Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu hồn Lão Xuyên

Tiểu thuyết gốc · 1858 chữ

Tối hôm đó,

Ngoài trời, tuyết rơi dày đặc làm khu phố trở nên vắng vẻ và hiu quạnh, cả con đường chỉ có tuyết rơi và gió thổi đìu hiu chẳng có lấy một bóng người.

Sau khi xác nhận lão Xuyên đi từ chiều hôm qua đến chiều hôm nay vẫn chưa trở về, Nguyên Dao liền phỏng đoán lão đã bị Từ Khuyết sát hại, giết người diệt khẩu, liền cùng Lý Trường Ca đi đến chỗ ở của hắn ta để tiến hành thuật Câu Hồn Dẫn Phách, hy vọng có thể gọi hồn của lão Xuyên về nhân gian để lấy thêm manh mối.

"Sư huynh, lúc muội thi pháp triệu hồn cũng là lúc thần hồn muội dễ bị tổn thương nhất, mong sư huynh hộ pháp cho tiểu muội!"

Nguyên Dao truyền âm dặn dò hắn trước khi tiến hành thuật Câu Hồn Dẫn Phách.

Lý Trường Ca liền khảng khái đáp lời nàng.

"Được, an tâm giao cho ta!"

Nguyên Dao bắt đầu quá trình thi pháp gọi hồn, thuật này của nàng Lý Trường Ca chưa từng thấy qua bao giờ, có lẽ nó đến từ thượng giới hoặc là tinh cầu của nàng.

Nàng giả giọng phu nhân lão Xuyên gọi.

"Lão Xuyên, ông đang ở đâu, mau về đây cho tôi!"

Một lần, hai lần, rồi lại ba lần, Nguyên Dao vẫn chưa thấy hồn của lão Xuyên đâu cả, tinh thần lực của nàng đã tiêu hao quá nửa.

Việc duy trì thuật pháp Câu Hồn Dẫn Phách làm tinh thần lực và chân khí trong nội thể của nàng suy giảm nhanh chóng. Sắc mặt Nguyên Dao tái nhợt, dùng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ hiện tại của nàng thi triển thuật này vẫn có chút miễn cưỡng, cũng may tinh thần lực của nàng mạnh mẽ mới có thể chống đỡ được.

"Lão Xuyên, ..."

Thấy rồi!!! Thần hồn của lão Xuyên lao về phía nàng một cách mãnh liệt, bởi lão chết tức tưởi cho nên lệ khí vô cùng nặng nề, ngay cả hồn phách còn sót lại ở dương gian cũng đã hóa thành lệ quỷ, Nguyên Dao ngưng thần, kết xuất một đạo hồn ấn khóa chặt hồn phách của lão Xuyên lại, mặc cho đạo hồn phách lệ quỷ này giãy dụa dữ dội, nàng cẩn thận đem nó thu vào bên trong một cái gương đồng.

Làm xong thao tác này, Nguyên Dao phun ra một ngụm máu tươi, bởi vì thời gian tìm kiếm lâu hơn dự tính và đạo hồn phách của lão đã biến thành lệ quỷ cho nên tinh thần lực và chân khí tiêu hao vô cùng nhiều dẫn đến cơ thể của nàng chịu đựng quá sức mà sinh ra phản phệ nặng như vậy.

Cơ thể nàng lảo đảo như muốn ngã khuỵu xuống, Lý Trường Ca lập tức đưa tay đỡ lấy thân thể của nàng, một tay hắn vòng qua eo nàng mà ôm chặt, một tay đỡ lấy cánh tay mềm mại kia của nàng.

- Cẩn thận!

Nguyên Dao vô lực ngã vào ngực của hắn, nàng thều thào nói.

- Mau rời khỏi đây, bọn họ rất nhanh sẽ phát hiện ra dị động ở bên này!

Nàng vừa dứt lời, một đạo hồn kích bất ngờ đánh tới, nhắm thẳng vào thần hồn của nàng.

Lý Trường Ca hừ lạnh, hắn ôm chặt Nguyên Dao vào trong ngực, xoay người một góc 90 độ đem nàng giấu đi, từ trong mi tâm hắn bắn ra một tia kim quang, đem đạo hồn kích màu tím kia lập tức bị chấn tan.

