Gặp Tiêu Mị Nhi
Hic! Mấy ngày nay bận quá!
-----oo0oo-----
"Rống! " Một đầu mãnh hổ sau lưng mọc hai cái cánh mãnh mở ra miệng lớn đỏ như máu, hung mãnh lao đến phía Lý Trường.
"Thập Niệm, cứu mạng a...”
Lý Trường bị dọa sợ ngồi chồm hổm trên mặt đất, hoảng sợ rống to.
"Oanh! ” Trường thương giống như sấm sét, tia sáng trắng lập loè giống như sét đánh vờn quanh, trong chớp mắt xuyên qua con Dực Hổ thú kia.
"Phốc! " Một vòng huyết quang bay lả tả, Dực Hổ thú trùng trùng điệp điệp va đập với mặt đất, Thập Niệm rút Long Thương ra, liên tục hít mấy ngụm khí to.
"Ai nha, làm ta sợ muốn chết! "
Lý Trường vẫn còn sợ hãi, vỗ vỗ lồng ngực.
"Thiếu gia! Đại Hoang Sơn này hoang thú hoành hành, nguy hiểm khắp nơi, lấy thực lực của chúng ta mà xông vào Đại Hoang Sơn thì quá vọng động rồi! "
Thập Niệm cau mày, ánh mắt đề phòng nhìn khắp bốn phía.
"Yên tâm đi Thập Niệm, vị trí của Huyết Nguyên Quả ở bên ngoài Đại Hoang Sơn, chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, chắc có lẽ sẽ không đụng phải hoang thú quá lợi hại! "
Lý Trường nắm chặt một tấm bản đồ, ánh mắt lóe lên, cười nói: "Cũng may là Triệu thúc thúc tặng cho ta địa đồ, bằng không thì biết đến bao giờ mới tập hợp đủ nguyên liệu để luyện chế Tố Linh đan đây. ”
Thập Niệm nắm chặt Long Thương, không nói thêm gì.
"Hắc hắc! Kế tiếp chính là thời khắc kích động lòng người nhất, cũng không biết trên người con Dực Hổ thú có thể có Thú Tinh hay không đây a? "
Lý Trường xoa xao bàn tay, có chút kích động chạy đến trước thi thể của Dực Hổ thú.
"Ai! Xúi quẩy! Quả nhiên, xác xuất nhất phẩm hoang thú có Thú Tinh rất thấp a! "
Lý Trường vừa muốn buông bỏ, trong óc đột nhiên truyền đến âm thanh máy móc.
"Đinh! Phát hiện hài cốt của nhất phẩm yêu thú, có thể chắt lấy lọc nguyên liệu luyện khí cùng Khí Huyết Tán, có chắt lọc hay không? "
"Khí Huyết Tán? " Lý Trường lập tức sáng mắt lên.
Khí Huyết Tán là phiên bản Khí Huyết Đan đã được làm yếu đi, mỗi một lọ đều có giá trị không nhỏ, không nghĩ tới săn giết hoang thú vậy mà có thể chắt lọc được, quả thực chính là con đường tắt đi đến sự giàu có a. Về phần tài liệu luyện khí, tuy là Lý Trường sẽ không luyện khí, nhưng lấy ra bán mà nói, tuyệt đối sẽ thu nhập không nhỏ.
"Chắt lọc! " Lý Trường nói một tiếng, ở bên trong bách bảo nang đã nhiều hơn một lọ chất lỏng màu đỏ cùng với một ít thú cốt, da thú.
"Hahahaha! Thập Niệm, chúng ta phát tài! "
Lý Trường vẻ mặt kích động, ôm Thập Niệm cười ha hả.
"Ai, bệnh của thiếu gia càng ngày càng nghiêm trọng! "
Thập Niệm thở dài một tiếng, quăng ra ánh mắt thương cảm kẻ tàn tật.
Quả nhiên, dựa theo sự đánh dấu trên địa đồ, hai người hữu kinh vô hiểm qua đi, tránh được địa bàn của mấy hoang thú cấp cao. Nhưng mà, dù sao thì ở bên trong Đại Hoang Sơn là hoang thú hoành hành, một ít lần chiến căn bản không thể tránh khỏi. Nhưng mà, điề này cũng giúp cho Lý Trường kiếm được không ít Khí Huyết Tán.
Qua một thời gian, trên người hai người đầy bụi đất, đi vào trước một cái sơn cốc.
"Phía trước chính là chỗ có Huyết Nguyên Quả! "
Lý Trường nắm chặt địa đồ, sắc mặt ngưng trọng.
"Tố Linh đan chỉ còn thiếu một một vị thuốc cuối cùng! " Ánh mắt Thập Niệm sáng rực, nhìn chằm chằm vào sơn cốc kia, nắm thật chặt Long Thương trong tay.
"Từ đã! " Lý Trường thò tay đè bả vai Thập Niệm xuống.
"Này, uống cái này trước đi! "
"Đây là...Khí Huyết Tán? "
Nhìn thấy thứ Lý Trường đưa tới, Thập Niệm hơi sững sờ.
Một lọ Khí Huyết Tán ít nhất cũng phải có giá năm khối linh thạch, ngoại trừ có thể bổ sung khí lực, còn có thể ích cho lợi tu hành. Thiếu gia nghèo như vậy, mấy ngày hôm trước vừa cho mình một viên Khí Huyết Đan, hiện tại lại lấy ra Khí Huyết Tán, làm cho Thập Niệm cảm thấy cảm động.
