Linh thực
“BA~” Một tiếng, cây gậy gãy thành hai đoạn.
Lý Trường vuốt vuốt đầu, giống như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm mặt sẹo: “Đánh người cũng không có sức, vậy mà cũng hô to gọi nhỏ với ca? ”
“Cái này...làm sao có thể? “
Mặt sẹo nhìn một nửa cây gậy trong tay, tròng mắt trừng to. Tiểu tử này...ngay cả trốn cũng không trốn.
“Ta không có nhằm vào ai. Ở đây, tất cả các ngươi đều là rác rưởi! “
Ánh mắt Lý Trường đảo qua đám người mặt sẹo, dựng thẳng ngón giữa lên.
“Khốn khiếp, phế vật như ngươi cũng dám nhục nhã chúng ta! “
“Đánh chết hắn! “
Một đám tiểu đệ xung quanh lập tức quay quay Cây gậy, điên cuồng lao đến phía Lý Trường.
“Tiểu Trường huynh đệ, chạy mau đi a...! “ Lý Mộc lo lắng, gầm nhẹ một tiếng.
Nhưng mà Lý Trường lại như là bị sợ choáng váng mà đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích. Hắn lẳng lặng nhìn đám người mặt sẹo, khóe miệng nở ra một nụ cười chế nhạo.
“Mỉa mai? “ Không sai! Mặt sẹo không có nhìn lầm, tiểu tử này cũng dám mỉa mai mình.
Mặt sẹo lập tức nổi giận, “uy danh” của mình ở trong hàng đệ tử tạp dịch ai mà không biết. Nếu là Tiên Sư cao cao tại thượng thì không nói, một cái phế vật cũng dám xem thường mình.
“Tiểu tử, ta muốn ngươi chết! “
Mặt sẹo gầm nhẹ một tiếng, toàn thân nổi gân xanh.
“Phanh, BA~, ĐÙNG ĐÙNG......” Một đám người điên cuồng vây đánh Lý Trường, tình cảnh vô cùng hỗn loạn, mọi người chung quanh xem mà cũng kinh tâm động phách.
“Chết chắc rồi! “ Lý Mộc nắm chặt nắm đấm, sắc mặt âm trầm.
“Ừ, không đúng? Mộc Đầu ca, ngươi mau nhìn! “ Tam Tử gầm nhẹ một tiếng, mọi người lúc này mới kinh dị phát hiện một màn thần kì.
Đối mặt cái với đám người kia điên cuồng đánh vào, Lý Trường giống như là hoàn toàn không có cảm giác gì. Một tay hắn cầm một điếu thuốc lá, ngậm trong miệng “thôn vân thổ vụ”, mọi người xem mà sợ ngây người.
“A.........Tay của ta, đau quá a..., sao người của tiểu tử này lại cứng như vậy? “
“Người tên hỗn đản này dùng tảng đá để làm thành hay sao? “
Một quyền nện xuống, Lý Trường lông tóc không bị tổn thương, đám người mặt sẹo lại đau đến nhe răng trợn mắt.
Không có ai chú ý tới, khi mà cái quyền kia đầu nện, ngay lập tức áo trắng trên người Lý Trường có huyền quang thu vào.
Nhất phẩm Huyền Quang Pháp Y, chỉ tu sĩ Ngưng Huyết tam trọng cũng có thể dùng một quyền đánh bại, nhưng đối với phàm nhân mà nói thì nó như là giống như sắt thép. Cái này chính là chênh lệch ở giữa tiên và phàm. Tuy là đan điền của Lý Trường bị hủy, nhưng mượn nhờ linh thạch vẫn có thể vận dụng pháp y bình thường.
“Xoạch! “ Hút hết một điếu thuốc, nhìn đám tạp dịch năm nhoài dưới đất há mồm không thở kịp, Lý Trường cười nhẹ.
“Còn đánh nữa không? “
“Không đánh, đánh chết lão tử cũng không đánh! “
Đám người mặt sẹo muốn điên rồi, đánh người mình lại bị đau, cái này còn đánh hắn thế nào?
“Đến một cây? “ Lý Trường móc ra một điếu thuốc đưa cho Lý Mộc.
“Đây là cái gì? “
Lý Mộc nhận lấy điếu thuốc, tuy không biết là cái đồ chơi này có tác dụng gì, nhưng thời điểm Lý Trường bị vây đánh, cái bộ dáng thôn vân thổ vụ kia, nhìn qua rất là có phong cách.
“Ha ha, sau khi hút xong một điếu thuốc, cảm giác như là thần tiên sống lại vậy. “. (Nói thật thì mình chưa hút thuốc bao giờ)
Lý Trường cười vỗ vỗ bả vai Lý Mộc.
“Khục khục! “ Lý Mộc bị sặc khói thuốc lá khiến sắc mặt đỏ lên, hắn vừa định ném đi, trong mắt lại hiện lên một đám hào quang khác thường.
“Đại ca, thứ này cảm giác như thế nào? “ Mấy người Tam tử vẻ mặt hiếu kỳ.
“Chậc chậc! “ Lý Mộc chép miệng chậc lưỡi, nhếch miệng cười nói: “Thoải mái! “
“Mộc Đầu ca, trước tiên ngươi cùng các huynh đệ nghỉ ngơi một chút, chỗ nước rửa chén vo gạo này giao cho ta xử lý là được! “
Lý Trường móc ra một hộp thuốc lá đưa cho Tam Tử, đi đến chỗ hỗn độn vừa rồi.
“Cho ta một cây, ta cũng muốn thử xem! “
“Cái thứ đồ chơi gọi là thuốc lá này thoạt nhìn rất tốt a..., ta cũng muốn hút! “
“Đừng nóng vội đừng nóng vội, tất cả mọi người đều có phần! “
...
