Nói chuyện đêm với Lận Hân Mính (4)
Lận Hân Mính hôm nay so với ngày thường còn khó chơi hơn, hiện tại chỉ có thể giả ngu giả ngốc, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Nhưng mà Lận Hân Mính lại không nể mặt nàng, hoàn toàn không để ý tới Lận Ngưng Hà đang khóc lóc vô cùng nhập tâm, lông mày liễu cau lại: "Lận Ngưng Hà, ta không có thời gian phí nhiều miệng lưỡi với ngươi, so với việc ở chỗ ta giả bộ đáng thương, không bằng ngươi ngồi xuống giải thích chuyện tối hôm qua cho ta."
Lận Hân Mính làm trái ngược với dáng vẻ luôn cao cao tại thượng, âm dương quái khí, trực tiếp nói toạc ra khiến Lận Ngưng Hà ngẩn ngơ, trong lúc nhất thời không biết nên ứng đối như thế nào, chỉ có thể ngồi xuống ghế đối diện hai tỷ muội theo lời cô nói.
Đợi Lận Ngưng Hà ngồi xuống nhìn về phía đối diện, Lận Hân Mính mới khôi phục bộ dáng ban đầu mở miệng nói: "Tam muội từ trước đến nay nhu thuận động lòng người như vậy, vốn dĩ ta còn tin tưởng ngươi, nhưng bây giờ xem ra, tất cả sự thuận theo đều là để che giấu đại kế của ngươi a."
"Tỷ tỷ, ta..."
"Ai." Lận Hân Mính giơ tay phải lên ngăn Lận Ngưng Hà lại, thần sắc có chút ảm đạm, thở ra một hơi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hai mắt Lận Ngưng Hà, lại nói: "Thật ra cứ như vậy tranh tới tranh lui ta cũng mệt mỏi, không, chẳng bằng nói ta nhận thua. Từ nhỏ đến lớn muội muội vẫn luôn ưu tú hơn ta, vậy mà ta vẫn cảm thấy ngươi chỉ là biết chơi chút trò xiếc, hiện tại xem ra, ta mới là vai hề nhảy nhót."
Hai người diễn kịch với nhau, Lận Hân Kỳ ở bên cạnh không nhìn ra được gì, cô chỉ biết chị gái mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo vì Lận Ngưng Hà đáng ghét kia mà trở nên ủ rũ, vừa rồi cô còn định đỡ Lận Ngưng Hà, bây giờ đang hung tợn nhìn đối phương.
Lận Ngưng Hà biết Lận Hân Kỳ không quan trọng, liền đem lực chú ý hoàn toàn đặt ở trên người Lận Hân Mính. Chỉ thấy khuôn mặt luôn mỉm cười làm cho người ta nhìn không thấu, giờ phút này lại có chút ảm đạm.
Lận Hân Mính kế thừa Thịnh Mẫn hoàn mỹ, tâm khí rất cao, tài học xuất chúng, tư sắc hơn hẳn, trong giới giao tế ở kinh thành cũng coi như có chút danh khí. Năm ngoái Lận Hân Mính dự tiệc cập kê có mấy chục người, trong đó, bạn thân khuê phòng của nàng chỉ hơn mười người, còn lại hơn phân nửa là công tử có ý với nàng.
Xem ra mình không đưa ra nhân tố quyết định tự chứng minh trong sạch là không có cách nào thuyết phục nàng.
"Tỷ tỷ tài tình xuất chúng, là tấm gương của chúng ta, chớ có tự coi nhẹ mình. Huống hồ, tỷ tỷ hẳn là biết, ta vốn định sáng sớm hôm nay sẽ lên đường tới Lâm Châu kinh doanh thôn trang, sao có thể muốn tiếp xúc với bọn họ chứ?"
"Hừ, vậy nạn thổ phỉ Lâm Châu sợ là cũng..."
Lận Hân Mính vô thức muốn phản bác, lại nghĩ đến chuyện nạn trộm cướp Lâm Châu là do Thái tử tối hôm qua nói, Lận Ngưng Hà không thể nào biết trước so với Thái tử, hơn nữa kế hoạch đã định từ một tháng trước, khi đó Lâm Châu còn gió êm sóng lặng.
Nói như vậy, thật sự là ta hiểu lầm nàng rồi?
Lận Hân Mính có chút dao động, nhưng lập tức lại nhớ tới: Cho dù như Lận Ngưng Hà tự chứng nhận, nhưng chuyện của nàng cùng những đại nhân vật kia còn chưa nói rõ ràng, nhất định phải để cho nàng nói rõ ràng.
"... Nói thì nói như vậy, nhưng chuyện của muội muội và mấy vị kia vẫn là thật chứ? Cho dù ngươi thật sự đến Lâm Châu không phải lúc nào cũng có thể trở về, chỉ sợ đi Lâm Châu cũng chỉ là thủ thuật che mắt của ngươi thôi sao?"
Lận Ngưng Hà lập tức bắt được chỗ hạch tâm của lời nói, cô cũng không định giấu diếm, sửa sang lại một chút suy nghĩ liền nháy mắt với Lận Hân Mính.
Lận Hân Mính đấu với nàng lâu như vậy, tự nhiên hiểu ý tứ của nàng, tìm cớ liền đuổi Lận Hân Kỳ đang đầy mặt mê hoặc đi.
Đợi sau khi cửa phòng Lận Hân Kỳ đóng lại, Lận Ngưng Hà mới mở miệng nói: "Tỷ tỷ có từng nhớ chuyện ta rơi xuống nước mấy năm trước không..."
Lận Ngưng Hà cơ hồ là đem lời nói trước đó nói lại một lần, bộ phận ở trong Vạn Hưng Thính chưa nói tự nhiên cũng sẽ không nói với Lận Hân Mính, bất quá chuyện Tam hoàng tử nàng nói càng thêm mơ hồ, chỉ nói chính mình khuyên bảo hắn.
"... Chuyện của Tam hoàng tử điện hạ không thể nói, nếu như tỷ tỷ muốn biết thì có thể đi hỏi mẫu thân."
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |