Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gian phòng số 15

Tiểu thuyết gốc · 1895 chữ

Xử lý xong tên dược đồng có vẻ như Viêm Thiên Bằng vẫn chưa dừng lại, hắn tiếp tục giở công phu ngoạm sư tử ép Nhã Phi bán cho mình hai gốc Cam Ngọc Tâm Lộ Thảo tuổi thuần thục bốn trăm năm với giá chỉ còn bảy thành, ước chừng đã chạm đến giá mua vào của Bảo Đan Các.

Nhã Phi tuy đau lòng nhưng nàng rốt cuộc cũng phải đồng ý với hắn ta để nhanh chóng kết thúc chuyện này để có thời gian chuẩn bị cho hội đấu giá sắp diễn ra sáng nay.

Các đại nhân vật sẽ sớm đến đây nếu nàng còn để Viêm Thiên Bằng dây dưa thêm hồi lâu sẽ làm Bảo Đan Ca vô cùng mất mặt với bọn họ.

Đám đông cũng dần giải tán, lục đục tản ra xung quanh tiếp tục tìm kiếm linh thảo, linh đan diệu dược mà bọn họ cần.

Chuyện của đám người này cũng không liên quan gì đến hắn, Lý Trường Ca sớm đã bỏ qua náo nhiệt ở bên dưới mà đi lên lầu trên, sảnh đấu giá của Bảo Đan Các.

Đại Sư Huynh ngoại môn Thanh Vân Tông dường như đã đợi Lý Trường Ca từ trước, vừa thấy hắn, đối phương đã có thiện chí tiếp cận.

- Lý sư đệ, ta cũng đoán đệ sẽ đến tham quan đấu giá hội của Bảo Đan Các không ngờ lại gặp được đệ thật, quả là may mắn, chẳng biết là thương thế của đệ đã đỡ hơn chút nào chưa? Ngày đó ta vốn muốn tiến đến hỏi thăm đệ mấy câu lại thấy đệ đang được hai đại mỹ nhân chăm sóc ta cũng không tiện quấy rầy, mãi đến hôm nay mới có cơ hội mở lời.

Thiếu niên anh tuấn, thân thể tráng kiện, mắt tĩnh như nước này là Tu Mạc Hải, đệ tử đến từ một nhánh nhỏ của Tu gia, Tề Vân Tiên Quốc bậc năm.

Sinh ra ở chi hệ y vốn cũng không được trưởng bối trong nhà coi trọng, nhưng bằng tài nghệ của bản thân Tu Mạc Hải đã từng bước tiến lên phía trước đạt đến đỉnh cao ngày hôm nay trở thành Đại Sư Huynh ngoại môn Thanh Vân Tông.

- Hân hạnh tao ngộ đại sư huynh, thương thế của tiểu đệ trải qua hai ngày tích cực trị liệu cũng đã khá hơn rất nhiều nhưng muốn triệt để khôi phục vẫn phải cần thêm mười ngày nửa tháng nữa mới có thể. Không biết là lần này sư huynh đến đây là nhìn trúng loại đan dược trân phẩm nào?

Lý Trường Ca dừng lại cước bộ chờ đối phương từ bên kia đi tới, đợi Tu Mạc Hải đến gần, hắn liền ra hiệu cho đối phương đi trước, bản thân sóng vai bước cùng y.

Tu Mạc Hải rất vừa ý với hành động này của Lý Trường Ca, tuy đối phương sở hữu thiên phú siêu quần bạt tụy nhưng lại không cao ngạo khó gần, là một người rất đáng để kết giao.

Tu Mạc Hải cước bộ như cũ chốc chốc lại quay đầu sang chỗ Lý Trường Ca để trò chuyện.

- Hẳn là đệ biết đến Anh Biến Đan! Lần này trong sách đan dược do Cổ Hà đại sư ký gửi đấu giá có năm viên Anh Biến Đan thượng phẩm, đan dược do ngài ấy đích thân luyện chế chất lượng và độ tin cậy đương nhiên không cần phải nghi ngờ, ta chính là nhắm đến Anh Biến Đan này mà đến đây, còn Lý sư đệ thì sao?