“Cút đi, về sau đừng để ta gặp lại ngươi! “
Lý Trường khoát tay áo nhìn mặt sẹo.
“Chết tiệt, ngươi chờ đó cho ta! “ Mặt sẹo bỏ lại một câu ngoan thoại, mang theo đám tiểu đệ xám xịt rời đi.
“Ha ha, không biết lúc này có thể thu hoạch được gì từ bên trong chỗ rác rưởi này nhỉ? “
Lý Trường thò tay đặt tại ở bên trong thùng nước rửa chén vo gạo, híp mắt cười cười.
“Đinh! Hỗn hợp bao hàm một thùng Linh Trù dư thừa, có thể chắt lọc thành Linh Thực cấp thấp, có thể đổi lấy mười kim tệ! “
“Chắt lọc! “ Lý Trường trầm ngâm một tiếng, vầng sáng lập loè, trước người xuất hiện mấy cái chén đĩa để đựng đồ ăn.
Cầm lấy một cái màn thầu, sắc mặt Lý Trường cổ quái đến cực điểm.
“Theo nước rửa chén vo gạo ở bên trong chắt lọc đích thực vật? Cái này......Tham ăn ư? “
“Oa......” Nhìn thoáng qua thùng nước rửa chén vo gạo ở bên cạnh, hắn lập tức có cảm giác như muốn ói.
“Ồ? Mùi ở đâu ra vậy, thơm quá a...! “
Nhưng vào lúc này, mấy người Lý Mộc đẩy cửa vào.
“Đây là......màn thầu Linh Mễ? Bao hàm Linh Thang? Khổ Ti Linh Thái......”
“Híz-khà-zzz, toàn bộ đều là Linh Thực, cái này......từ đâu đến ? “
Nhìn mỹ thực trên mặt đất tỏa mùi thơm ngào ngạt, bọn người Lý Mộc trừng mắt lớn, nước miếng chảy ròng.
Mặc dù chỉ là cấp thấp Linh Thực, ngay cả ngoại môn đệ bình thường được ăn mấy cái cũng là rất tốt rồi, huống chi là những tạp dịch đệ tử như bọn hắn.
Linh Thực có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, đây là lí do tại sao bọn họ biết mình không thể tu tiên mà vẫn cố gắng ở lại nơi đây.
“Ừng ực! “ Lý Mộc nuốt một miếng nước bọt, nhìn Lý Trường muốn nói lại thôi, nếu huynh đệ bọn họ gân cốt cường tráng, làm gì có chuyện mỗi ngày đều bị người khi dễ.
“Tiểu Trường huynh đệ, những thứ Linh Thực này là của ngươi? “
“Khục khục, xem như thế đi! “ Lý Trường xấu hổ.
Lý Mộc cau mày xoắn xuýt trong chốc lát, chợt cắn răng nói ra: “Tiểu Trường huynh đệ, tuy ta biết rõ nói như này có rất quá phận, nhưng nếu như có thể mà nói, ta hy vọng ngươi có thể bán cho huynh đệ ta một chút, một chút là được! “
“Ừng ực, ừng ực! “ Mấy người Tam Tử nhìn chằm chằm vào Linh Thực, nuốt nước miếng.
Lý Mộc lấy ra nửa khối linh thạch, có chút khó chịu nói: “Nửa khối linh thạch này là toàn bộ gia sản của ta. Ta biết là không đủ, nhưng mà ngươi yên tâm, về sau ta nhất định sẽ kiếm tiền trả lại cho ngươi ! “
“Các ngươi nhất định phải ăn? “
Lý Trường sắc mặt cổ quái.
“Mộc Đầu ca, ngươi cũng đừng làm khó Tiểu Trường huynh đệ. Linh Thực trân quý bực nào, dù chỉ là một chén nước có Linh Thang cũng không phải có giá một viên hạ phẩm linh thạch a...! “
A Tứ vẻ mặt đắng chát lắc đầu.
“Ai, không được, coi như xong! “ Lý Mộc có chút không cam lòng thở dài một tiếng: “Là ta quá tham! “
“Không phải, Mộc Đầu ca, ta không có ý đó! “
Lý Trường vuốt vuốt cái mũi, có chút xấu hổ cười nói: “Những thứ Linh Thực này khá là..., ta sợ các ngươi ăn vào khiến dạ dày không tốt? “
“Tiểu Trường huynh đệ, ngươi không cần giải thích, ta hiểu! “
Lý Mộc đắng chát cười cười: “Chúng ta nào có tư cách ăn những thứ như Linh Thực chứ! “
“Không phải a..., ta thật không có ý đó! “
Lý Trường có chút bất đắc dĩ: “Nếu như các ngươi thật sư muốn ăn, vậy ăn đi! “
“Ngươi nói thật? “ Hai mắt Lý Mộc tỏa sáng.
“Ừ, tùy tiện ăn đi. Tất cả mọi người đều là huynh đệ, chớ có khách khí! “
Lý Trường hào phóng khoát khoát tay áo, tuy là cái đống này lấy ra từ bên trong thùng nước rửa chén vo gạo, nhưng dù sao cũng là Linh Thực. Ăn vào, có lẽ sẽ không bị...tiêu chảy đi a!
NẾU THẤY TRUYỆN HAY THÌ HÃY LIKE NHÉ! LƯU VÀO TỬ SÁCH ĐỂ NHẬN ĐƯỢC THÔNG BÁO KHI CÓ CHƯƠNG MỚI
Đăng bởi | LynX1810 |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 28 |