Từ Khuyết nhận phản phệ từ cổ trùng, khóe miệng rỉ máu, ánh mắt sợ hãi nhìn thân ảnh hắc y nhân ở bên ngoài.

Đối phương chỉ dùng một chiêu liền đã có thể hóa giải công kích của Huyết Lệ cổ trùng làm hắn ta kinh ngạc không thôi, phải biết là Huyết Lệ cổ trùng của hắn có thể gây ra trọng thương cho thần hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.

"Bọn họ là ai?"

Dẹp đi nghi vấn trong lòng, Từ Khuyết lập tức tung ra đạo công kích thứ hai, dù bọn họ là ai, hôm nay cũng không thể rời đi.

Cổ Sư có một lợi thế rất lớn trong chiến đấu đó chính là không phải niệm chú, nói đánh liền có thể xuất chiêu thông qua thần thông của cổ trùng.

"Tốc độ ra chiêu thật nhanh!"

Lý Trường Ca khổ chiến trong Thiên Cung cũng không phải là vô ích, gần như trong tức thì hắn đã tung ra hai đạo Lôi Phù cản lại chiêu thức của đối phương.

Tranh thủ khoảnh khắc ít ỏi đó, hắn bồi thêm ba đạo Quang Lưu Trảm chặn hậu, đem Nguyên Dao cấp tốc tìm đường tẩu thoát.

Từ Khuyết cảm thấy một mình hắn thì khó có thể hạ sát được hắc y nhân kia liền quyết định không đuổi theo, hơn nữa nếu làm ra động tĩnh quá lớn sẽ hấp dẫn chú ý của binh sĩ trong thành, lúc đó sẽ càng rắc rối, hắn cũng chỉ có thể từ bỏ.

"Chết tiệt!"

Hắn ta mắng thầm một câu, rồi lập tức thu dọn những thứ cần thiết, nhanh chóng rời đi, trước khi đi cũng không quên để lại một mồi lửa ý đồ đem căn nhà của hắn thiêu trụi.

- Lão đại, xảy ra chuyện gì?

- Ngươi còn hỏi được câu này?

Trước câu hỏi của lão tam, Từ Khuyết vô cùng bực dọc, hắn gằn giọng vặn hỏi ngược lại đối phương.

Vốn hắn đã sớm đoán được tối nay sẽ có kẻ động thủ, hắn lập tức cho gọi lão tam vào trong thành hỗ trợ, nào ngờ tên này lại chậm chạp như vậy, mãi đến lúc này mới chạy tới đây.

Từ Khuyết đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, mắng hắn.

- Mẹ kiếp, ngươi lại ghé qua chỗ con tiện tỳ đó?

- Lão đại, đừng xúc phạm nàng ...

- CÂM MIỆNG! THẰNG NGU KIA! MÀY CÓ BIẾT CHUYỆN NÀY NGHIÊM TRỌNG NHƯ THẾ NÀO KHÔNG HẢ?

Từ Khuyết lớn tiếng quát làm hắn ta im bặt.

"Chết tiệt, sao tự dưng lại bị phát hiện, rốt cuộc là ta đã để lộ sơ hở ở chỗ nào? Chẳng lẽ là do chuyện khi sáng? Cũng không đúng khi ấy ta đã sử dụng Trúc Quân Tử cổ trùng để đối phó với bọn họ rồi mà?"

Hắn tự hỏi bản thân, kế hoạch hắn chuẩn bị kỹ lưỡng ba năm qua tự dưng lại bị bại lộ chỉ vì sự xuất hiện của mấy tên đệ tử Thanh Vân Tông kỳ này, hai năm trước, đám tiểu tử kia cũng đâu có nhạy bén như thế này.

Sau lưng hắn truyền đến tiếng hô lớn.

- Cháy rồi, nhà của lão Từ cháy rồi! Mau dập lửa!

...

Nguyên Dao gắt gao nắm chặt lấy ngực áo của Lý Trường Ca, cố gắng kìm nén cơn gợn gạo trong cổ họng.

- Khục ...

Nàng ho ra một ngụm máu tươi, ướt cả ngực áo của hắn.

Lý Trường Ca lao trong màn đêm đi về phía phủ thành chủ, bỏ lại đám cháy lớn ở sau lưng.

