Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Vân Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1685 chữ

Lý Trường Ca và Nguyên Dao sau khi kiểm tra nội thể một lượt xong xuôi cảm thấy vận chuyển chân khí trong kinh mạch vẫn vô cùng thông suốt không có chút trở ngại gì liền hướng sư tôn bẩm báo.

- Sư tôn, thương thế của đồ nhi đã hoàn toàn bình phục!

Lục Tuyết Kỳ tay nâng ly trà, ân cần dặn dò hai người bọn họ.

- Ừm, vậy thì tốt, lầu sau nếu có tỷ võ cũng không nên liều mạng như vậy, nếu không cẩn thận có thể sẽ để lại ảnh hưởng xấu cho con đường tu luyện về sau.

Hai người bọn họ khẩn trương như thể hai đứa trẻ mắc lỗi bị mẫu thân la mắng.

- Đồ nhi minh bạch!

Lục Tuyết Kỳ hài lòng nhìn hai người bọn họ, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy.

- Nguyên Dao, mấy ngày tới này con sẽ ở phòng cạnh bên phòng của sư huynh con, trong sinh hoạt hàng ngày nếu có chỗ nào cần hỏi thì có thể tìm Trường Ca.

Nói với Nguyên Dao xong nàng liền nhìn sang chỗ của Lý Trường Ca.

- Ca nhi con cũng phải để tâm đến sư muội con một chút!

- Sư tôn, người an tâm, đồ nhi nhất định sẽ chăm lo tốt cho sư muội.

- Ừm, Liễu Mi, ngươi hãy dẫn Dao nhi về phòng nghỉ ngơi. Còn Trường Ca, con ở lại một lát, vi sư có chuyện cần bàn với con.

Nghe theo lệnh của chủ tử phân phó, Liễu Mi liền dẫn theo Nguyên Dao rời đi truớc.

Trong phòng lúc này cũng chỉ còn lại Lý Trường Ca và sư tôn của hắn.

- Trường ca, Hồn Kiếm của con vi sư đã huyện chế xong, con mau xem thử đã vừa ý hay chưa?

Nàng vừa nói vừa lấy ra một thanh kiếm đưa cho hắn.

Lý Trường Ca đưa tay đón lấy thanh kiếm đang trôi nổi ở trên không trung kia, ấn tượng đầu tiên của hắn về nó chính là cái khí tức bất phàm mà nó đang không ngừng tỏa ra này.

Lý Trường Ca dùng tay vuốt dọc thân kiếm cảm nhận nó một cách cẩn thận, sống kiếm thẳng tắp không một gợn sóng, hơn nữa, nó còn tỏa ra nhiệt lưu ấm áp, hẳn là sư tôn hắn đã dùng nguyên liệu thuộc tính Quang và Hỏa làm nguyên liệu chủ đạo, luyện chế bằng những nguyên liệu này sẽ giúp cho thanh kiếm có thể phát huy được được uy lực tối đa với chân khí Quang hệ và Hỏa hệ, cũng chính là hai loại chân khí chủ hệ mà hắn đang tu luyện ở thời điểm hiện tại.

Ánh mắt của Lý Trường Ca vô cùng yêu thích vuốt ve thanh kiếm trên tay, nhìn kỹ sẽ thấy một mặt của thanh kiếm được khắc họa tiết ngũ trảo kim long đạp vân lượn mây, mặt còn lại được khắc họa tiết ngạc ngư đang thả mình theo dòng hạ lưu trôi ra đại dương.

Nếu ngũ trảo kim long mang đến cho hắn cảm giác tiêu dao nhưng lại tùy thời có thể bùng nổ đem thiên địa điên đảo càn khôn thì ngạc ngư ở mặt bên kia lại mang đến cho hắn cảm giác trầm ổn vững chãi như thái sơn nhưng lại ẩn giấu sát cơ âm trầm lãnh khốc làm người rét lạnh sống lưng.

Lục Tuyết Kỳ chính là dựa vào tính cách của hắn mà khắc họa nên hai đầu thần thú này, tiêu dao nhưng lại uy võ hiển hách, điềm tĩnh nhưng lại nguy hiểm âm trầm.

Bên dưới chuôi kiếm họa tiết lại vô cùng đơn giản và mộc mạc, nhìn thoáng qua như một đốt Trúc Quân Tử, chỉ là nó có thêm những đường vân chéo nhau tạo thành vết cắt hình vuông, tổng thể tạo cho người ta một cảm giác bất phầm mà gần gũi.

Hắn cầm lấy chuôi kiếm múa một hai đường kiếm, hắn liền cảm nhận được thanh kiếm này rất vừa tay, chiều dài và cân nặng vô cùng hoàn hảo, vô cùng hợp với hắn.

Ánh mắt trầm ổn của Lý Trường Ca lúc này cũng không tài nào giấu nỗi sự yêu thích nồng đậm của hắn đối với thanh kiếm ở trên tay.

Thấy đồ nhi của mình yêu thích thanh kiếm mà nàng luyện chế cho hắn như vậy, trong lòng nàng cũng cảm thấy vui vẻ.

- Kiếm này vẫn chưa có tên, Ca nhi, con hãy tự mình đặt lấy!

- Ngạc ngư du hải, thần long du vân ... hừm, vậy thì gọi nó là Hải Vân kiếm đi, lấy vân vụ giấu đi thần long, lấy thâm hải che đi ngạc ngư!

- Hải Vân kiếm! Ừm! Không tồi, tuy tên của kiếm vô cùng giản dị nhưng lại ẩn chứa nội tình sâu xa! Tên của nó giống như con vậy, lấy biển mây che đi sự thật ở bên trong ... lấy vân vụ giấu đi thần long, lấy thâm hải che đi ngạc ngư, tên này con đặt rất hay!