Nhớ đến tu vi Kết Đan kỳ bát trọng thiên của đối phương, Lý Trường Ca cũng không lạ gì khi hắn muốn mua một viên Anh Biến Đan, ngày hắn độ kiếp bước vào cảnh giới Anh Biến kỳ cũng đã không còn xa, lúc này không chuẩn bị thì còn chờ đến khi nào, hơn nữa, đan dược của Lục Phẩm Luyện Đan Sư chỉ có thể gặp không thể cầu, đương nhiên phải mạnh mẽ nắm bắt lấy cơ hội này.

- Sư huynh có lẽ cũng biết đệ chỉ mới bước vào cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ gần đây, lần này đến đây chủ yếu là thường thức, tùy theo hứng thú có thể sẽ mua một vài loại đan dược củng cố cảnh giới Trúc Cơ kỳ. Đa phần đan dược mà đệ dùng để tu luyện đều đã có trưởng bối trong nhà lo liệu cho nên cũng không quá đặt nặng việc được mất ở lần đấu giá này.

Tu Mạc Hải giọng nói có chút ngưỡng mộ.

- Ha ha, Lý sư đệ, ngày trước đôi khi ta có cũng đã từng có lúc ngước lên mà ngưỡng mộ những đệ tử dòng chính của thế gia và quý tộc như đệ. Con đường tu luyện phải nói là vô cùng bằng phẳng, không những luôn được trưởng bối trong nhà để mắt đến chỉ dẫn mà còn giúp bọn họ chuẩn bị kỹ càng.

Tu Mạc Hải trước khi đạt được thành tựu như ngày hôm nay cũng đã trải qua không ít cay đắng tủi nhục, nhưng y phần lớn lại không trách Tu gia chỉ trách lão thiên bất công.

Tu gia ngày nay cũng toàn tâm toàn ý đầu tư bồi dưỡng y, xem như cũng đã được phúc đáp một phần.

Cho nên ở một góc độ nào đó hắn hiểu được Lý Trường Ca.

Lý Trường Ca mắt nhìn con đường phía trước, giọng lãnh đạm trả lời y.

- Tu sư huynh, Tần gia đệ có câu này đệ cũng không biết có nên nói ra hay không ...

- Lý sư đệ cứ tự nhiên nói, ta cũng không phải là người hay để bụng.

Lý Trường Ca cười cười.

- Tần gia đệ xưa nay giáo huấn binh sĩ trong doanh rằng trong quân không nuôi kẻ phế vật.

Tu Mạc Hải gật đầu, thấy trong ánh mắt đối phương có mấy phần đồng tình, Lý Trường Ca mới nói tiếp.

- Bồi dưỡng mỗi một tu sĩ đều không đơn giản, càng về sau tài nguyên đòi hỏi càng lớn, điều này sư huynh hẳn cũng hiểu rõ, gia tộc cũng không thể nào đối đãi công bình với tất cả mọi người, đứng ở cương vị của những người lãnh đạo gia tộc, bọn họ sẽ thường xuyên phải cân nhắc thiệt hơn, đầu tư tài nguyên đúng người đúng chỗ mới có thể giúp gia tộc phát triển vững vàng.

Tu Mạc Hải gật đầu, những lời này của Lý Trường Ca hắn hiểu rõ, tài nguyên hắn tiêu thụ của Tu gia từ lúc đánh vào cảnh giới Kết Đan kỳ đến nay cũng đủ đã để bồi dưỡng ra trên dưới hai mươi đệ tử đạt đến tu vi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, Tu gia cũng không thể ai ai cũng được hưởng đãi ngộ như hắn, nếu thực sự làm vậy Tu gia cũng không chống đỡ nổi.

Tu gia cũng vì vậy mà chỉ đầu tư vào những nhân tài có tiềm lực lớn như hắn, hy vọng hắn sau này có thể gánh vác gia tộc, bồi dưỡng ra một tu sĩ Kết Đan kỳ có tiềm lực tiến vào Anh Biến kỳ và đánh sâu vào các cảnh giới cao hơn đương nhiên sẽ có lợi hơn việc bồi dưỡng ra hai mươi đệ tử Trúc Cơ kỳ mà không rõ họ có thể Kết Đan hay không.

