Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Uy, Tâm Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 2852 chữ

Chiến đấu giữa Lý Trường Ca và Nguyên Dao càng lúc càng kịch liệt, nhịp độ mỗi lúc một nhanh.

Hai người bọn họ như thể vũ công điêu luyện đem kiếm kỹ của bản thân trình diễn với khán giả vậy.

Vũ điệu của bọn họ lôi cuốn và hấp dẫn đến nỗi những vị khán giả khó tính cũng không thể rời mắt khỏi vũ điệu ấy.

Hoa mai kiếm khí của Nguyên Dao liên tục nở rộ trong ánh sáng ấm áp của Quang Hệ chân khí tỏa ra từ kiếm chiêu của Lý Trường Ca, đem một góc trời nhỏ bé giữa mùa đông lạnh giá này biến thành một cái bình nguyên đang đầm mình vào mùa xuân với hoa mai nở rực rỡ trong ánh nắng vàng ấm áp.

Giấu trong sự mỹ lệ đẹp đẽ ấy là những chiêu thức sắc bén của cả hai.

Hoa mai kiếm khí của Nguyên Dao bừng nở trong không trung đem phạm vi trăm trượng xung quanh nàng hoàn toàn nhấn chìm vào sắc hồng của hoa mai mỹ lệ.

Lý Trường Ca ở bên trong, chân đạp Du Sơn Túy Bộ tiêu dao né tránh hoa mai như thiếu niên ngà ngà say rượu du sơn thưởng hoa ngắm xuân vậy.

Giữa hung hiểm có nhàn nhã, giữa tiêu dao có bức bách, phối cảnh này đẹp như tranh thủy mặc vậy.

Lục Tuyết Kỳ có nghĩ cũng không thể nào mà nghĩ đến một trận chiến giữa hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại hấp dẫn, lại đẹp mắt, lại cuốn hút đến như vậy, nàng không dám chớp mắt lấy một cái như thể sợ chính mình sẽ bỏ lỡ một khoảnh khắc của bọn họ.

Nguyên Dao nở một nụ cười điên đảo chúng sinh nhìn Lý Trường Ca đang "lướt khướt" đi bên trong Thiên Vũ Lệ Mai của nàng.

"Hắn ta thực sự xứng danh hai chữ kỳ tài!"

Ở cái tuổi này của hắn nếu như không phải là cường giả trọng tu mà nói chính là kỳ tài ngút trời, bởi người hắn đang đối đầu là ai, nàng là Tiên Đế chuyển thế trùng tu, đứng trước kiếm chiêu như vũ như bão của nàng hắn vẫn có thể chống đỡ, có thể tiêu dao như vậy không phải là thiên tài vậy liệu sẽ còn có ai xứng với hai chữ này đây.

Lý Trường Ca mặc dù hoàn toàn có thể dùng kiếm chiêu phá đi hoa mai đang nở rộ ở xung quanh nhưng hắn lại không có làm như vậy, bởi vì một chiêu này hắn hoàn toàn có thể sử dụng bộ pháp để né tránh, hắn không muốn tốn chân khí để phá nó.

"Thần Long Bộ Pháp?" Lục Tuyết Kỳ lập tức nhận ra điểm dị thường trong Du Sơn Túy Bộ kia của Lý Trường Ca, nó không đơn thuần là Du Sơn Túy Bộ của Túy Lão Tiên Sinh như nàng đã từng nghĩ, quan sát kỹ lưỡng một lúc lâu nàng mới phát hiện những điểm thanh thoát, cước bộ như ẩn như hiện của Thần Long Bộ Pháp mà hắn đang che giấu bên trong Du Sơn Túy Bộ kia.

Nguyên Dao rốt cuộc cũng chấp nhận Thiên Vũ Lệ Mai của nàng không thể gây ra thương tổn cho Lý Trường Ca, hơn nữa, kéo dài nàng sẽ tiêu hao chân khí nhiều hơn hắn, chỉ đành thu lại kiếm chiêu.

