Mặt sẹo lại tới gây sự
"Ta......Rất hài lòng! "
Lý Trường liếc nhìn Lưu Nhị thật lâu, nhếch miệng cười nói: "Công việc này, ta muốn làm! "
"Ừ? " Nghe được lời Lý Trường nói, Lưu Nhị hơi sững sờ, chợt ngửa đầu cười ha hả: "Ha ha ha ha, phế vật chính là phế vật. Loại người như ngươi cũng muốn làm ngoại môn đệ tử, ta thấy ngươi chính là đồ trời sinh đê tiện, phì! "
Lưu Nhị nhổ một miếng nước bọt, quay người nghênh ngang rời đi.
"Cái nơi giả quyết nước rửa chén vo gạo chính là chỗ bẩn nhất, mệt nhất, buồn nôn nhất toàn khu thức ăn này a... Như này mà hắn cũng có thể đáp ứng, quả nhiên chính là phế vật a...! "
"Ta nghe nói hắn là nhi tử của đại anh hùng Tống Thanh Vân đấy, thật sự là rác rưởi! "
Một đám Tạp Dịch chung quanh nhìn về phía Lý Trường với ánh mắt tràn đầy vẻ coi thường.
"Huynh đệ, chắc hẳn là ngươi đã đắc tội với người đi à nha, bằng không thì sẽ không bị phân đến nơi đây làm việc! "
Hán tử ngăm đen nhìn hắn, vẻ mặt đắng chát lắc đầu.
"Ta cảm thấy được công việc này vẫn là có thể làm được! " Lý Trường cười mà không nói. Vừa rồi, lúc tay của hắn đặt ở trong thùng nước rửa chén vo gạo, hệ thống lập tức liền cấp một cái tin tức, cho nên hắn mới nguyện ý nhận công việc này.
"Có thể? Ha ha, chỉ sợ toàn bộ Nam Thần tông ta đều không nơi nào tệ hơn nơi đây đâu. ”
Hán tử da ngăm đen đưa tay ra, một quyền nện vào trên vách tường, cắn răng gầm nhẹ nói: "Nếu không phải là huynh đệ chúng ta nắm đấm không đủ cứng, sao phải ở lại chỗ này! ”
"Ai! " Nghe được lời hán tử nói, mấy hán tử bên cạnh cũng đắng chát cúi đầu.
"Không biết lão ca xưng hô như thế nào? "
"Ta là Lý Mộc, ngươi kêu ta Mộc đầu là được, đó là bahuynh đệ của ta, A Tứ, Tiểu Ngũ cùng Lão Lục! "
Lý Mộc đem mấy người Tạp Dịch giới thiệu toàn bộ.
"Lý Trường! " Lý Trường nhẹ gật đầu với mấy người này.
"Tiểu Trường huynh đệ, khu Nam là nơi thanh lý cơm thừa, toàn bộ việc vận chuyển, phân loại, đem chôn đều do tiểu đội chúng ta phụ trách. Việc thanh lý cơm thừa nhẹ nhõm hơn mấy việc khác một chút. Như vậy đi, ngươi mới đến, trước tiên đi theo lão Lục thanh lý cơm thừa, còn lại việc phân loại nước rửa chén vo gạo thì sau này chúng ta sẽ để cho nguoie lèm. ”
Lý Mộc cười đưa tay cầm lại bộ đồ: "Tất cả đều là người cơ khổ, không cần phải làm nhau khó xử! "
"Đa tạ Lý ca, nhưng mà ta cảm thấy công việc phân loại nước rửa chén vo gạo rất thích hợp của ta! " Lý Trường nhếch miệng cười cười.
Cái gì mad cực khổ, việc thu thập rác rưởi, toàn bộ giao cho hệ thống là được rồi, hắn không muốn đi đi sang chỗ khác làm việc đâu.
"Cái gì? " Lý Mộc vuốt vuốt lỗ tai, có chút hoài nghi mình có phải mình nghe lầm hay không. Đây là lần thứ nhất hắn thấy có người vậy mà chủ động yêu cầu làm công việc bẩn thỉu như vậy.
"Không phải chứ!? Huynh đệ, ngươi chắc chắn? "
"Ừ, vô cùng chắc chắn! " Lý Trường cười, lộ ra hai hàng hàm răng trắng noãn.
"Ai, một cái tiểu tử rất hoạt bát, đáng tiếc là một kẻ đần! "
Nhìn vẻ mặt cười ngây ngô Lý Trường, Lý Mộc bất đắc dĩ lắc đầu.
Lý Trường mắt trắng dã quay người lại: Ngươi mới là kẻ đần, cả nhà ngươi đều là kẻ đần.
"Mộc đầu ca, ta thấy tiểu tử này da mịn thịt mỏng, căn bản là chưa có làm qua cái việc gì cực nhọc. Chờ cho hắn làm thử, đảm. Bảo khi đó sẽ hối hận! " Ba đứa con vẻ mặt trêu chọc.
"Được rồi, trước tiên chúng ta đem mấy thùng nước rửa chén vo gạo ở bên ngoài dời qua đi! "
Lý Mộc vẫy vẫy tay, mang theo mấy người khỏi ra gian phòng.
