Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Viện Tuyết Linh

Tiểu thuyết gốc · 1246 chữ

Những ngày rảnh rỗi này ngoài ăn ngủ và tu luyện ra Tấn không có làm gì nhiều, lâu lâu cùng Thu Âm đi đập đá, nhậu nhẹt rồi hai thằng say vác nhau về nhà. Hôm nay cũng vậy sau khi nhậu say ở nhà thu âm Tấn lảo đảo bước về qua con đường cũ Tấn Bước qua con hẻm nhỏ, đường hôm nay vắng bóng không người.

Trăng sáng đã lên cao chiếu qua mái hiên rọi xuống nơi hắn đứng vẫn là nơi ấy vẫn cảm xúc đó nhưng giờ đây vắng bóng, hắn quay đầu, nghĩ về một phép màu sao ?.

Thật buồn cười từ ngày hôm đó đến giờ hắn vẫn chưa gặp được Nguyệt Nhi lần nào. Trước giờ toàn là hắn chạy giờ đây người chạy lại là nàng.

"Tuy chỉ gặp nhau vài lần thời gian bên nhau cũng ngắn nhưng tình cảm của ta giành cho nàng là yêu mất rồi ", nói xong hắn bước qua con hẻm đi về nhà ngày mai hắn còn phải xuất phát đến Tuyết Linh học viện.

Khi hắn bước qua con hẻm một bóng người xuất hiện trên khóe giọt nước rơi xuống.

"Có lẽ hai ta gặp nhau chỉ là duyên " rồi quay lưng rời đi.

"Tấn dậy mau 9 giờ rồi muộn giờ xe đấy " tiếng của Thu Âm hét lớn ngoài cửa, đêm qua Tấn uống hơi nhiều nên dậy muộn nghe tiếng Âm gọi thì giật mình rồi hai thằng cấp tốc chạy ra bến xe cũng may hai người bon hắn đến kịp lúc, trên đường đi cười đùa vui vẻ chiếc xe đưa bọn họ đến trước cổng học viện thì dừng lại.

Xuống xe cảnh tượng trước mắt khiến hai thằng hoa cả mắt một cánh cổng cao khoảng hai mươi mét hiện ra, bện cạnh là một bức tượng bằng đá điêu khắc một cô gái khỏa thân, đôi tay che đi đầu ti của bộ ngực đồ sộ, bên dưới cặp đùi trắng nuốt khẽ khép lại che đi nơi tư mật chỉ để lại bãi có gọn gàng sạch sẽ, do bức tượng còn được truyền linh khí vô nên trông sống động như thật khiến Tấn và Âm chảy cả máu mũi.

Bước vào học viện nơi đây vô cùng rộng lớn cây cỏ hoa lá được trồng khắp nơi trong học viện làm cho bầu không khí rất trong lành, nhìn cảnh tượng trước mắt khác hoàn toàn với thế giới trước đây của hắn một thế giới ô nhiễm không khí, khói bụi, khai phá thiên nhiên ,.....

Bước qua những hàng cây hai người Tấn và Âm cũng đến được kí túc xã.

"Tại mày dậy muộn mà tao với mày phải ở phòng trên cùng đấy" Âm phì phò nói.

"Ai kêu mày cứ rót rượu cho tao làm chi giờ than".

Hai người leo mãi cũng đến được hai phòng cuối của kí túc xã: "mày phòng bao nhiêu ?" Tấn hỏi

"2006 còn mày "."tao 2005"

Nói rồi Tấn mở cửa bước vô, mỗi phòng của kí túc xã có hai người nên Tấn không bất ngờ khi trong phòng có người, hắn để cặp xuống bật đèn lên.

AAAA...aaaa

Hai tiếng hét đồng thanh vang lên nghe tiếng hét Thu Âm từ phòng 2006 chạy ra.

"Chuyện gì vậy Tấn ? " Âm hỏi,

Tấn giọng điệu run run nói :" phòng ta..oo có gái mày ơi " nói rồi chỉ chỉ về phía giường.