"Chiến pháp của tiểu tử này vô cùng trầm ổn, xem ra bình thường cũng là một người điềm tĩnh, không nóng nảy, tâm cơ nhất định sâu sắc!"

Cao thủ như nàng chỉ cần thông qua chiến pháp liền có thể đoán ra một phần tính cách của đối phương.

Lý Trường Ca thấy nàng thu lại Thiên Vũ Lệ Mai liền nở một nụ cười đầy mị hoặc, một trong những nguyên tắc chiến đấu của hắn đã phát huy tác dụng, đây là lúc hắn phản công!

Tử Lôi Kiếm từ một hóa chín, cấp cấp luân chuyển ở sau lưng hắn, khí thế của Tử Lôi Kiếm bạo phát xung thiên, dẫn tới thiên lôi trên trời ầm ầm chớp động như trợ uy cho Tử Lôi Kiếm của hắn vậy.

"Dẫn phát Thiên Uy?"

Nguyên Dao lẫn Lục Tiên Tử đồng thời giật mình, một cái mười tám tuổi thiếu niên, một cái Trúc Cơ kỳ tu sĩ muốn dẫn Thiên Uy liền có thể dẫn sao?

Bọn họ giật mình không phải là ôn dưỡng của bọn họ không tốt hay là kinh lịch từng trải của họ ít ỏi, bọn họ giật mình là bởi vì tài năng mà Lý Trường Ca thể hiện, kinh thế tuyệt luân.

Nguyên Dao cắn chặt răng, chiêu này của hắn tuyệt đối không phải đối phó qua loa là có thể chống đỡ.

"Hảo tiểu tử!"

Lý Trường Ca chỉ tay về phía trước điều động chín đạo Tử Lôi Kiếm phá không mà đánh tới, khí thế của kiếm chiêu bàng bạc như Lôi Long khuấy động cửu thiên.

Nguyên Dao nắm lấy chuôi kiếm xoay một vòng, mũi kiếm xoay đến đâu một viền tròn mỏng tang kéo dài đến đó, viền tròn khép lại tạo thành một cái vòng tròn hoàn chỉnh, bên trong vòng tròn một đóa hoa mai nhanh chóng nở bừng lấp kín cả vòng tròn mỏng tang đó.

Vòng tròn đột ngột phát sáng một cái, viền của nó bị hoa mai nở bung ra làm cho vỡ tan, toàn bộ chân khí liền hóa thành một cái khiên hình hoa mai tuy nhìn mỏng manh nhưng lại vô cùng chắc chắn, chặn trước mặt nàng.

Tử Lôi Kiếm đánh tới, lôi kích nện lên cánh mai ầm ầm chấn động.

Lôi kích loạn đả trên nền đất, đánh cho vùng bình nguyên lật lên mấy mét đất, toàn bộ bị xới lên như thể lão nhân mang Sơn Ngưu ra cày xới kỹ càng mấy lượt vậy.

Chín đạo kiếm khí điên cuồng luân phiên oanh kích đạo hoa mai chắn trước mặt nàng, chỉ qua hơn mười mấy đạo công kích đã có dấu hiệu muốn đem đạo hoa mai đó đánh cho tan thành mây khói.

Chiêu thức của Lý Trường Ca không những cô đọng mà còn vô cùng chuẩn xác, hắn chỉ đánh lên đúng nhụy hoa của cái khiên kia, đó cũng chính là nguồn cấp chân khí cho nó tồn tại, đem liên kết giữa nó và Nguyên Dao không ngừng tàn phá.

Nguyên Dao bị phản chấn mạnh mẽ, khí huyết trong cơ thể rạo rực một phen.

Nàng nhìn Lý Trường Ca hừ lạnh một cái, trong mi tâm lập tức bay ra một cái pháp bảo hình hoa sen.

