Dị tượng!
Lý Trường Ca và Nguyên Dao gần như là xuất chiêu cùng một lúc.
Thiên Mai Kiếm trong tay của Nguyên Dao chém ra một đạo chân khí bạch quang hình vòng cung, như cầu vồng bắt ngang trời, từ mũi kiếm, cũng là điểm bắt đầu của cánh cung bạch quang kia vô số cành mai đâm chồi nảy nở, nó càng lúc càng vươn dài về phía trước, không ngừng sinh cành, mọc lá, trổ nụ, rồi nở hoa sum suê, ý cảnh sống động tràn đầy sinh khí.
Ở phía bên này, Lý Trường Ca nắm chặt Tử Trúc Lôi Kiếm chém ra một đạo kiếm chiêu, kiếm chiêu huyễn hóa thành một con Tam Túc Kim Ô hoàng kim sắc, cơ thể nó tỏa ra ánh sáng ngập trời lấn át cả Thái Dương ở trên cao, mỗi lần nó vỗ cánh thiên địa biến sắc như thể có kẻ thâu thiên quán nhật đem trời đất điên đảo càn khôn.
Tam Túc Kim Ô hót vang một tiếng chấn động không gian rồi giang rộng đôi cánh đang tỏa sáng rực rỡ của nó mà lao về phía đạo kiếm khí bạch quang tràn ngập ý cảnh kia của Nguyên Dao.
Tam Túc Kim Ô dùng ba cái chân của nó mạnh mẽ chặn lại những cành mai đang hung hắn đâm tới kia, song chiêu va chạm rơi vào thế giằng co mãnh liệt.
Dư uy của chiêu thức tản mát ra xung quanh hình thành những vòng tròn chân khí hoàn lưu không ngừng khuếch tán ra bên ngoài như chiếc lá rơi xuống mặt hồ an tĩnh.
Chân khí giao tranh mãnh liệt, xoắn vào nhau, phong áp tạo nên một cơn lốc hoàn lưu, gió lốc cuồn cuộn không ngừng tàn phá bình nguyên an tĩnh.
Mặt đất ở bên dưới bị dư uy của song chiêu chấn cho nứt toạc như cái mạng nhện, trong vô cùng khủng bố.
Liệt Thiến Mai điều động chân khí quán đỉnh vào Thiên Mai Kiếm thúc đẩy kiếm chiêu, hoa mai trong bạch quang cầu vồng càng lúc càng nở rộ, che lấp cả màu nâu của cành cây và màu xanh của lá, mỗi một đóa hoa mai bừng nở là mỗi một lúc chiêu thức của nàng mạnh lên một chút, đạo cầu vồng ấy càng lúc càng chèn ép Tam Túc Kim Ô, mặc cho nó vùng vẫy đôi cánh vẫn không ngừng bị cành mai đẩy lùi về phía sau.
"Tâm cảnh kiếm ý của nàng ta mạnh thật! "
Lý Trường Ca kiên định giữ vững kiếm thức, không ngừng gia trì chân khí cho Tam Túc Kim Ô, chân khí trong nội thể hắn cuồn cuộn như thác đổ, không ngừng tuôn trào vào Trúc Lôi Kiếm.
"Ta sẽ thua sao?"
Nghĩ vậy, Lý Trường Ca hừ lạnh, trận này hắn không muốn thua, hắn muốn chứng minh thực lực của hắn với nàng, với sư tôn của hắn.
Ánh mắt của hắn như biển sâu dậy sóng, như một cơn sóng thần đến từ đáy biển ồ ạt dâng lên, càng lúc càng cao, càng lúc càng dữ dội, như thể muốn càn quét mọi thứ cản đường nó.
Kim quang ở đôi mắt của hắn càng lúc càng nồng đậm, dần dần hóa hình, chớp động như lôi quang, phút chốc cả cơ thể hắn lôi quang lập lòe bất định, khí thế tăng vọt.
Thái Dương ở trên cao như thể bị hắn kéo xuống, càng lúc càng hóa lớn, đem mây mù ngàn dặm xung quanh đánh tan, Thái Dương tuôn trào một đạo kim quang ôm trọn lấy thân thể hắn, không ngừng giúp hắn gia tăng sức mạnh.
- THÁI DƯƠNG ĐẾ QUÂN!
