Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gấp rút hành động

Tiểu thuyết gốc · 1933 chữ

Y phục của đệ tử Thanh Vân Tông đều là pháp y, có khả năng ngăn chặn công kích của địch nhân và khả năng phòng ngự cho nên chân khí dường như không thể đi qua được lớp y phục này, để đảm bảo quá trình chữa trị diễn ra thông suốt, Nguyên Dao đành phải cởi bỏ lớp y phục ở bên ngoài.

Nàng kéo hai vai áo xuống, để nó trượt tự do dọc theo cánh tay của nàng, vai áo nhè nhẹ rơi xuống nệm để lộ tấm lưng mảnh mai trắng ngần không tỳ vết.

Hai má của Nguyên Dao và Thường Hi có chút phiếm hồng.

Lý Trường Ca áp lòng bàn tay của hắn lên tấm lưng của Nguyên Dao ở ngay sát vùng hông, bởi tiết trời đang là mùa đông cho nên hắn liền cảm nhận được một sự mát lạnh truyền đến từ da thịt mịn màng của nàng.

Theo ký ức dài đằng đẵng kia của Nguyên Dao, hình như Lý Trường Ca là nam nhân đầu tiên tiếp xúc với cơ thể nàng một cách thân mật như thế này, gạt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ ở trong lòng, nàng tập trung vận khí chữa trị nội thương và thần hồn.

Lý Trường Ca ở phía sau cũng nuốt xuống một mai đan dược chữa thương Tam giai Thượng Phẩm, hắn vận chuyển Quang Minh Thánh Điển nhanh chóng chắt lọc tinh hoa trong đan dược đem nó hòa vào chân khí ôn hòa của hắn rồi truyền sang cơ thể Nguyên Dao một cách cẩn thận và chậm rãi.

Quang hệ chân khí ấm áp của hắn bắt đầu hòa quyện vào với chân khí mộc hệ ôn nhu của Nguyên Dao, theo lộ tuyến của công pháp mà chữa trị kỳ kinh bát mạch và thần hồn của nàng.

"Chân khí của tiểu tử này thật ấm áp và thuần khiết ..."

Má của Nguyên Dao càng lúc càng thêm hồng nhuận, cái cảm xúc này đã rất lâu rồi nàng chưa từng có trải qua.

Chẳng mấy chốc, Nguyên Dao đặt toàn bộ tâm tư vào việc hấp thu dược lực và chữa trị thương thế, còn Lý Trường Ca thì chắt lọc tinh hoa của đan dược rồi truyền sang cho nàng, đồng thời hắn cũng sẽ giúp nàng ổn định lại kinh mạch trong quá trình chữa trị đem tiến độ của quá trình chữa trị đẩy nhanh.

Gia Cát Thường Hi nhìn hai người bọn họ trong lòng có chút cảm giác ghen tỵ nho nhỏ, nàng bây giờ cũng đã hiểu ra cái cảm xúc kỳ lạ của nàng mỗi khi hắn thân mật với cô nương khác là gì, nàng cũng không biết từ lúc nào mà nàng đã bắt đầu yêu hắn, và cũng bắt đầu biết ghen với những nữ nhân ở xung quanh hắn.

Một canh giờ nhanh chóng trôi qua, nội thương của Nguyên Dao đã hồi phục tám thành, nàng kéo vai áo lên che đi tấm lưng trắng trẻo.

"Khẳng định hắn biết y thuật, hơn nữa còn rất tinh thông, vị sư huynh này của ta có nhiều bí mật như vậy, thật là làm người ta cảm thấy hấp dẫn mà!"

Lý Trường Ca thu công rồi đứng dậy.

- Ổn chứ?

Nguyên Dao gật đầu, ôn nhu nói.

- Ừ, đa tạ sư huynh đã hỗ trợ, muội đã hồi phục được bảy tám thành, bây giờ muội sẽ cố gắng trích xuất ký ức của lão Xuyên.

Lý Trường Ca điềm đạm gật đầu.

- Ừm!

Gia Cát Thường Hi tiến đến gần Lý Trường Ca, nàng dùng bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy khuỷu tay của hắn như thể đánh dấu chủ quyền của nàng với hắn vậy.

Nguyên Dao nhìn động tác này của Thường Hi, trong ánh mắt lộ ra tiếu ý, cái tiểu nha đầu này thật là ...

