Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có chút thành tựu

Tiểu thuyết gốc · 1605 chữ

"Thiên địa phân âm dương, ta là chính, ngươi là phụ. Linh khí giao hòa, âm khí tụ hội, dương lực cường thân. Thái hòa đan điền, thuận dẫn tinh nguyên, thiên địa tuần hoàn, sinh sinh bất tức."

Lâm Dật vừa cùng nữ tử kia giao hợp, vừa niệm khẩu quyết, hai người hiện tại giống như thiên địa hợp nhất, âm dương giao hòa, có trời đất làm người chứng giám.

Hắn ban đầu bị nữ tử kia cưỡng ép, toàn thân có chút mệt mỏi, nhưng sau khi niệm khẩu quyết, cùng điều chỉnh hơi thở, nhịp độ, tư thế, ba thứ cốt lõi giống như trong Thiên Địa Âm Dương Quyết miêu tả.

Lâm Dật lúc này mới thấy có chút sảng khoái, cảm giác kì lạ, giống như có một dòng nước ấm chảy vào trân thân thể của hắn. Mỗi động tác hắn cùng nàng bây giờ, đều như tuân theo một loại quy luật trời đất nào đó, không hẹn mà hợp.

Hắn hiện tại như lò lửa, toàn thân mồ hôi đổ nhể nhại, dòng nước âm kia đi đến đâu, kinh mạch của hắn như được kích thích mở ra tới đó, đây là một loại trạng thái kì diệu, so với bất kì thứ gì hắn đã từng làm, kì diệu hơn gấp trăm lần.

Lâm Dật không những không có mệt mỏi, mà càng thêm mạnh mẽ, giống như một con thuộc về Hồng Hoang cự thú, bị nhốt nhiều ngày, bây giờ được thả ra ngoài chuyện đầu tiên chính là tàn phá thế gian.

Nữ tử kia sắc mặc cũng trở nên đỏ ửng, da thịt cũng trở nên hồng sắc, nàng hơi thở gấp gáp, lồng ngực trập trùng, tuy người bị thương nặng, nhưng nhìn sinh cơ của nàng lúc này lại bừng bừng sức sống, tâm trí đã khôi phục không ít.

Lâm Dật có thể nhìn thấy đôi mắt của nàng, màu sắc trong trẻo thanh tịnh, tựa như ngọc câu, chân mày nàng khẽ nhíu lại, để hắn có chút xao động, đơn giản chính là quá đẹp, cho dù là nhíu mày vẫn như cũ động lòng người.

Thời gian không biết qua bao lâu, hai người thiên địa hợp nhất từ sáng đến giữa trưa, đổi lại là người khác, vận dụng nhiều lực lượng như vậy sớm đã bị nữ tử kia hút khô, nhưng Lâm Dật khí thế càng lúc càng thịnh, chưa bao giờ hắn hung mãnh như lúc này.

Nữ tử kia lúc này cũng có hơi kinh ngạc, nàng có thể cảm nhận được lực lượng của mình bị thiếu niên lạ mặt kia rút đi, tuy cũng không có bao nhiêu, nhưng như vậy đủ để nàng ngạc nhiên.

Nguyên lai chỉ là một lần tình cờ, nàng bị dính ám chiêu, thân thể trọng thương, muốn hồi phục nhanh chóng là không có cách, nếu như không phải bước đường cùng, nàng cũng sẽ không lựa chọn phương pháp nào.

Lâm Dật chung quy vẫn là đánh giá thấp nữ tử kia, không phải là hắn không được, mà nữ tử kia quá cường, cho dù hắn có được lực lượng thần bí bổ sung, những vẫn là không thể chèo chống nổi với cường độ cao như vậy.

"Ta..ta phải thua hay sao?"

Lâm Dật tự nhủ, hắn nhìn thấy khuôn mặt "đắc ý" kia của nữ tử, hắn không cam lòng, uy danh cả đời của hắn làm sao có thể mất hết từ đây, nhưng không có cách, lực lượng trong người hắn vẫn không ngừng vận chuyển, không ngừng tẩy rửa hắn, nhưng hắn lại không cách nào giữ vững như hiện tại.

Lâm Dật thân thể trở nên yếu ớt, thần trí mê mang, sau đó liền ngất đi. Không thể trách được hắn, đây là do nữ tử kia cảnh giới quá cao, hắn làm sao có thể "đấu" lại.

Nếu như không có Thiên Địa Âm Dương Quyết, Lâm Dật bây giờ chính là một bộ xác khô, bị người ta hút đến kiệt quệ.

Nhưng qua lần song tu này, hắn thu hoạch không nhỏ, nếu như hắn biết từ một người bình thường, chỉ qua mấy giờ song tu, hiện tại đã là Luyện Khí tầng bốn tu vi, như vậy không biết sẽ cảm nhận như thế nào!

Lâm Dật trước khi lâm vào mê mang, giống như nghe nữ tử kia nói gì đó, nhưng hắn lại không biết là gì, chỉ có thể ôm hận ngất đi...

Thời gian rất nhanh liền chuyển về đêm, hắc ám bao phủ, trên trời chỉ có những ánh sao lấp lánh. Lâm Dật tử trong cơn mê tỉnh lại, hắn toàn thân ê ẩm, nhưng kèm theo đó là một trận sảng khoái khó tả.