Lý Trường Ca gầm lên danh tự của chiêu thức tối thượng trong công pháp Quang Minh Thánh Điển.
Vòng kim quang sau lưng hắn bừng sáng rực rỡ, kim văn thần bí không ngừng hiện lên ở bên trong vòng kim quang, kim văn càng nhiều Tam Túc Kim Ô ở phía trước càng lúc càng lớn, thần uy càng lúc càng mãnh liệt.
Đuôi của Tam Túc Kim Ô đột nhiên xảy ra biến hóa, từ một cái đuôi ngăn ngắn ban đầu, nó mọc ra chín cái đuôi dài, mỗi cái đuôi treo một đạo Luân Quang.
Lục Tuyết Kỳ lẩm nhẩm thành tiếng, đồng tử của nàng có chút mở ra.
- Tam Túc Linh Điểu!
Lý Trường Ca niệm chú ngữ.
- Thái Dương Di Luân, Di Cửu Luân Quang, Tam Túc Linh Điểu, Đế Nhật Thiên Tử!
Chú ngữ vừa dứt, kim quang dày đặc văn tự kia đột nhiên vỡ tan thành những hạt bụi kim quang lấp lánh li ti rồi chúng nhanh chóng tập hợp lại với nhau hình thành chín cái mặt trời rực cháy ở sau lưng hắn.
Thần uy tỏa ra từ người hắn càng lúc càng dữ dội, càng lúc càng mãnh liệt.
Đại trận mà Lục Tuyết Kỳ bố trí run rẩy kịch liệt như thể e sợ trước thần uy của dị tượng vậy.
"Đế Cấp Dị Tượng - Thái Dương Đế Quân!!!"
Ánh mắt Nguyên Dao ngạc nhiên cực độ rồi chuyển sang vui mừng khôn xiết mà nhìn Lý Trường Ca.
"Tam Túc Linh Điểu ... Thái Dương Đế Quân Dị Tượng, ở hạ giới mà cũng có kẻ lãnh ngộ được Quang Minh Thánh Điển đến cấp bậc này sao? Hắn nhất định sẽ có thể giúp được ta!"
Tam Túc Linh Điểu ngửa cổ hót một tiếng thanh thúy vang tận cửu thiên, nó vỗ cánh một cái đã tạo thành cơn cuồng phong mãnh liệt, ba cái chân của nó đạp một cái mạnh mẽ đem cành mai ở phía đối diện đẩy lùi ra xa, đem chiêu thức của Nguyên Dao hung hăng chấn nát.
Nguyên Dao ho ra một ngụm máu lớn, thân thể như diều đứt dây văng ra xa, ngất lịm đi vì bị thuật pháp phản phệ, kỳ lạ là hình như nàng vẫn đang mỉm cười.
Mà Lý Trường Ca ở bên này sau khi đánh ra một chiêu cuối đó cũng lập tức ngất đi, thân thể của hắn rơi tự do trong không trung, hắn ngất đi bởi vì cơ thể đã phải chịu đựng một lượng sức mạnh quá lớn vượt qua sức chịu đựng hiện tại của nhục thể.
Tam Túc Linh Điểu cũng biến mất không có tiếp tục truy kích Nguyên Dao.
Lục Tiên Tử lập tức đánh ra hai đạo thuật pháp đón lấy thân thể của cả hai, bao bọc bọn họ vào bên trong ngăn chặn dư uy của chiêu thức và phong áp gây tổn hại đến cơ thể họ.
Nàng nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc, linh thủy trong bình ngọc lập tức tuôn trào ra bên ngoài, cuồn cuồn ôm lấy thân thể của hai người Nguyên Dao và Lý Trường Ca mà ôn dưỡng, chữa trị.
- Cái tên xú tiểu tử này bình thường điềm tĩnh bao nhiêu nay lại vì hai chữ sư huynh mà liều mạng bấy nhiêu thật là hết nói nổi ...
Nàng vừa mắng vừa mỉm cười mà nhìn hắn, ánh mắt càng thêm yêu thích vị đồ tôn này của nàng.
Hôm nay, hai vị đồ tôn này của nàng đều làm cho nàng vô cùng bất ngờ, một người lãnh ngộ được tâm cảnh của đại đạo, một người lãnh ngộ được dị tượng của công pháp.