Liên Hoa Pháp Bảo vừa hiện đã liền hóa lớn, nó cấp cấp xoay tròn trên không trung, hào quang của nó không ngừng phủ xuống thân thể của Nguyên Dao.

Những hạt chân khí phát sáng li ti kia hễ chạm vào người nàng liền làm cho cái khiên hình hoa mai trước mặt nàng vững vàng hơn một chút.

Lý Trường Ca nhìn Liên Hoa Pháp Khí trước mặt chân mày khẽ nhíu lại, cái pháp bảo này không những có thể giúp Nguyên Dao ổn định khí huyết trong nội thể mà còn giúp nàng gia tăng phòng ngự.

Tử Lôi Kiếm nhanh chóng hợp lại thành một đạo theo ý niệm của hắn, nó bay trở về phía hắn để lấy đà rồi lao vụt về phía của Nguyên Dao nhưng một con mãnh hổ cuồng nộ lao tới con mồi yếu ớt ở bên kia.

Lôi điện tụ lại thành một cái mũi nhọn bọc lấy mũi kiếm của Tử Lôi Kiếm, lôi điện lập lòe chớp động sáng rực một mảnh thiên địa.

"Không ổn!"

Nguyên Dao kêu lên một tiếng, buông bỏ Thiên Mai Kiếm, dùng thân pháp toàn lực mà lao ra ngoài.

ĐOÀNG! ẦM! ẦM! ẦM!

Cái khiên kia của nàng lập tức bị hắn đánh mây khói, bị thuật pháp phản chấn mạnh mẽ và đột ngột, nàng thụ thương nhẹ, khóe miệng của nàng rỉ một chút máu tươi.

Thiên Mai Kiếm bị Tử Lôi Kiếm đánh văng lên trời, bay tít mãi đằng xa như diều đứt dây.

Nàng cố gắng dùng ý niệm quán thông Thiên Mai Kiếm muốn đem nó trở lại bên mình nhưng dư lực của một chiêu kia quá lớn vượt qua cả khống lực của nàng.

Lý Trường Ca lý nào để nàng có thời gian thở dốc, lợi dụng lúc nàng trong tay không có kiếm hắn liền lao đến nắm chặt lợi thế ngắn ngủi này.

Nguyên Dao híp mắt lại nhìn thân ảnh của hắn đang lao đến, tung ra liên tục năm đạo Lôi Phù cản lại thế công mãnh liệt của hắn.

Đoàng ... Đoàng ... Đoàng ...

Bốn đạo đầu hắn dễ dàng né tránh, duy chỉ có đạo thứ năm là hắn chấp nhận chịu đòn, bởi vì lúc này khoảng cách giữa nàng và hắn đã vô cùng gần, hắn căn bản không thể né, hơn nữa, nếu né chẳng phải cấp cho nàng một cơ hội để thở dốc sao?

Nén lại cơn tê rần đang chạy dọc kinh mạch khắp thân thể hắn, Lý Trường Ca đánh tới Nguyên Dao ở trước mặt.

ĐANG!

Nguyên Dao đem pháp khí hình hoa sen kia chắn ở phía trước đồng thời kích hoạt Kim Chung Tráo phù lục, hai tay nắm chặt bắt chéo để ở trước ngực, tập trung dùng toàn lực đón một chiêu này của hắn.

Thân thể nàng như một viên đá bị người ta hung hăng ném từ trên cao ném xuống mặt đất, lưng nàng đập lên nền đất oanh ra một cái hố to, rồi nảy lên trên trời, đập lên đập xuống ba bốn lần thì dư lực một chiêu này mới hết, lúc đó nàng mới có thể đứng dậy, khóe miệng nàng không ngừng trào ra máu đỏ tươi.

"Ác liệt như vậy?"

Nguyên Dao có chút ủy khuất nhìn hắn, tên này không biết thương hoa tiếc ngọc là gì cả!!!