Lục Tuyết Kỳ động ý niệm câu thông với thanh kiếm, đem nó đặt ở giữa không trung, dùng pháp lực của nàng khắc lên trên chuôi kiếm hai chữ Hải Vân.

Tên kiếm vừa thành, thiên địa chớp động, sấm nổ rền vang như chào đón thiên binh giáng thế vậy.

Nghe tiếng sấm đì đùng ở bên ngoài Lý Trường Ca liền minh bạch, thanh Hải Vân Kiếm này thấp nhất cũng phải là Thiên Giai Sơ Phẩm, thậm chí hắn còn có cảm giác nó đã là Thiên Giai Trung Phẩm binh khí.

Lục Tuyết Kỳ khắc lên báng kiếm một đạo huyễn trận, đem họa tiết ở trên thân kiếm che giấu đi, chỉ để lại họa tiết vân vụ cùng với dòng nước cách điệu ở trên thân kiếm.

- Ca nhi, ở bên trong Hải Vân kiếm vi sư còn phong ấn hai đạo thú hồn Hóa Thần kỳ, một đạo đạo là Địa Sát Mặc Giao, một đạo là Kim Lân Bạch Ngạc, con có thể điều động một phần thần uy của nó phối hợp với chiêu thức để chấn nhiếp thần hồn đối phương, gia tăng sát thương cho kiếm chiêu.

Lục Tuyết Kỳ động ý niệm, thần hồn của Địa Sát Mặc Giao và Kim Lân Bạch Ngạc lập tức hiện hình, hung uy tràn ngập cả gian phòng.

Hai mắt của Lý Trường Ca bấy giờ sáng như tinh tú trong đêm đen, tâm tình vô cùng phấn khích nhìn hai đầu thú hồn ở trong không trung.

Nhìn tên đồ nhi mười tám tuổi của nàng vui như một đứa trẻ được quà, nàng cười khanh khách thành tiếng, đưa bảo kiếm trả lại cho hắn, hai đạo thần hồn cũng dần biến mất ở trong không trung.

Lý Trường Ca đón lấy Hải Vân Kiếm, tâm tình vô cùng kích động, hắn chắp tay thành quyền cảm kích vái tạ sư tôn một cái thật sâu.

- Đồ nhi cảm tạ sư tôn ban bảo kiếm!

- Con thích là được rồi!

Nói đoạn, sư tôn lại tỉ mỉ hướng dẫn hắn cách để tế luyện và ôn dưỡng Hải Vân kiếm cũng như phương thức điều động hai đạo thần uy kia của nó.

Lý Trường Ca đối đối việc ôn dưỡng Hồn Kiếm đã nghiên cứu qua rất kỹ cho nên sư tôn hắn nói đến đâu hắn liền hiểu đến đó.

Dựa theo lời của sư tôn hắn, hắn còn có thể dùng hỏa năng của Lưu Ly Hỏa để dưỡng kiếm.

Thậm chí một khi hắn hấp thu được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, hắn cũng có thể dùng nó để ôn dưỡng Hải Vân kiếm, đem uy lực của kiếm gia tăng mạnh mẽ.

- Lý Trường Ca, đợi đến khi thần hồn con đủ mạnh con hãy thử thuần phục hai đạo thần uy của Hải Vân kiếm, lúc đó mới được tính là hoàn toàn chế ngự nó. Bây giờ hãy còn quá sớm để làm điều đó, với sức mạnh hiện tại của nó, con cũng đã có thể vô địch trong cùng cảnh giới rồi.

Nàng nói như vậy không có nghĩa là ai cầm Hải Vân kiếm cũng sẽ trở nên vô địch, bởi nó vẫn cần phối hợp với thực lực của người cầm nó.

Nhưng mà theo đánh giá của nàng, ở Thiên Huyền Đại Lục này hiện giờ vẫn chưa xuất hiện kẻ có thể đứng ngang hàng với hắn.

Tất nhiên là nàng không tính đến Nguyên Dao, bởi Nguyên Dao là sư muội của hắn.

- Đồ nhi minh bạch!

- Ừm! Cũng không còn sớm nữa, nếu con không còn thắc mắc nào nữa thì cũng nên về nghỉ ngơi đi thôi!

- Vậy đồ nhi cũng không quấy rầy người nữa, đồ nhi xin phép cáo lui!

- Ừm! Con đi đi! Thờì gian tới cố gắng chăm chỉ nhiều hơn một chút, Tiềm Long Bảng ba năm sau chứa đựng cơ duyên quan trọng, đừng nên chủ quan mà làm lỡ nó.

Lý Trường Ca cẩn trọng đáp lời nàng.

- Vâng thưa sư tôn!

Hắn vái chào một cái thật sâu rồi lui ra ngoài.

"Tiềm Long Bảng ... rốt cuộc cơ duyên sư tôn nói đến là cái gì?"

Lý Trường Ca mang theo suy nghĩ trở về phòng của mình.

Lục Tiên Tử nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ thở dài.

- Thiên tài ồ ạt xuất thế, Thông Thiên Cung lần nữa khai mở, xem ra loạn thế cũng đã sắp đến gần rồi!

Nàng bấm đốt tay tính toán thời gian, ánh mắt đăm chiêu nhìn xa xăm.

Mỗi một thời đại đều phải trải qua quá trình dưỡng, dục, thành, hưng, loạn, suy, vong.

Thời đại hưng thịnh là dấu hiệu của loạn thế đến gần.

Thiên kiêu tầng tầng lớp lớp, nhà nhà hưng thịnh liệu thế đạo có an tĩnh nổi hay không đây?

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.