Nàng gọi ra gương đồng, bắt đầu quá trình lấy lại ký ức của lão Xuyên.

Khoảng chừng một khắc sau, rốt cuộc cũng đã có kết quả, Nguyên Dao đưa gương đồng cho hai người Lý Trường Ca và Gia Cát Thường Hi cùng xem đoạn ký ức cuối cùng của thần hồn lão Xuyên.

Sự hiện diện của Hủ Huyết Cổ nhị chuyển đã làm sáng tỏ âm mưu của Từ Khuyết ở Thanh Khâu Trấn này.

Ba người bọn họ lập tức triệu tập sáu người kia lại, nghiêm túc nghị sự.

Sau một hồi bàn bạc kỹ lưỡng, Lý Trường Ca ngưng trọng nói.

- Người chạy về cứ điểm Thanh Vân Tông để báo tin phải có thực lực đủ mạnh thì mới có thể đảm nhận được trọng trách này, ta cho rằng thủ hạ của Từ Khuyết nhất định sẽ theo dõi nhất cử nhất động của chúng ta, chỉ cần trong chúng ta có người rời thành đi về phía Thanh Vân tông cứ điểm, hắn ta nhất định sẽ phái người truy sát.

Hiện tại ở chỗ này chỉ có bốn người có tu vi Trúc Cơ kỳ là Lý Trường Ca, Lý Băng Băng, Gia Cát Thường Hi và Nguyên Dao.

Nguyên Dao thì đang che giấu tu vi chỉ thể hiện ở bên ngoài là Luyện Khí Kỳ đỉnh phong cho nên được Lý Trường Ca xem nàng như là một lá bài tẩy để đấu với Từ Khuyết.

Cả đội lâm vào trầm mặc trong phút chốc, bỗng dưng Trần Duệ nói.

- Hãy giao cho ta đi! Ta có thể đảm nhận được trọng trách này, tu vi của ta ... kỳ thực là Trúc Cơ sơ kỳ!

Lý Trường Ca ngạc nhiên nhìn Trần Duệ, tên này đến từ vùng đất xa xôi hẻo lánh, chó ăn đá gà ăn sỏi, vậy mà mới hai mươi mấy tuổi đầu đã là Trúc Cơ kỳ, cái này có chút khó có thể tưởng tượng ra nổi.

Trần Duệ thấy biểu cảm của mọi người, hắn xoa xoa cái ót nói.

- Ha ha, ta cũng chỉ mới đột phá gần đây mà thôi, ha ha, vốn cũng không định giấu mọi người đâu, chỉ là ta muốn bảo lưu chút thủ đoạn, ha ha ...

Lý Trường Ca đỡ lời cho hắn.

- Không sao, bọn đệ hiểu! Nếu như vậy, trọng trách báo tin này liền giao cho Trần huynh!

- Được, an tâm giao cho ta! Bây giờ ta lập tức đi ngay, mọi người ở lại nhất định phải cẩn trọng.

Trần Duệ lao ra bên ngoài, tế lên phi kiếm trực tiếp lao đi trong màn đêm, ánh mắt chăm chú nhìn bảng thông báo nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ Truyền Tin ...]

"Không ngờ tình hình lại nghiêm trọng như vậy! ... Có kẻ bám theo!"

Đang nghĩ ngợi, Trần Duệ lập tức nhíu mày, hắn vừa ra khỏi thành không lâu đã có người bám theo, Lý Trường Ca quả nhiên liệu sự như thần.

...

Trở lại gian phòng của Lý Trường Ca, bảy người còn lại sắc mặt vô cùng nghiêm túc nghe hắn phân công nhiệm vụ.

- Được, vậy chúng ta lập tức chia ra hành động, theo đúng kế hoạch đã bàn mà hành sự.

Lý Trường Ca nhắc bọn họ lần cuối.

- Nhớ kỹ không được hành động một mình, hai người một tổ, tuyệt đối không được khinh suất. Bây giờ ta cùng Lam Đông Doanh lập tức đi tìm lão thành chủ bàn bạc.