"Mọi người cẩn thận một chút, nếu nước rửa chén vo gạo bị rớt ra, bị phạt không nói chúng ta còn phải quét dọn sạch sẽ! "
Lý Mộc trầm ngâm một tiếng, nhấc lên một cái thùng lớn, nhẹ nhàn đi đến.
Nhưng vào lúc này, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước người của hắn.
"Mặt sẹo, ngươi......"
"Phanh......" Mặt sẹo cười lạnh một tiếng, giơ lên chân một cước liền đạp khiến thùng nước trực tiếp bị đổ ra.
“Rầm! Ào Ào”, cái mùi tanh tưởi của nước rửa chén vo gạo trộn lẫn vào nhau tỏa ra khắp nơi.
"Mộc đầu ca, không có sao chứ! " Mấy người tranh thủ thời gian tiến lên đỡ lấy Lý Mộc.
"Mặt sẹo, ngươi làm gì? " Lý Mộc cắn răng, sắc mặt phẫn nộ.
"Cắt! Cút sang một bên! Nơi này có phần cho các ngươi nói chuyện ư? "
Tiểu đệ quát lên một tiếng, cầm lấy một cái ghế để ra sau người tên mặt sẹo.
Mặt sẹo dẫm lên ghế, chằm chằm vào Lý Trường: "Tiểu tử, dám để cho lão tử xấu mặt, ta xem hôm nay ai có thể cứu được ngươi! "
"Ngươi có biết bọn hắn thanh lý những thứ này rác rưởi này rất mệt hay không a ! "
Ánh mắt Lý Trường lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên mặt sẹo. Lúc này đây, hắn thật sự nổi giận.
"Ha ha ha ha, mấy tên phế vật các ngươi nên làm những công việc bẩn thỉu như thế này, lão tử là đang giúp các ngươi a...! " Mặt sẹo cười lạnh một tiếng, tiện tay nắm lên một cây côn gỗ, đi đến chỗ có một thùng nước vo gạo khác.
"Phanh! " Hắn đưa tay đập một gậy, lập tức lại là một cái thùng nước rửa chén vo gạo đổ xuống.
"Không......Không nên......" Bên trong sự phẫn nộ của mấy người Lý Mộc có mang theo một tia khẩn cầu.
"Như thế nào? Muốn ta dừng tay sao...! "
Mặt sẹo quơ cây gậy, cười lành lạnh nói: "Tốt, quỳ xuống cầu xin ta đi! "
"Mặt sẹo, ngươi không nên khinh người quá đáng! " toàn thân Lý Mộc nổi gân xanh, hai mắt đỏ bừng.
"Phanh! " Mặt sẹo giơ chân lên, lần nữa đạp đổ một cái thùng nước rửa chén vo gạo, khinh thường cười lạnh nói: "Lão tử khi dễ ngươi đó, như thế nào? Muốn trách thì chỉ có thể trách các ngươi vận khí không tốt, ở cùng một chỗ với tiểu tử này. ”
"Mộc đầu ca, chúng ta liều mạng cùng bọn hắn! "
"Đúng vậy, liều mạng! "
Ba người lòng đầy căm phẫn.
"Đến đay, một đám phế vật cũng muốn tạo phản! " Mặt sẹo gầm nhẹ một tiếng, vài tên tiểu đệ mang theo vỉa mặt mỉa mai cũng cầm gậy gỗ lên.
"Tất cả dừng tay! " Lý Mộc gầm nhẹ một tiếng, đè xuống bả vai ba người, hắn nhìn chằm chằm vào mặt sẹo, thanh âm run rẩy: "Ta quỳ! "
"Mộc đầu ca! " Ba người nắm chặt nắm đấm, sắc mặt đỏ bừng.
"Đã đủ rồi! " Ngay tại thời điểm Lý Mộc sắp quỳ xuống sàn nhà, Lý Trường đột nhiên thò tay kéo hắn lại.
"Tiểu Trường, ngươi......" Lý Mộc muốn nói lại thôi.
"Đã đủ rồi, Mộc đầu ca, chuyện này bởi vì ta mà lên, để cho ta giải quyết a! "
Lý Trường cười nhạt một tiếng, linh thạch trong lòng bàn tay lập tức bị bóp nát bấy.
"Mặt sẹo đúng không, cho ngươi một cơ hội, quỳ xuống vội tới đầu gỗ ca xin lỗi, sau đó đem trên sàn nhà nước rửa chén vo gạo liếm sạch sẽ, ta tha cho ngươi một cái mạng! "
"Híz-khà-zzz, tiểu tử này điên rồi sao? ”
"Điên rồi điên rồi, hắn cho là mình là ai a...! "
Nghe được Lý Trường nói, mọi người chung quanh một mảnh xôn xao.
"Hỗn đản, ngươi muốn chết! " Mặt sẹo gầm nhẹ một tiếng, cầm cây gậy đập về phía Lý Trường.
---oo0oo---
Mình bân ôn thi nên không hôm qua không đang được, hôm nay viết dìa một chút, xin lỗi a!
Đăng bởi | LynX1810 |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 41 |