Để xem là ai chết
"Cái này..." Lý Trường do dự một chút, chợt hướng phía Triệu Phương, khẽ khom người: "Triệu thúc, Tố Linh Đan là tâm nguyện trước giờ của ta, cho nên nếu như có thể, ta hy vọng mình có thể tự đem dược liệu giao cho Đan sư đại nhân! "
Triệu Phương híp mắt nhìn Lý Trường, nụ cười nơi khóe miệng có chút cứng ngắc.
"Ha ha! Đúng vậy! Dù sao Tố Linh Đan cũng là tương lai của ngươi, thận trọng một chút cũng là bình thường! Như vậy đi, trước tiên ta sẽ giúp ngươi liên hệ Đan sư, đến thời điểm luyện đan, ta sẽ cầu Đan sư cho ngươi được ở một bên quan sát ! "
"Đa tạ Triệu thúc! " Lý Trường vui vẻ, hướng phía Triệu Phương bái liên tục.
"Được rồi, đêm đã khuya, ngươi nghỉ ngơi đi! "
Triệu Phương vung ống tay áo lên, xoay người rời đi.
"Luyện thành Tố Linh Đan, ta lại một lần nữa có thể đạp vào tiên lộ, ngẫm lại cũng có chút kích động a...! "
Lý Trường khẽ cười cười, tâm tình sảng khoái vô cùng.
"Tiểu tử, không biết cảm giác tận mắt nhìn thấy ngươi vỡ nát hi vọng sẽ là như thế nào, hahahaha! " Dưới ánh trăng, dám cười của Triệu Phương dữ tợn tới cực điểm.
...
Sắc trời vừa sáng, chim kêu ríu rit.
Lý Trường đứng ở gương đồng quat qua quay lại.
"Chậc chậc, tiểu gia hỏa này thật là đẹp trai, quả nhiên là ‘người tốt vì lụa, mã dựa vào yên’ a...! "
Nhìn Nhị phẩm Huyền quang Pháp Y trên người thần quang nội liễm , hắn cười không ngớt.
"Lần này lại nhặt được không ít mảnh vỡ, có lẽ rất nhanh sẽ có thể hợp thành Tam phẩm Pháp Y a! "
Nghĩ đến Tiêu Mị Nhi chỉ bằng vào Pháp Y liền có thể ngạnh kháng Bạch Viên Tinh, Lý Trường vô cùng chờ mong.
Hệ Thống Thu Hồi Phế Phẩm cùng sở hữu năm công năng: thu nhặt, chắt lọc, sửa chữa, hợp thành, Thương Thành. Ngoại trừ chức năng ‘thu về’ có thể kiếm được kim tệ, bốn cái còn lại đều là đốt tiền của chủ. Lý Trường cảm thấy còn đường thu gom phế phẩm của mình vẫn đầy trông gai a.
"Đẹp trai thì đẹp trai thật, nhưng mà cái đạo lý tài không lộ ra thì ca đây vẫn hiểu! "
Lý Trường trầm ngâm một tiếng, thò tay đem cái áo gai màu xám khoác ở bên ngoài, trực tiếp đẩy cửa ra khỏi gian phòng.
"Chào buổi sáng, Tiểu Trường ca.”
Đmá người Lý Mộc nhìn thấy Lý Trường thì nhao nhao mở miệng chào hỏi.
"Ừ, mọi thứ đã chuẩn bị cong chưa? ”
Lý Trường cười gật gật đầu.
"Yên tâm đi Tiểu Trường ca, tất cả rác rưởi của ngày hôm qua đã đặt ở phòng chứa đồ! "
Lý Mộc vẻ mặt cung kính, nhờ vào phúc của Lý Trường, huynh đệ bọn họ hiện tại đã trở thành đương sự khu đồ ăn.
"Ừ, trong phòng ta còn có chút Linh Thực, ngươi cầm lấy đi chia cho các huynh đệ đi a.”
Nói xong, Lý Trường vừa ngáp vừa đi vào bên trong phòng chứa đồ.
"Đinh, kiểm tra thấy rác rưởi dư thừa, có thể thu về một kim tệ! "
"Đinh, kiểm tra thấy rác rưởi dư thừa, có thể thu về hai kim tệ! "
...
"Hắc hắc, tiểu nha đầu kia có lẽ cũng đang nóng lòng chờ a! "
Đem Huyết Linh quả gói kỹ, Lý Trường cảm thấy mỹ mãn, tiêu sái đi ra.
Mới cửa ra liền đụng phải đầu trọc và mấy người khác đang đẩy xe đẩy nhỏ, đựng không ít nguyên liệu nấu ăn.
"Tiểu Trường ca, ngài muốn đi ra ngoài a...! "
Ngay khi vừa thấy Lý Trường, đầu trọc liền cười lấy lòng.
"Ừ? Các ngươi đang mang nguyên liệu nấu ăn đi đâu đây? ”
"Thanh Loan phong! " Đầu trọc trung thực trả lời.
"Ah? Vừa tiện đường! "
Lý Trường mắt sáng lên, ngồi lên trên xe: "Cùng đi, cùng đi! "
Thanh Loan phong, phong cảnh tú lệ, linh khí nồng đậm, có không ít phủ đệ trưởng lão đều ở chỗ này. Trừ phi được mời, nếu không thì đừng là đệ tử tạp dịch, ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không có tư cách tiến vào. Chỉ có điều là đệ tử trông coi cũng quen biết mấy người đầu trọc, vì vậy nên là không có làm khó bọn hắn.
Trở lại chốn cũ, Lý Trường không khỏi hơi có chút cảm khái. Khi mà còn nhỏ thì hắn cũng ở Thanh Loan phong, đáng tiếc là cả người và vật đều không còn.