Tám người còn lại chia thành bốn tổ nhỏ, mỗi tổ hai người, Tần Khang và Lý Băng Băng một tổ, Gia Cát Thường Hi đi cùng với Gia Cát Thượng Quan, còn Tần Huệ An thì hắn giao cho Nguyên Dao chăm sóc, cuối cùng hắn và Lam Đông Doanh chung một tổ, như vậy mỗi tổ đều có một người có tu vi Trúc Cơ kỳ tọa trấn, làm như vậy có thể đảm bảo họ sẽ cầm cự và ứng phó được trong một vài tình huống nguy cấp nhất định.

Tằng Hữu lão nhân sau khi nghe được thông tin từ Lý Trường Ca liền sa sẩm mặt mày, lão không nghĩ đến dưới mí mắt của lão lại có kẻ ngang nhiên hành động càn rỡ như vậy.

- Tiểu hữu, bây giờ ta lập tức cho toàn thành giới bị, hạn chế người ra vào thành, còn về khu vực ngoại ô ta sẽ cho đệ tử của Tằng gia tăng cường bố trí thêm các thủ đoạn phòng thủ và công kích nhanh nhất có thể, hy vọng sẽ kịp đối phó với bọn họ.

- Đa tạ thành chủ đại nhân đã tin tưởng. Đã như vậy, tiền bối xin phép cáo lui, ra ngoài hỗ trợ các vị sư huynh đệ khác.

- Làm phiền chư vị tiểu hữu.

Tằng Hữu day day cái trán, ánh mắt lo lắng nhìn theo bóng lưng của Lý Trường Ca và Nguyên Dao.

...

Từ Khuyết nhìn lão Tam nói.

- Không thể chờ được nữa rồi, bây giờ, dù lão nhị có thành công giết được tên kia hay không cũng không quan trọng, chúng ta phải lập tức hành động may ra mới còn cơ hội.

Lão tứ từ tốn gật đầu.

- Lão đại, ta đồng ý với ngài, bây giờ ta sẽ đi sang chỗ đàn sói ở bờ tây, đem Hùng Lực Cổ cùng Thiết Bì Cổ quán nhập vào con sói đầu đàn.

- Được, quyết định như vậy đi, lão tam, đàn sói bên phía Đông giao lại cho ngươi.

- Được, lão đại, tin tưởng ta.

Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng lão Tam lại nghĩ khác, hắn phải thông báo cho tình nhân của hắn một tiếng để nàng có thể kịp chạy trốn khỏi huyết tai này.

Ánh mắt của Từ Khuyết từ suy tính thiệt hơn sang một loại ánh mắt lăng lệ máu lạnh.

Hắn siết chặt nắm đấm khi nghĩ đến chủ tử của hắn, kẻ này máu lạnh còn hơn cả hắn nữa, một khi hắn thăng phẩm gia cho Hủ Huyết Cổ thất bại, tính mạng của hắn và tiểu muội đều sẽ gặp phải nguy hiểm.

Có thể chủ tử sẽ lưu hắn lại để tiếp tục sử dụng hắn như con tốt thí nhưng muội muội hắn có thể giữ được mạng hay không lại là một câu chuyện khác.

"Chuyện này nhất định không thể thất bại, tiểu muội, chờ ta!"

...

Phương bắc, bên trong thánh địa của Cổ Sư.

Bạch gia hậu viện.

Thiếu chủ Bạch gia nhìn về phía Tây Nam, miệng lẩm bẩm.

- Thoắt cái đã ba năm, hẳn là bây giờ bọn chúng cũng đã bắt đầu rồi! Từ Khuyết a Từ Khuyết, ngươi tuyệt đối không được để bổn thiếu gia thất vọng đâu đấy!

Thăng phẩm cho Cổ Trùng xưa nay đều không hề dễ dàng gì, nhất là những loại Cổ Trùng tà đạo sở hữu sức mạnh nghịch thiên bị cấm như Hủ Huyết Cổ, biết rõ điều này, hắn ta liền vô cùng kiên nhẫn mà chờ đợi kết quả tốt đẹp từ trợ thủ đắc lực của hắn.

Ở trong thư phòng của hắn, một cái tiểu nha hoàn vẫn đang cặm cụi dọn dẹp đống ngọc giản lộn xộn trên bàn.

"Có được Hủ Huyết Cổ tam phẩm này, thế hệ trẻ của Bạch gia còn ai có thể đấu lại ta? Tu sĩ dưới Nguyên Anh kỳ có ai có thể chống đỡ được một kích của ta? Ha ha ... ha ha ..."

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.