Lý Trường ngược lại không có chú ý tới sự khác thường của Thập Niệm, hắn sờ lên cằm, vẻ mặt sầu lo nói: "Trên bản đồ đánh dấu có một một cái nhị phẩm hoang thú rất cường đại, chúng ta nhất định phải cẩn thận gấp đôi a...! "
"Thiếu gia, Khí Huyết Tán này..."
Thập Niệm muốn nói lại thôi.
"Như thế nào? Không đủ a...! "
Lý Trường sờ lên cái mũi, như có điều suy nghĩ: "Cũng đúng, nhị phẩm yêu thú lợi hại như vậy, xem như một con boss nhỏ, tiếp tế nhất định phải nhiều. ”
Nói xong, hắn lại móc ra mấy bình Khí Huyết Tán, đổ một lọ vào miệng, tất cả còn lại đều kín đáo đưa cho Thập Niệm.
"Ta..." Tròng mắt Thập Niệm căng tròn: lấy nhiều như vậy là để ăn thay cơm gì a?
Nhẹ nhàng ăn Khí Huyết Tán vào, Thập Niệm khoanh chân ngồi xuống, sự mệt mỏi trên khuôn mặt đã biến mất sạch, quanh thân dâng lên linh áp nồng đậm, vậy mà mơ hồ có xu thế muốn đột phá.
"Ta đ**, cái tên này mới đột phá Ngưng Huyết thất trọng không bao lâu mà, có nhất thiết phải yêu nghiệt như vậy không! ”
Lý Trường mí mắt mở ra, cũng là một lọ Khí Huyết Tán vào trong bụng, nhưng lại không giống với nước lã bao nhiêu, ngoại trừ xóa đi sự mệt mỏi thì không còn gì khác. Cùng là con người với nhau, sao lại chênh lệch như lớn như vậy chứ.
"Thiếu gia, Khí Huyết Tán quá mức trân quý, những thứ này ngươi lấy lại đi a! "
Thập Niệm mở hai mắt ra, đem Khí Huyết Tán còn dư lại trả về.
"Đưa cho ngươi thì ngươi cứ cầm đi, thiếu gia ngươi là người nhỏ mọn như vậy sao? "
Lý Trường liếc nhìn Thập Niệm: "Đi! "
Nhìn bóng lưng của Lý Trường, Thập Niệm ngẩn người, chợt nắm chặt Long Thương: "Ta nhất định phải giúp đỡ thiếu gia lấy được Huyết Nguyên Quả, cải tạo đan điền! "
"Xoạt xoạt..." Hai người xuyên qua bụi cỏ rậm rạp, nhẹ nhàng đi tới gần sơn cốc.
"Phanh..." Một đạo âm thanh mãnh liệt truyền đến, mặt đất theo đó cũng khẽ run lên.
"Ừ? Phía trước hình như có đánh nhau, chẳng lẽ ca Huyết Nguyên Quả có người đến trước? "
Lý Trường giật mình một cái, tranh thủ thời gian vạch cỏ, thò đầu ra.
"Đây là..."
Đập vào mắt là một con Tinh Tinh toàn thân trắng toát, cao tầm ba thước, nó đấm ngực dậm chân gào rú không ngớt, nó giống như một tòa núi nhỏ.
"Nhị phẩm hoang thú Bạch Viên Tinh? "
Nhìn thấy con Bạch Viên Tinh này, Lý Trường không khỏi hơi có chút kinh tâm.
Cái con Tinh Tinh này đánh một quyền xuống làm vỡ một tảng đá lớn, cây cối nghiên ngả, cát bay đá chạy, giống như ma vương điên cuồng, điên cuồng phá hoại.
Đương nhiên, càng làm cho Lý Trường sợ hãi chính là người chiến đấu với con Bạch Viên Tinh kia.
Đó là một nữ nhân, còn là một nữ nhân rất đẹp.
Nữ tử này mặc một bộ áo đỏ, trường kiếm mỏng như cánh ve sầu trong tay nhanh đến mức tạo ra ảo ảnh. Tuy rằng ốc độ của nàng so với Bạch Viên Tinh Tinh nhanh hơn không ít, nhưng ở dưới những cú đấm điên cuống kia thì vẫn tràn đầy nguy cơ như trước.
"Ồ, nữ nhân này...có chút nhìn quen mắt a...! "
Lý Trường vỗ cái ót.
"Đây không phải ngoại môn nữ thần Tiêu Mị Nhi ư? Trách không được dữ dội như vậy! "
Thập Niệm không nói một lời, nhìn chằm chằm vào một người một thú, ánh mắt như bốc ra lửa.
"Không nghĩ tới nàng lại lợi hại như vậy, vậy mà có thể đánh ngang tay với nhị phẩm hoang thú! Ừm, không đúng! Trên người nàng...bảo sao, nguyên lai là Khắc Kim Đảng! "
Lý Trường chép miệng chậc lưỡi.
Mỗi lần Bạch Viên Tinh đấm vào người Tiêu Mị Nhi đều có một đạo huyền quang màu vàng sáng lên, rõ ràng là trên người nàng có mặc phòng ngự Pháp Y, hơn nữa phẩm chất cũng không thấp.
Nhưng mà, cho dù vậy thì nó vẫn mang đến cho Lý Trường một cảm giác trùng kích thị giác mãnh liệt.
"Rống..." Bạch Viên Tinh đấm một cái mạnh xuống đại địa.
"Phanh" Một tiếng, một luồng sóng xung kích mà mắt thường có thể thấy được tán ra tứ phía, lập tức đụng vào người Tiêu Mị Nhi.
Đăng bởi | LynX1810 |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 29 |