Ánh mắt của Nguyên Dao có chút lăng lệ, nàng dùng ý niệm cố gắng liên hệ Thiên Mai Kiếm, rốt cuộc nó cũng đáp lại lời nàng, bay vun vút trở lại về phía nàng.

Lý Trường Ca cười lạnh, muốn thu hồi kiếm, hỏi kiếm của hắn trước đã.

Tử Lôi Kiếm như đạn trên ná, choang một tiếng thanh thúy, Tử Lôi Kiếm của hắn lần nữa đánh văng Thiên Mai Kiếm của nàng ra xa.

Nguyên Dao cười lạnh, hắn tưởng rằng nàng chỉ dựa vào kiếm pháp mà đánh với hắn thôi ư?

Nàng kết một đạo pháp ấn, một đạo hoa đài nhanh chóng hình thành, nó bay về phía hắn mang theo tầng tầng lớp lớp uy áp nồng đậm.

Lý Trường Ca cảm nhận được uy lực của nó liền không dám cường ngạnh chống đỡ, đạp cước lui về sau mà né tránh, nhưng đạo hoa đài này vô cùng quỷ dị liên tục đuổi theo hắn.

Mà Nguyên Dao cũng tranh thủ chút thời gian ít ỏi này mà nhanh chóng lao về phía Thiên Mai Kiếm ở hướng đối diện.

Tốc độ của đạo hoa đài đó không nhanh liền bị hắn bỏ lại ở phía sau, hắn lao về phía nàng.

Nguyên Dao lúc này nở một nụ cười động dung.

Khi ấy Lý Trường Ca mới giật mình tỉnh ngộ.

"Chết tiệt, bị nàng ta hố rồi!"

Hành động của Nguyên Dao vô cùng tự nhiên cho nên hắn không nghĩ đến đây lại là cái bẫy của nàng.

Nàng hướng đến Thiên Mai Kiếm chính là để dụ hắn lao qua chỗ này.

Bây giờ nàng ở trước mặt hắn đánh tới, phối hợp với đạo hoa đài ở phía sau lưng Lý Trường Ca hình thành một thế hai mặt vây công hắn gắt gao.

Lý Trường Ca tế ra một đạo hoàng kim chung pháp khí chụp lấy đạo hoa đài kia, bản thân đón đỡ công kích ở phía trước của Nguyên Dao.

Nàng tính toán chính xác thời điểm đem đạo hoa đài kia khởi bạo, một tiếng đương thanh thúy ngân vang trong không trung.

Cơ thể của Lý Trường Ca bị phản chấn mạnh mẽ, khóe miệng hắn không ngừng trào máu tươi, ngay tại lúc khí huyết cơ thể hắn đang rạo rực vì bị thuật pháp phản phệ, Nguyên Dao dùng một chưởng vỗ tới.

Nhưng mà Lý Trường Ca chiến đấu trong nghịch cảnh như thế này còn ít sao?

Ánh mắt hắn như thể muốn đem nàng nuốt chửng, chân khí trong cơ thể hắn cấp tốc lưu chuyển mặc kệ cơn đau đớn đến tê dại da đầu kia.

Xuy Hỏa Chưởng!

Hỏa lực của Lưu Ly Hỏa Chủng cuồn cuộn không dứt thông qua lộ tuyến của chưởng pháp theo chân khí truyền đến lòng hai bàn tay hắn phóng xuất ra bên ngoài.

ẦM!

Thân thể cả hai văng ngược trở lại ra phía xa, cả hai đều ho ra một búng máu.

Lý Trường Ca nhìn Nguyên Dao ở trước mặt, ánh mắt vô cùng thích thú nhìn nàng.

"Uyển nhi, đừng quên sao chép lại thông tin chiến đấu của nàng!"

"Vâng, chủ nhân!"

Lý Trường Ca lau đi vết máu trên miệng, tay nắm chặt Tử Lôi Kiếm lạnh lùng nhìn nàng.