"Tiểu Trường ca, chúng ta đi đưa nguyên liệu nấu ăn đi, nơi này đều là phủ đệ của các trưởng lão, ngài ngàn vạn không nên xông loạn..."
Đầu trọc chưa kịp nói xong, trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Trường trực tiếp đi vào trong phủ đệ Nhị trưởng lão.frr
Toàn bộ trong trạch viện giăng đèn kết hoa, đèn lồng màu đỏ treo lên cao, bầu không khí vô cùng náo nhiệt, không ít đệ tử tốp năm tốp ba chào hỏi nhau, chuyện trò vui vẻ.
Lý Trường tiện tay nắm lấy một chùm nho tỏa ra ánh sáng màu tím, vừa đánh giá chung quanh vừa ăn.
"Chậc chậc, cái yến hội này có quy mô lớn như vậy, sau khi kết thúc sẽ để lại không ít rác rưởi a, hơn nữa những thứ này đều là Linh Thực, đổi thành kim tệ tuyệt đối không ít! "
"Hổ ca, ngươi nhìn tiểu tử kia có vẻ giống Lý Trường a! "
"Ừ? " Nghe được lời tiểu đệ nói, Hắc Hổ nhíu mày lại.
"Thật sự là tên hỗn đản này! "
Vừa xác nhận là Lý Trường, sắc mặt Hắc Hổ trở nên vô cùng tức giận.
"Đại ca, ta nghe nói Lý Trường đã bị cách chức làm tạp dịch đệ tử. Bằng vào hắn sao có thể nhận được thư mời, ta thấy nhất định là hắn trà trộn tiến vào! "
Tiểu đệ híp mắt, hung dữ nói.
"Hừ, lão tử đang muốn tìm hắn đây, không nghĩ tới tiểu tử này lại tự tới tìm đường chết! "
Hắc Hổ vỗ bàn một cái, thở phì phì đứng lên.
"Chờ một chút! " Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Hắc Hổ cổ co rụt lại.
"Có vấn đề gì sao? ”
"HÌnh như không! "
"Vậy còn chờ gì nữa, đánh hắn! "
Hắc Hổ vung tay lên, mang theo vài tên tiểu đệ, hùng hùng hổ hổ đi về phía Lý Trường.
"Lý Trường, một tên tạp dịch đệ tử cũng dám trà trộn vào yến hội ăn uống thả cửa, còn không quỳ xuống nhận lầm cho ta! "
Hắc Hổ rống to một tiếng, lập tức vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Lý Trường.
"Ừ? " Lý Trường chau mày, ngẩng đầu nhìn Hắc Hổ.
"Ngu ngốc! " Nói xong hắn cầm lấy một cái đùi gà lên ăn.
"Khốn khiếp, ngươi dám mắng ta! "
Hắc Hổ tức giận, sắc mặt đỏ lên, đưa tay lên chuẩn bị tát một cái.
"Phốc..." Lý Trường há mồm, một cái xương gà bay vào mặt Hắc Hổ, mà Hắc Hổ không kịp phản ứng, trực tiếp thát lên mặt của hắn của chính hắn.
"BA~" Một tiếng giòn vang, vô cùng rõ ràng.
Toàn trường im ắng, một đám đệ tử nhìn chằm chằm vào Lý Trường, biểu cảm khác nhau.
"Tiểu tử này chết chắc rồi, ngay cả con chó điên Hắc Hổ này cũng dám chọc! "
"Người nào không biết Hắc Hổ chính là thủ hạ của Triệu công tử, hắn chỉ là một cái tạp dịch, hắn điên rồi sao? "
"Arghhhh...! ” Cảm nhận được sự đau rát trên khuôn mặt, Hắc Hổ nhắm mắt, nắm đấm kêu lên cạnh cạch.
"Ta muốn giết ngươi! "
Hắc Hổ rống một tiếng, vừa muốn động thủ, lại phát hiện Lý Trường vậy mà quay đầu chạy.
"Lý Trường, tên nhu nhược, đứng lại cho ta! "
"Phì, lão tử là một phàm nhân, ngươi lại là Ngưng Huyết lục trọng, ngươi cho rằng ta ngu ngốc giống như ngươi a...! "
Lý Trường quay người, dựng thẳng ngón giữa, sau đó chạy càng nhanh hơn.
"Khốn khiếp a! Đuổi theo cho ta, bắt lấy tiểu tử này, lão tử nhất định phải đem hắn bầm thây vạn đoạn! "
Hắc Hổ tức giận đầu bốc khói xanh, hai mắt phiếm hồng, đuổi cho gà bay chó chạy.
Đám người Hắc Hổ đều là tu sĩ Ngưng Huyết, tốc độ căn bản không phải Lý Trường có thể so sánh. Rất nhanh liền vây hắn lại, quan trọng hơn là Lý Trường tựa hồ không có chạy.
"Tiểu tử, chạy a..., ngươi chạy cho lão tử xem a..., hahahaha! "
Hắc Hổ nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt âm trầm, cười lạnh: "Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết! "
"Không, là ngươi chết! "
Lý Trường híp mắt, cười hắc hắc.
Nhìn bộ dáng tươi cười của hắn, trong lòng Hắc Hổ thoáng lộp bộp một phát, lập tức có dự cảm không tốt.
"Người nào dám nhiễu loạn yến hội! "
Một âm thanh lăng lệ từ phía sau truyền đến.
"Áo bào màu vàng có Tỳ Hưu, là đệ tử chấp sự! "
Hắc Hổ mấy người quay đầu nhìn lại, lập tức như bị sét đánh.
LikeLikeLikeLikeLike
Truyện Ta Tại Dị Giới Thu Phế Phẩm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | LynX1810 |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 33 |