"Hủy vết tích ... xem ra tên Từ Khuyết này quả thực có vấn đề! Chuyện lần này e là còn ẩn tình khác!"

Suy nghĩ của hắn cũng là suy nghĩ của Nguyên Dao lúc này, đợi lúc nữa nàng lấy được ký ức của lão Xuyên liền sẽ có thêm cơ sở để phán đoán.

Dùng Ẩn Nặc Phù che giấu hành tung, Lý Trường Ca dễ dàng đi vào bên trong phủ thành chủ mà không tạo ra bất cứ động tĩnh gì.

"Thường Hi, mở cửa cho bọn ta!"

Lý Trường Ca truyền âm cho Gia Cát Thường Hi ra hiệu cho nàng mở cửa phòng, ngay khi cửa phòng nàng vừa hé mở, một bóng đen lướt nhanh qua sân.

Gia Cát Thường Hi lấy hai tay che miệng, lo lắng hỏi.

- Nguyên Dao bị thương?

Lý Trường Ca lắc đầu.

- Nàng bị thuật pháp phản phệ, chỉ là sự tình có chút nghiêm trọng.

Đặt Nguyên Dao lên giường của Thường Hi xong, Lý Trường Ca mới lùi lại để nàng ta tự chữa trị nội thương, bản thân quay sang nói với Thường Hi.

- Từ Khuyết kia nhất định có âm mưu khác, hắn đã tự tay phóng hỏa đốt đi trạch viện của hắn, hẳn là muốn hủy đi những dấu vết khác. Bây giờ cũng chỉ có thể đợi Nguyên Dao điều trị nội thương xong lấy thêm thông tin từ thần hồn của lão Xuyên mới có thể biết thêm một chút manh mối.

Gia Cát Thường Hi ngưng trọng gật đầu.

- Hắn bỏ chạy rồi?

- Ừm, đã bỏ chạy lên phía bắc, lúc hắn bỏ chạy còn xuất hiện thêm một trợ thủ nữa, xem ra hắn ta không hành động một mình.

- Vậy chàng có định bẩm báo chuyện này lên phủ thành chủ đại nhân hay không?

- Để xem manh mối mà lão Xuyên để lại là gì đã, có thể chúng ta sẽ phải yêu cầu chi viện từ tông môn! Dựa theo địa đồ mà hắn bố trí, khả năng hắn muốn mượn chuyện sói tuyết càn quét lần này để làm chuyện gì đó tương tự như huyết tế!

Gia Cát Thường Hi lấy hai tay che miệng vì kinh hãi, nàng gật đầu nặng nề đồng tình với hắn, nếu mọi chuyện quả thực là như vậy, đám người bọn họ có thể không đủ khả năng để khống chế tình hình.

Lý Trường Ca lúc này lại chỉ sợ tên họ Từ kia sẽ đẩy nhanh tiến độ làm bọn họ không kịp trở tay.

Đối phương đến đây đã được ba năm thời gian, từ đó cũng có thể suy đoán hắn ta có thể đã thiết lập bố cục ở đây ít nhất là ba năm, mà cũng có thể là nhiều hơn nữa nếu như trước đó hắn ta âm thầm bố trí ở trong bóng tối.

Nguyên Dao thu công, nói với Lý Trường Ca.

- Sư huynh, tự thân muội trị thương sẽ tốn khoảng hai canh giờ nhưng nếu phối hợp với Quang hệ công pháp của sư huynh, chỉ cần khoảng một canh giờ là đủ, thời gian cấp bách, mong sư huynh hỗ trợ.

- Được!

Vốn Lý Trường Ca cũng đang định nói với nàng chuyện này, không nghĩ tới nàng lại chủ động đề xuất như vậy.

Bởi cả hai đều cho rằng đối phương nếu đã dày công bố trí tất sẽ không dễ dàng từ bỏ, thậm chí còn có thể đẩy nhanh tiến độ, nếu bọn họ còn chần chừ mãi không quyết, tất cả mọi người đều sẽ rơi vào nguy hiểm.

Lý Trường Ca nhìn nàng, đúng là Tiên Đế hành sự, nhanh gọn, dứt khoát, không hề câu nệ tiểu tiết!

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.