Đế Tôn Thức Tỉnh. Ta Trần Anh
“Đây là đâu?”
Trần Anh chậm rãi mở mắt, cơn đau từ tai nạn vẫn còn như hiện hữu trong ký ức. Hắn nhớ rõ khoảnh khắc chiếc xe tải mất lái lao thẳng về phía mình trên con đường vắng. Mọi thứ trở nên mờ nhạt, rồi chỉ còn lại bóng tối.
Giờ đây, khi tỉnh lại, hắn thấy mình đang nằm giữa một khu rừng kỳ lạ. Cây cối cao lớn, những ngọn núi vươn mình lên trời xanh. Không khí xung quanh như được lọc sạch, trong lành đến mức mỗi hơi thở đều tràn đầy sức sống. Ánh nắng mặt trời xuyên qua những tán lá, chiếu xuống mặt đất những tia sáng lấp lánh.
“Đây… không phải Địa Cầu.”
Trần Anh nhanh chóng nhận ra điều bất thường. Không chỉ cảnh vật, mà ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy lạ lẫm. Cơ thể hắn dường như nhẹ hơn, mỗi động tác đều nhanh nhẹn và tràn đầy sức mạnh.
“Ta xuyên không rồi sao?”
Tự nhéo vào má mình để xác nhận, hắn bàng hoàng nhận ra đây không phải mơ. Là một người hiện đại, Trần Anh từng đọc qua vô số tiểu thuyết tiên hiệp. Nhưng khi chính mình rơi vào tình huống này, cảm giác vẫn quá mức khó tin.
“Được rồi, nếu đây là một thế giới khác, thì ta phải sống cho thật tốt. Có lẽ… đây chính là cơ hội để ta thay đổi cuộc đời.”
Tự nhủ với bản thân, Trần Anh đứng dậy, ánh mắt kiên định. Hắn bắt đầu tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào để hiểu rõ hơn về nơi mình đang đứng.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu hắn.
“Chào mừng chủ nhân đến với Hệ Thống Tổ Đế.”
“Hệ thống?” Trần Anh khựng lại, tim đập loạn nhịp. Là một người từng đọc nhiều truyện, hắn không thể không kích động khi nghe thấy cụm từ quen thuộc này.
“Ngươi… là hệ thống thật sao? Ta đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu rồi!” Trần Anh không giấu được sự vui mừng.
“Đúng vậy, ta là Hệ Thống Tổ Đế, có sứ mệnh tìm kiếm người thừa kế để duy trì trật tự tối cao của chư thiên vạn giới.” Giọng nói dịu dàng nhưng mang theo sự uy nghiêm.
Ngay lúc đó, không gian trước mặt hắn bỗng nhiên nứt toác, ánh sáng chói lòa rực rỡ tràn ra, rồi một bóng hình xuất hiện.
Đó là một nữ nhân tuyệt sắc, đẹp đến mức khiến trời đất phải cúi đầu.
Làn da nàng trắng ngần như ánh trăng, từng đường nét cơ thể hoàn mỹ không tì vết. Bộ ngực đầy đặn, vòng eo thon nhỏ tựa con kiến, và đôi chân dài nuột nà. Nàng khoác trên người một bộ y phục Trung Hoa cách điệu, được may từ loại lụa thiên thượng óng ánh, như có vô số ánh sao đang lấp lánh trên từng sợi vải.
Phần trên bộ y phục bó sát, khoe trọn bờ vai trần nõn nà và phần xương quai xanh tinh xảo. Chiếc váy dài ôm sát hông, với đường xẻ tà táo bạo chạy dọc đôi chân, vừa gợi cảm vừa cao quý. Những họa tiết rồng phượng thêu bằng sợi kim tuyến càng làm nổi bật phong thái uy nghiêm của nàng.
Mái tóc dài màu ngân hà xõa xuống như một dòng suối, ánh sáng bạc lấp lánh phản chiếu cả vũ trụ. Đôi mắt nàng sâu thẳm, tựa như có thể nhìn thấu mọi thứ, vừa dịu dàng vừa cao cao tại thượng.
Trần Anh không thốt nên lời. Hắn đứng ngây người, tim đập liên hồi.
“Ta là Minh Vũ, ý chí hóa thân của Hệ Thống Tổ Đế.” Nàng mỉm cười, nụ cười đẹp đến mức khiến vạn vật xung quanh như lu mờ.
“Minh… Vũ?” Hắn lặp lại cái tên, cảm nhận sự quen thuộc từ sâu trong tâm hồn.
“Chủ nhân, người có muốn tiếp nhận truyền thừa Tổ Đế ngay bây giờ không?” Minh Vũ dịu dàng hỏi, ánh mắt nhìn hắn đầy chờ mong.
Trần Anh nuốt khan. “Truyền thừa? Ý nàng là… sức mạnh tối cao sao?”
Minh Vũ khẽ gật đầu, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, lập tức không gian xung quanh nứt ra, để lộ một cánh cổng ánh sáng khổng lồ. “Mời chủ nhân theo ta.”
Hắn bước vào cánh cổng, cảm giác như cả cơ thể bị cuốn đi bởi một luồng sức mạnh kỳ lạ. Khi mở mắt, hắn thấy mình đứng trong một không gian cổ kính, rộng lớn, được bao phủ bởi ánh sáng thần thánh.
“Chủ nhân, quá trình truyền thừa sẽ bắt đầu. Hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
Luồng sức mạnh từ bốn phương tám hướng đổ về phía Trần Anh, tràn vào cơ thể hắn như những con sóng thần. Cảm giác đau đớn, rồi lại khoái lạc, từng tế bào như được tái tạo. Hắn cảm nhận rõ ràng sức mạnh dâng trào trong từng hơi thở.
Khi tưởng rằng đã hoàn thành, Minh Vũ bước tới, ánh mắt nàng tràn đầy dịu dàng. “Chủ nhân, vẫn còn một bước cuối cùng.”
Trần Anh bối rối. “Còn gì nữa sao?”
Minh Vũ không trả lời, nàng chậm rãi cởi bỏ lớp y phục đang khoác trên người, để lộ thân hình hoàn mỹ không tì vết. Tiến lại gần hắn, nàng khẽ nói: “Truyền thừa không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự hòa hợp giữa ta và người. Ta sẽ mãi mãi thuộc về người.”
Lời nàng như một lời thề hứa, khắc sâu vào trái tim Trần Anh. Khi đôi môi của Minh Vũ chạm vào hắn, một luồng sức mạnh thần bí bùng nổ, kết nối hai người thành một.
Từ khoảnh khắc ấy, Trần Anh không chỉ trở thành chủ nhân của Hệ Thống Tổ Đế, mà còn là kẻ duy nhất Minh Vũ nguyện trung thành và yêu thương trọn đời.
Hắn siết chặt tay nàng, ánh mắt kiên định. “Minh Vũ, từ nay về sau, ta sẽ bảo vệ nàng và tất cả những gì thuộc về thế giới này.”
Cả không gian bừng sáng, đánh dấu sự khởi đầu của một tồn tại không gì sánh được: Tổ của Chúng Đế.
Đăng bởi | amapvietnam |
Thời gian | |
Lượt đọc | 11 |