Cứu người
Tên tu sĩ tà giáo cười dâm đãng nói:
- Tiểu nương tử, đừng chạy ... khặc khặc ... bổn đại gia nhất định sẽ đưa nàng lên đỉnh ... nàng sẽ hét lên vì sung sướng ... a ha ha ...
Lam Đông Doanh mặt tái mét không còn một giọt máu, hốt hoảng chạy trốn trong đêm đen vô vọng.
Nàng xoay người, tung ra hai đạo Lôi Phù mong có thể cản hắn lại một chút, tranh thủ kéo dài khoảng cách.
Đoàng! Đoàng!
Dưới cơn mưa to, tiếng bạo nổ của hai đạo Lôi Phù cứ như thể là trời trút cơn giận dữ xuống đại địa vậy, khó mà nghĩ tới có tu sĩ đang giao chiến trong đêm.
Nhưng Lý Trường Ca ở phụ cận đã phát giác ra dị động của chân khí trong thiên địa, ở hướng bên đó chân khí bị nhiễu động một cách hỗn loạn không giống như là sấm sét của trời mưa.
Hắn dùng thần thức tiến về phía bên kia thăm dò.
"Là nàng!"
Lý Trường Ca nhanh chóng nhận ra Lam Đông Doanh, nhìn nàng lúc này có chút chật vật, đạo bào trên người đã bị thuật pháp và vũ kỹ làm cho rách tơi tả, trên người có không ít vết thương, máu chảy nhuộm đỏ cả bạch y, thậm chí có thể thấy thấp thoáng áo yếm của nàng qua mấy vết rách nho nhỏ ở bụng và ngực.
Dường như là bị tên kia cố ý làm rách.
Xem ra nàng đã đụng phải một tên dâm tặc muốn cưỡng bức nàng ở nơi thâm sơn cùng cốc này.
Liễu Mi ở phía đối diện nhìn Lý Trường Ca, nàng không biết hắn có ra tay cứu Lam Đông Doanh hay không.
Lý Trường Ca ở bên này đang âm thầm quan sát đánh giá kẻ truy theo nàng ở phía sau.
Tần gia xưa nay đều là người trong chính đạo, trưởng bối của Lý Trường Ca ra ngoài hành tẩu đều lấy phương châm thấy chuyện bất bình liền ra tay tương trợ.
Bởi vậy cho nên mới có nhiều thế lực chịu ân Tần gia như vậy.
Tất nhiên Lý Trường Ca cũng bị ảnh hưởng bởi tư tưởng và truyền thống của gia tộc nội ngoại hắn.
Hơn nữa, hắn và nàng ít nhiều cũng là đồng môn Thiên Học Cung, chưa kể đến nàng còn là trưởng nữ Lam gia, một trong những thế gia phò tá dưới trướng của hắn, Lý Trường Ca càng không thể thấy chết mà không cứu.
Tên ở phía sau rõ ràng là Trúc Cơ trung kỳ, hắn hoàn toàn có thể đuổi kịp nàng nhưng hắn không làm vậy, có vẻ như hắn ta xem nàng như con mồi yếu ớt để tiêu khiển, đem việc đùa giỡn nàng cho đến khi nàng kiệt sức làm thú vui, cho nên mới có một màn rượt đuổi này.
Đúng là tà đạo!
Tên kia thấy Lam Đông Doanh chạy trốn trong sợ hãi lại càng thêm phấn khích, hắn tung ra mấy đạo kiếm khí muốn đem váy áo trên người chém xuống, hành động vô cùng tà dâm.
Nhuyễn giáp của nàng cũng bị hắn chém tơi tả, rách không ít chỗ.
Váy áo của nàng liên tục bị hắn chém xuống, để lộ ra cặp chân dài thon thả, cũng may hắn vẫn để lại một chút vải che đi vùng tam giác gợi cảm kia của nàng.
Phương hướng Lam Đông Doanh chạy trốn lại vô tình đi về phía Lý Trường Ca, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, hắn lúc này cũng có thể thấy rõ ánh mắt sợ hãi của nàng.