Chuyện này cũng phải đợi đến lúc Tu Mạc Hải được tiếp xúc thường xuyên với cao tầng của gia tộc mới có thể hiểu được, trước đây hắn cũng đã từng có lúc oán trách Tu gia nhưng hiện tại hắn lại cảm thấy mình nợ Tu gia và những đệ tử khác nhiều hơn là oán hận bọn họ, bởi những đệ tử khác đã phải hy sinh một phần tài nguyên để Tu gia có thể dồn toàn lực bồi dưỡng những người có tiềm năng như hắn.

Thân Vương của Lý gia Hoàng Thất ở trên phương diện nào đó cũng có ý nghĩa giống như chuyện này, Hoàng Thất tuy tích lũy thâm hậu nhưng cũng không thể nuôi người vô dụng mãi được.

Cả hai đàm luận, càng nói càng hợp ý nhau, đến lúc vào đến trong đại sảnh đấu giá hội vẫn còn ráng nói thêm một hai câu mới chịu tách ra trở về gian phòng riêng của bản thân.

- Lý sư đệ, không nghĩ đến chúng ta vừa gặp liền hợp như vậy, hẹn đệ khi khác lại nói tiếp.

- Tu sư huynh, sau này ở Thanh Vân tông vẫn nhờ sư huynh chiếu cố cho tiểu đệ nhiều hơn.

- Ha ha, chuyện này Lý sư đệ an tâm!

Chia tay Tu Mạc Hải, Lý Trường Ca theo nha hoàn ở đây đi đến gian phòng khách quý quen thuộc của mình.

Tiểu nha hoàn dẫn hắn đi đến căn phòng số 16 thay vì số 15 như thường lệ, Lý Trường Ca khẽ nhíu mày.

- Tiểu cô nương, có phải là có nhẫm lẫn gì hay không?

Tiểu nha hoàn ánh mắt vô cùng lúng túng, giọng ngập ngừng nói.

- Tam Điện Hạ, gian phòng số 15 của người đã bị Viêm công tử dùng lệnh bài thân phận tôn quý đoạt lấy, Bảo Đan Các có quy củ ...

Giọng hắn không rõ là đang giận hay không, cắt ngang lời của nàng.

- Được rồi, ta hiểu rồi, cũng không cần phải giải thích nữa.

Tiểu nha hoàn ánh mắt lo lắng đến cực độ, trống ngực của nàng đập thình thịch từng nhịp.

Lý Trường Ca lướt qua nàng không một câu trách mắng, chuyện này dù sao nàng cũng không thể quyết định, trách mắng nàng cũng không giải quyết được gì.

Hơn nữa dù hắn có làm lớn chuyện, dựa trên quy củ của Bảo Đan Các người cuối cùng mất mặt cũng sẽ là hắn.

Phòng số 15 ở bên cạnh truyền ra giọng nói của Viêm Thiên Bằng.

- Gian phòng số 15 này tầm nhìn quả nhiên không thể chê vào đâu được, tên họ Lý kia quả là có mắt chọn. Thoải mái a! Giang sư tỷ, tỷ thích chứ?

- Ân, ta rất thích!

Viêm Thiên Bằng kia là cố ý vả mặt hắn đây mà!

Nhịn, chuyện hôm nay Lý Trường Ca có thể nhịn được, hắn liền nuốt xuống cục tức này, âm thầm hạ lời thề ngày sau sẽ đem cục tức này hoàn trả đối phương gấp bội.

Nhã Phi nhìn lên gian phòng số 16, rồi lại nhìn sang gian phòng số 15.

Lần này nàng đã hoàn toàn đắc tội Lý Trường Ca rồi, chỉ có thể tiếp tục lôi kéo Viêm Thiên Bằng, hy vọng hắn sau này có thể đạt được thành tựu to lớn.

"Phụ thân, có phải Nhã Phi đã chọn sai rồi không?"

Không hiểu sao trong lòng nàng cứ có cảm giác bức bối kỳ lạ, hình như linh tính đang muốn nói với nàng rằng nàng đã làm sai.

P/s: câu chuyện quen thuộc, dưới một góc nhìn khác :3

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 158

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.