tử của bọn họ còn báo lại, nói có khoảng năm trăm quan binh đang hành quân gấp về phía này, phỏng chừng còn một khắc nữa sẽ tới.

Từ khi Tần Chính Văn bị tập kích đến bây giờ đã qua ba canh giờ, quan binh đến đã báo hiệu trận chiến kéo dài này sắp kết thúc. Thủ lĩnh của nhóm tập kích thấy thực sự không công phá được, liền gọi thủ hạ tới nói: "Lấy thuốc nổ ra, cho nổ tung cả ngọn núi."

Không bắt sống được Lận Ngưng Hà thì ít nhất cũng phải giết chết hết bọn họ.

Đây là biện pháp cuối cùng để thực hiện kế hoạch, nhưng bọn chúng chưa từng nghiên cứu qua cấu trúc của ngọn núi, cho nên dùng bao nhiêu thuốc nổ là không thể biết được. Bất quá, cứ dùng nhiều một chút, kiểu gì cũng sẽ phá hủy được sơn động.

Đợt xung phong của kẻ địch đã ngưng lại, nhưng Tần Chính Văn không dám sơ suất chút nào, một tay hắn đỡ Lận Ngưng Hà, dùng tay còn lại cầm lấy kính viễn vọng quan sát bên ngoài động, trong phạm vi tầm nhìn đều không có một bóng người, điều này làm cho hắn không khỏi sinh nghi.

Tần Chính Văn lại đợi thêm mấy hơi thở, thấy quả thật không có ai tiến công, liền gọi thủ hạ hiện có khinh công tốt nhất tới, nói: "Cái này gọi là kính viễn vọng, nhắm vào nơi cần quan sát, dùng đầu nhỏ để nhìn thì có thể nhìn rất xa, ngươi mang theo cái này, tháo một cây dù của Vệ Toàn Ô Trận ra cửa động dò xét, nếu như địch nhân công kích ngươi thì lập tức trốn về."

Thủ hạ tuân lệnh tháo một chiếc dù của Vệ Toàn Ô Trận ở rìa, nhanh chóng nhảy đến cửa hang, cẩn thận thò đầu ra, phát hiện đám người tập kích đang nghiên cứu thứ gì đó, nhờ kính viễn vọng mới có thể thấy rõ.

"Lão đại! Là thuốc nổ!"

Mẹ kiếp, quả nhiên là muốn cho nổ tung cả ngọn núi.

"Để mắt tới bọn chúng!" Tần Chính Văn phân phó xong, lập tức quay đầu giao Lận Ngưng Hà cho những người khác, sau đó cùng Lý Uy tháo một chiếc dù, mang theo cung tên chạy vội đến cửa động.

Người trinh sát đã sớm bị phát hiện, đã có cung thủ của địch bắn tên về phía bên này, nhưng đều bị bọn họ ngăn cản.

Tên thủ lĩnh tập kích thấy thế, biết bây giờ không phải là lúc tiếc mạng thủ hạ, liền chỉ huy thủ hạ tiếp tục tấn công vào trong hang động, đồng thời, bọn chúng rốt cuộc cũng đã chuẩn bị xong thuốc nổ.

Tần Chính Văn bên này lâm vào trận chiến giáp lá cà, kẻ tập kích đã tính toán thời gian dây dẫn nổ, ở lúc còn ba hơi thở nữa là nổ thì ném về phía sơn động.

Điều mà bọn chúng không ngờ tới chính là, một đàn quạ đen đột nhiên từ đỉnh núi lao xuống, đâm vào khối thuốc nổ khiến nó bay ngược trở lại.

Tiếng nổ vang lên, một số con quạ bị vạ lây, nhưng bị thương nghiêm trọng nhất chắc chắn là nhóm người tập kích, và đây cũng chính là một tín hiệu.

Đàn thú vốn đã tản đi lại một lần nữa từ trong rừng rậm xông ra, tiến hành chém giết tàn nhẫn với nhóm người tập kích, chỉ có mấy tên võ nghệ cao cường mới miễn cưỡng phòng ngự được.

Tần Chính Văn thấy địch quân tan tác, quay đầu lại tập hợp các thủ hạ ở trong động, dẫn đầu nhảy về phía tên thủ lĩnh tập kích đang định bỏ trốn.

Lý Uy vung binh khí, lóe lên từng đợt hàn quang, một tên tập kích tương đối quan trọng liền bị chém bay đầu, mà tên thủ lĩnh thấy Tần Chính Văn xuất hiện, cắn răng xách đao xông tới.

Không hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ phải chết, chi bằng liều mạng một phen!

Hiển nhiên, trong tình báo của tên thủ lĩnh có nói Tần Chính Văn võ công rất cao, nhưng không ai biết cụ thể là cao đến mức nào, tránh được Lý Uy thì vẫn còn cơ hội đánh một trận.

Ít nhất, trước khi bị đâm xuyên tim thì hắn vẫn nghĩ như vậy.

Tên thủ lĩnh tập kích cảm nhận được thân thể của mình không ngừng mất đi sức lực, cùng với lực rút trường thương của Tần Chính Văn, hắn quỳ rạp xuống đất, chết không nhắm mắt.

Lý Uy lập tức tiến lên cắt lấy đầu của hắn, giơ cao lên và hô lớn: "Thủ lĩnh của các ngươi đã chết, đầu hàng sẽ được tha mạng!"

Đàn thú thấy thế không hiểu Lý Uy có ý gì, nhưng chúng nhận thấy cách đó không xa có rất nhiều người đang tới gần, liền nhao nhao ẩn mình vào trong rừng rậm. Trong số những kẻ tập kích, chỉ còn lại ba tên là còn đứng vững, bọn chúng lập tức buông vũ khí xuống, quỳ trên mặt đất, bị các thành viên Tổ Kiến trói lại.

Đội ngũ quan binh năm trăm người rốt cuộc cũng đã tới nơi, dẫn đầu chính là Lâm Hồng và Trầm Hương, phía sau bọn họ là Ngụy Thực.

"Bọn thần cứu giá chậm trễ! Xin điện hạ thứ tội!"

"Đừng nói nhảm nữa! Mau cứu người!"

Nếu mà đợi các ngươi, ta đã chết tám trăm lần rồi!

Tần Chính Văn không muốn nói nhảm với Ngụy Thực, bên ngoài đã có đám người Lâm Hồng hỗ trợ xử lý, có thể phân biệt rõ ràng địch ta, hắn lập tức chạy vội về hang động, bế Lận Ngưng Hà ra ngoài.

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn nhàn nhã làm sao liền thành mỹ nhân Hoạ Quốc rồi [Dịch] của Tiên Miêu Văn Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.