Đợi tên tu sĩ tà giáo kia đến gần, Lý Trường Ca lập tức kích hoạt ba đạo Lôi Phù mà hắn bố trí từ trước để đột kích y.
Ba đạo Lôi Phù như thể thiên lôi bổ xuống liên tiếp nện lên thân thể của tên tu sĩ tà giáo này, làm hắn té xuống từ phi kiếm lăn mấy vòng trên mặt đất.
Nén lại cơn đau và dằn xuống luồng lôi điện tê dại đang chạy trong kinh mạch, hắn thận trọng nhìn xung quanh, hét lớn.
- Ai? Là ai?
Lam Đông Doanh nhận thức được động tĩnh ở phía sau nhưng nàng không dám quay đầu lại để nhìn, cố gắng chạy thật nhanh về phía trước kéo giãn khoảng cách với hắn.
Bởi lúc này nàng có ở lại trợ giúp vị tu sĩ này đánh hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, bởi chân khí nội thể của nàng đã sắp sửa cạn kiệt, hơn nữa nàng còn đang bị trọng thương có khi còn làm vướng tay vướng chân người ta.
Tên tu sĩ tà giáo bị đột kích bất ngờ liền trở nên thận trọng, cẩn thận quan sát xung quanh.
Vừa nãy, hắn quá mải mê tập trung vào con mồi mà sơ suất dẫn đến bị người ta tập kích, thậm chí còn không thể xác định phương hướng của ba đạo Lôi Phù đến từ đâu.
Uy lực của ba đạo Lôi Phù này làm hắn kiêng dè, đối phương dường như là người của thế gia, đại phái.
Trước đó, mấy đạo Lôi Phù này đều được Lý Trường Ca treo ở mấy cành cây phụ cận để làm ám chiêu rút lui trong trường hợp cấp bách cho nên mấy đạo Lôi Phù này đến từ ba hướng khác nhau ở xung quanh tên tu sĩ tà đạo kia, cho dù hắn có để ý cũng không thể nào xác định chính xác phương hướng của Lý Trường Ca.
Lý Trường Ca nhìn hắn chắm chằm, hắn ta đang chậm rãi xoay người nhìn xung quanh, chỉ cần tên đó quay lưng về phía này Lý Trường Ca sẽ lập tức ra tay.
Tử Lôi Kiếm ở một bên Lý Trường Ca, lôi điện lập lòe bất định không ngừng tỏa ra uy áp khó lường.
Đôi mắt của Lý Trường Ca bây giờ hệt như lão hổ rình mồi, nhìn hắn ta chăm chú vô cùng.
"Cơ hội!"
Lý Trường Ca xuất kiếm nhanh như thiểm điện, Tử Lôi Kiếm lao đến tấm lưng trống trải của tên tu sĩ tà đạo kia.
ĐOÀNG!
Tên tu sĩ tà đạo kia không hổ là con sói ma mãnh hay đi săn đêm, trong lòng cũng đã có phòng bị, tuy hắn dùng pháp bảo chặn lại được một kiếm này của Lý Trường Ca nhưng không tránh khỏi bị thương.
Pháp bảo của hắn ta vỡ nát, khóe miệng trào máu tươi, thân thể bị chấn văng đi mấy trượng.
Xem ra chỉ là tên tà đạo kém cỏi.
Ánh mắt hắn thoáng chốc kinh sợ nhìn Tử Lôi Kiếm đang bay lơ lửng trên không trung kia.
Lý Trường Ca động ý niệm, Tử Lôi Kiếm từ một hóa chín, lôi điện nhất thời đại thịnh, cả mảng rừng u tối phút chốc sáng lên ánh tím.
"Cửu Lôi Kiếm Thức!"
Chín đạo Tử Lôi Kiếm lấy hắn ta làm trung tâm mà bao vây, không ngừng oanh kích, kiếm khí mang theo lôi điện nồng đậm liên tục tàn phá phù lục và pháp bảo phòng ngự của hắn.