Nếu như không phải bây giờ toàn thân không mảnh vải, hắn còn nghĩ là vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

Nhìn khung cảnh bây giờ, Lâm Dật thở dài, xuyên qua đến thế giới này chưa được bao lâu, liền bị người ta cũng ép lấy đi danh tiết, nếu không phải hắn nhanh trí cùng nhặt được cơ duyên, hiện tại thân xác này liền lạnh.

Nữ tử kia cũng đã không thấy bóng dáng, đoán chừng tỉnh lại liền rời đi, Lâm Dật thầm oán trách:

"Ta liền biết nữ nhân đều là một đám chơi xong rồi bỏ, không chịu trách nhiệm mà, trách ta quá yếu ớt, nếu như sau này ta có thành tựu, nhất định sẽ cho nàng biết thế nào là sự uy nghiêm của nam nhân."

Lâm Dật thở dài, đây có thể được coi như là một mục tiêu nhỏ khi đến thế giới này, không, phải là mục tiêu to lớn mới phải. Hắn đang muốn đứng dậy mặc vào quần áo, liền thấy từ trên quần áo rớt ra một viên đan dược.

Đan dược như viên bi nhỏ, có màu vàng, sáng bóng như ánh trăng, hoa văn chi chít, tỏa ra mùi hương thơm ngát.

Lâm Dật kinh nghi, đây còn là lần đầu hắn nhìn thấy chân diện mục của đan dược, trong quyển sách của Hợp Hoan công tử từng miêu tả qua hình dạng, màu sắc của đan dược, vị kia còn nói đan dược càng sáng bóng, càng xinh đẹp, càng nhiều hoa văn, đan dược đó càng cao cấp, càng trân quý.

Hắn hơi bất ngờ, còn nghĩ nữ nhân kia chơi xong liền xách mông ra đi, không ngờ vậy mà còn để lại đồ vật.

"Hừ, đừng nghĩ viên đan dược này sẽ khiến ta tha thứ cho ngươi".

Lâm Dật không phải người dễ dãi, sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng nghĩ đến viên đan dược này nhất định rất trân quý, hắn thầm nghĩ:

"Nữ nhân này rất có tiền, nhìn có lẽ là phú bà, cho dù trọng thương vẫn có thể theo bản năng mà khống chế ta, đây chẳng lẽ là tu sĩ?"

Nghĩ lại hắn có chút cả kinh, toàn thân cũng trở nên lạnh lẽo dù trời không có gió, nghe nói tu sĩ làm việc đều là lấy thế bá đạo hoành ép người khác, mở miệng ra là chém chém giết giết, đặc biệt là đối với phàm nhân, càng không mảy may suy nghĩ, muốn giết liền giết.

Bây giờ xem ra, nữ nhân này giống như là tu sĩ, Lâm Dật khi đó may mắn không có hành động thiếu suy nghĩ, dùng chiêu "ngất xỉu" nếu không liền bị nữ nhân kia giết ngiời diệt khẩu.

"Ta phải nhanh chóng mạnh lên, không thể để gặp phải loại chuyện như này nữa."

Lâm Dật đấu chí bừng bừng, hắn còn chưa biết mình hiện tại cũng là tu sĩ, tuy là tầng chót tu sĩ, nhưng cũng không thể xem nhẹ được.

"Nhân gian khổ cực, ngại gì không thử!"

Lâm Dật niệm một câu, đã nữ nhân kia để lại đồ, hắn cũng không ngại liều một lần, hắn chỉ có cái mạng nhỏ này mà thôi, chết qua một lần rồi,... tuy vẫn như cũ sợ chết, nhưng không có nghĩa là hắn không dám liều mạng.

Hắn nhắm mắt cho đan dược vào miệng mình, nhanh chóng xếp bằng nhớ lại những gì Hợp Hoan công tử đã từng nói.

Tinh thần phải ổn định, loại bỏ tạp niệm, vận chuyển khí lực trong cơ thể để khí lực hòa tan đan dược. Lâm Dật có chút ngạc nhiên, tuy là lần đầu nhưng khí lực trong cơ thể vận chuyển tự nhiên, hắn không ngờ lại thuận lợi như vậy, tuy là lần đầu nhưng giống như ăn cơm uống nước.

"Chẳng lẽ ta là thiên tài tu luyện, khí vận chi tử trong truyền thuyết?" Lâm Dật thầm than, nhưng hắn không có tiếp tục chủ đề này, mà là chuyên tâm vào dùng khí lực hòa tan đan dược.

Thời gian qua một giờ, Lâm Dật toàn thân sảng khoái, mệt mỏi trước kia cũng biến mất, hắn cảm nhận trong cơ thể mình như có một luồng sức mạnh không lồ tích tụ ở dưới bụng.

Cơ thể hắn cũng trở nên săn chắc, làn da đã trắng nay càng thêm trắng, Lâm Dật đứng dậy, đi đến một tảng đá gần đó, hắn thử dùng tay đấm thẳng vào tảng đá, tảng đá to lớn kia nhẹ nhàng nổ tung.

Lâm Dật cả kinh hô to.

"WHAT THE FUCK!!!"

Bạn đang đọc Ta Là Hoan Hỷ Tông Lão Tổ sáng tác bởi pknnahs1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahs1
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.