Nguyên Dao lúc này cũng đã thu hồi được Thiên Mai Kiếm, nàng lăng không mà đứng, tư thái bất khuất nhìn hắn.

Nguyên Dao động ý niệm, sau lưng nàng từng đạo hoa mai nhanh chóng thành hình, một đạo rồi lại một đạo, mười tám đạo hoa mai không ngừng luân chuyển đem khí thế của nàng cấp tốc bạo tăng.

Nàng muốn dùng một chiêu cuối này phân định thắng thua cùng hắn.

Chân khí của Lý Trường Ca ở bên trong nội thể dâng trào như cơn sóng vỗ rì rào ở ngoài đại dương, ồ ạt dâng lên như cơn sóng thần, nương theo pháp quyết của Quang Minh Thánh Điển hình thành thập đạo Quang Luân ở phía sau lưng hắn.

Quang Luân vừa hiện như thể Thái Dương giáng lâm, đem nền trời đông u ám đẩy lùi mạnh mẽ, phủ lấy một màu vàng rực rỡ chói mắt.

Thiên Mai Kiếm cộng minh cùng ý chí và tâm niệm của Nguyên Dao rung lên từng hồi mãnh liệt, chuông ở chuôi kiếm kêu lên từng tiếng đinh đinh đang đang êm tai, kiếm khí trong tay nàng phóng xuất ra ngoài xung thiên, đem toàn bộ thảo nguyên bên dưới chém nát như đậu hũ.

Thập bát đạo hoa mai kia của nàng không ngừng điểm hóa lên thân Thiên Mai Kiếm, mỗi một bông hoa điểm lên thân kiếm liền làm cho một đạo hoa mai khắc trên thân kiếm sáng lên, khí thế của nó cũng bạo tăng lãng lệ, đem vạn vật chung quanh mạnh mẽ trấn áp, phủ phục bên dưới kiếm của nàng.

Lý Trường Ca ở bên này đem thập đạo Quang Luân dung hợp lại thành một đạo, Quang Luân thu nhỏ vừa đúng bằng lưng của hắn rồi dần dần nhập thể quán đỉnh.

Sau lưng hắn một vòng sáng kim quang nhanh chóng huyễn hóa thành hình, hắn như một vị Quang Thần giáng lâm tới nhân gian u ám này vậy.

Thiên địa cộng minh, bầu trời mùa đông vốn dĩ nhiều mây, nay lại quang đãng lạ thường, ánh nắng chói chang.

Khí thế hắn tỏa ra làm cho Nguyên Dao cũng có cảm giác bức bách khó thở.

Tử Lôi Kiếm trong tay hắn rung lên vì sự hưng phấn mãnh liệt, lôi điện ban nãy còn đang loạn đả ở bên ngoài tự nhiên đột ngột thu liễm lại, chỉ còn mấy tia nho nhỏ lập lòe bất định ở trên thân kiếm, tuy nó yên tĩnh như vậy nhưng nó lại làm cho người nhìn thấy phải kiêng kỵ sâu sắc.

Đạo hoa mai thứ mười tám kia cuối cùng cũng dung nhập vào Thiên Mai Kiếm, đem nó cùng nàng như hòa vào một ý cảnh bất phàm, khí thế của nàng như mùa xuân tràn ngập sinh khí, mênh mông bàng bạc vô cùng vô tận.

"Tâm cảnh? Nguyên Dao, cái đứa nhỏ này thật là vượt ngoài sức tưởng tượng của ta!"

Chân khí của hai người bọn họ giao thoa khiến cho không khí như thể nghẽn lại làm cho người ta cảm giác vô cùng nghẹt thở.

Lục Tuyết Kỳ lúc này đã ở trong tâm thế sẵn sàng ra tay cứu hai người bọn họ.

"Hai cái đứa này cũng thật là ..."

p/s: 3k chữ, bở cả hơi tai haha ...

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.