Lục Tuyết Kỳ cẩn thận kiểm tra kinh mạch nội thể của cả hai, xác nhận hai người bọn họ chỉ bị thương nhẹ do công pháp phản phệ, hoàn toàn không có việc gì, nàng mới an tâm thở ra một hơi.
- Hai đứa này thật là ... cũng may không ảnh hưởng đến căn cơ tu luyện về sau!
Nàng không nghĩ đến cả hai có thể liều mạng đến như vậy, lúc đó nàng cũng không thể ra tay ngăn cản bởi vì bọn họ đều đang thi triển thuật pháp, cưỡng chế phá bỏ còn có thể gây ra tổn thương nặng nề hơn.
Sau khi thu lại trận pháp, Lục Tuyết Kỳ mang theo Nguyên Dao và Lý Trường Ca, phá không mà đi, chẳng mấy chốc đã về đến phòng của nàng ở trên phi thuyền của Thanh Vân Tông.
...
Một ngày một đêm sau,
Lý Trường Ca tỉnh lại, hắn dường như ngay lập tức ngồi bật dậy, trong tay hắn không biết từ lúc nào đã có một thanh chủy thủ, đây là bản năng cảnh giác của hắn trong mười hai năm qua.
Lục Tuyết Kỳ trấn an hắn.
- Đây là phòng của vi sư, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì, con mau cất chủy thủ vào đi!
Lý Trường Ca xấu hổ, gãi gãi đầu nói.
- Sư tôn đừng giận, đây chỉ là thói quen của con mà thôi.
- Ừm, ta hiểu!
Trong lúc hai người nói chuyện, Nguyên Dao cũng đã tỉnh lại, tay nàng cũng cầm một cái phi châm, sẵn sàng xuất thủ.
"Hai cái đứa nhỏ này, tính tình sao mà giống nhau như vậy chứ?"
Lục Tuyết Kỳ nở một nụ cười sau lớp lụa mỏng, tâm tình vui vẻ nhìn hai người bọn họ.
Nguyên Dao nhanh chóng cất đi phi châm, nàng hướng sư tôn thi lễ.
- Sư tôn!
Rồi nàng lại hướng sang chỗ của Lý Trường Ca, miệng nàng có chút ngập ngừng không tự nhiên mà nói.
- Sư ... sư huynh!
Lý Trường Ca đắc ý trả lời nàng.
- Sư muội! Muội ổn chứ?
- Đa tạ sư huynh, Dao nhi vẫn ổn!
Nguyên Dao trong lòng không ngừng gào thét.
"Trời ạ, đường đường là Tiên Đế, ta lại phải gọi một tên oắt con là sư huynh! Cái này mà truyền ra ngoài, Nguyên Dao ta làm sao có thể đi ngang thượng giới nữa đây! Ài, nhưng mà ta đã đổ ước, ta cũng không thể trái lời! Thật là tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi!"
Lục Tuyết Kỳ nhìn Nguyên Dao mà dặn dò.
- Dao nhi, sau này hành sự ở tông môn con phải nghe theo sư huynh!
- Vâng, thưa sư tôn!
Sở dĩ Lục Tuyết Kỳ dặn dò như vậy là vì nàng cho rằng Lý Trường Ca là người điềm tĩnh và cẩn trọng hơn, mặt khác, đối với chuyện đối nhân xử thế và âm mưu quỷ kế giữa các thế lực, giữa người với người, người như Lý Trường Ca tất sẽ minh bạch nhiều thứ hơn là trẻ mồ côi như Nguyên Dao.
Lục Tuyết Kỳ gật đầu, chậm rãi nói.
- Hai đứa mau vận công xem có chỗ nào không thông thuận lập tức nói với ta!
- Dạ, sư tôn!
Nguyên Dao và Lý Trường Ca
đồng thanh đáp lời nàng, rồi lập tức đả tọa ngồi thiền, vận chuyển công pháp kiểm tra kinh mạch nội thể.
"Thương thế toàn bộ đều được chữa trị, vị sư tôn này của ta xem ra cũng có thể là một người tốt, tên kia cũng không có thừa dịp ta ngất đi mà ra tay truy kích, xem ra nhân phẩm của hắn cũng không tệ!"
Nguyên Dao âm thầm đánh giá hai người bọn họ, liệu sư môn của nàng ở kiếp này có giống như kiếp trước.
Nghĩ lại chuyện cũ, tâm tình nàng lại có chút buồn.
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 123 |