Hắn ta bị phản phệ, ho ra một búng máu lớn, ánh mắt từ hoảng sợ dần trở nên lăng lệ, quyết đoán muốn đào thoát khỏi chỗ này.
"Chết tiệt không ngờ lại đụng phải Trúc Cơ đỉnh phong kỳ ở chỗ này!"
Từ trong miệng hắn nhảy ra một con thiềm thừ, con thiềm thừ há to cái miệng phun ra một luồng khói đen, đem hắn và Tử Lôi Kiếm hoàn toàn che phủ.
Lý Trường Ca lập tức cảm nhận được linh lực của Tử Lôi Kiếm không ngừng bị ăn mòn, lập tức thu kiếm trở về.
Khói đen này có chút quỷ dị!
Liễu Mi liếc mắt đã nhìn ra thứ khói đen này thực chất là Tử Âm chi khí, thứ này không biết tên kia lấy từ đâu tới, phẩm cấp không thấp có thể khắc chế được lôi điện chí dương chí cường kia của Lý Trường Ca.
Tên tu sĩ tà giáo kia nhân lúc này lập tức tháo chạy, hắn chạy ngược lại hướng của Lam Đông Doanh lúc nãy.
Bây giờ, nếu Lý Trường Ca muốn cứu nàng tất không thể truy theo hắn.
Quả nhiên là một tên ranh mãnh!
Đêm khuya, trời tối đen như mực, lại thêm cơn mưa lớn như trút nước này đã ngăn Lý Trường Ca truy theo hắn ta.
Bởi vì không biết chừng ở phía sau còn có kẻ tiếp ứng của tên đó.
Tiễn phật phải tiễn đến Tây Thiên, Lý Trường Ca dựa theo ấn ký truy tung của mình mà đuổi theo Lam Đông Doanh.
Nàng lúc này đã cạn kiệt chân khí trong nội thể, tuy sức cùng lực kiệt vì trọng thương nhưng nàng vẫn đang cố gắng chạy bằng những sức lực cuối cùng.
Sấm đánh trúng gốc cây ở sau lưng nàng khiến nó bị chẻ đôi, bốc cháy ngùn ngụt làm nàng giật mình, vấp phải đá tảng mà lăn xuống dốc.
Vì nàng nghĩ đó là Lôi Phù của tên tà giáo kia đánh tới.
Đạo bào của nàng vốn đã muốn rách rời, bây giờ đã hoàn toàn bị xé toạc, ngay cả áo yếm cũng rơi ra ngoài, chỉ còn kiện thiếp thân nhuyễn giáp tả tơi dán chặt trên thân thể nàng.
Thân dưói của nàng, toàn bộ trần trụi, không một mảnh vải che thân.
Lý Trường Ca lúc này đã đuổi đến, trong cơn mưa, nàng không thể nhìn ra hắn là ai, người nàng run lên vì sợ hãi, ánh mắt tuyệt vọng nhìn hạt mưa rơi trên mặt đất.
Lý Trường Ca nhìn thấy nàng nằm trên mặt đất, cạnh một tảng đá lớn, dường như là bị ngã, lăn từ trên đỉnh đồi kia xuống dưới đây.
Thân thể nàng lúc này chỉ còn lại một kiện nhuyễn giáp, che đi một phần của thân trên mà thôi, toàn bộ vưu vật ở dưới và ngực phải của nàng hoàn toàn lõa lồ trước mặt hắn.
- Cô nương đừng sợ, ta là người cứu cô vừa nãy.
Hắn trước tiên lên tiếng trấn an nàng.
Lam Đông Doanh nghe được câu này liền ngất đi vì kiệt sức, phó mặc tính mạng và tấm thân này cho hắn.
Lý Trường Ca không quản nhiều, bế nàng lên, cấp tốc phi hành xuyên qua cơn mưa tìm nơi trú ẩn mới.
Tiết trời như thế này rất hay đụng phải người của tà đạo, hắn không thể mang theo nàng chạy loạn trong rừng.
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 172 |