Đúng như Tấn nói ngồi góc giường là một cô gái cũng khá xinh xắn đôi mắt to tròn khôn mặt nhỏ nhắn với mái tóc ngang vai quan trọng là đang mặc đồ ngủ để hai trái hồng như tung tăng trong gió đầu ti nhô lên trong lớp áo ngủ mỏng manh, cặp chân dài cộng với đường cong cơ thể quả là tuyệt mỹ. Âm với Tấn há hốc mồm. Lúc này cô gái thấy ánh mắt dâm của hai người như con sói đói nhìn mình liền lấy chăm chùm cơ thể mình lại.

" các ngươi sao dám vào đây " cô gái nói:

Tấn lên tiếng :" câu này ta hỏi cô mới đúng đây là kí túc xã nam mà sao cô ở đây được" ,

Biết mình không làm gì được liền nói.

"Kí túc xã nữ hết phòng nên ta qua đây, ta ngủ trên giường ngươi ngủ dưới đất "

"Ạch. Trên đời còn có nói lí không vậy ? Mà cũng được ở với gái chịu chút cũng không sao "

Nói rồi Tấn trải nệm dưới giường để ngủ hắn rất mệt rồi. Thu Âm thấy vậy cũng liền về phòng ,

Trong phòng lúc này chỉ còn Tấn và cô gái.

Hồ Mị Như 15 tuổi, con gái của Hồ Lục Thiên Tinh Hà cấp 10 Thiên Thư lên tiếng.

"Vãi òoo" thấy Tấn thất thố cô gái liền nói "Sao vậy?" Tấn gật gật đầu nói : " không sao mà bạn tên gì vậy " cô gái ngập ngừng rồi đáp "mình tên Hà Mị Như sau nay cữ gọi mình là Mị Như là được, còn bạn tên gì " " mình tên Vương Văn Tấn gọi mình là Vương Tấn hay Tấn thôi là được" Tấn đáp sau đó kéo chăn đi ngủ.

Sáng nay là ngày đầu tiên đi học của Tấn hắn thức dậy vệ sinh cá nhân rồi lên trường không quên ngắm nhìn Mị Như một lúc, trong trường chia làm hai hướng dạy học là kiến thức và linh khí. Tấn có Thiên Thư nên chả thèm qua lớp học kiến thức mà chạy qua lớp dạy linh khí.

"Thầy là Đào Xuân Khải chủ nghiệm dạy môn linh khí cho các em, như đã biết linh khí là sức mạnh của thiên địa, trời đất được chúng ta hấp thu thông qua việc tu luyện và lưu trữ trong cơ thể, nếu thành công các em sẽ tiến vào giai đoạn đầu tiên của việc tu luyện gọi là Địa Cầu cấp 1 các em nghe rõ chưa" cả lớp đồng thanh đáp " rồi ạ"

" tiếp đến là các thuộc tính " nói rồi trên tay thầy khải từng dòng linh khí cuộn tròn lại tạo thành một giọt nước lớn dần rồi nổ tung các học viên hò hét thích thú.

"Buổi học đến đây kết thúc các em về đi"

Tấn chạy như bay từ lớp học linh khi qua lớp học kiến thức: " thưa cô em xin phép vào lớp "

Cô giáo quay qua nhìn Tấn : "em chạy đi đâu giờ mới về " "đi học ạ "Tấn đáp .

" học, vậy cho cô biết linh bảo chia làm mấy loại "

" thưa cô linh bảo chia làm 5 loại gồm :

Tiên bảo - thánh bảo - thần bảo - thiên bảo - tôn bảo.

Mỗi loại chia làm 3 cấp : sơ - trung - cao

Linh bảo có thể có linh và không có linh hay linh nhân tạo ạ" Tấn vừa dứt lời cô giáo liền nhíu mày nói " linh bảo lấy đâu ra linh nhân tạo "

" cô không biết không có nghĩa là em không biết "

"Được rồi tiết học hôm nay đến đây ca em nghỉ đi"

Tấn vừa về đến phòng mở cửa ra thì ....

Bạn đang đọc Ta Có Thể Nghịch Thiên sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.