Dặn dò của Gia Cát Thường Hi
Tân sinh đệ tử nhập môn rất nhanh đã xếp thành các hàng dài ngay ngắn trên boong thuyền theo sự hướng dẫn của các đệ tử ngoại môn và bắt đầu điểm danh sĩ số.
Những đệ tử vắng mặt vào bắt buộc phải có thông báo chính thức từ trưởng lão phụ trách trực tiếp, nếu như không có đảm bảo từ trưởng lão phụ trách sẽ bị tước quyền gia nhập vào tông môn ngay lập tức.
Dù là ở đâu, kỷ luật và quy tắc là cực kỳ quan trọng.
Sau khi được thông báo là mọi người đều đã tập trung ở trên boong thuyền, Tu Mạc Hải mới dõng dạc nói.
- Toàn bộ tân sinh đệ tử chú ý, một khi phi thuyền hạ xuống trước đại môn của Thanh Vân Tông toàn bộ đệ tử phải giữ nguyên hàng ngũ như hiện tại, khi không chưa có hiệu lệnh của sư huynh, sư tỷ dẫn đoàn tuyệt đối không được di chuyển, sau khi xuống phi thuyền phải tập hợp đúng hàng ngũ như cũ tiến hành điểm danh sĩ số một lẫn nữa rồi mới tiến vào đại môn. Ai làm trái lệnh, trực tiếp bị hủy tư cách tân sinh! Đã hiểu rõ chưa?
- RÕ!
Đáp lời hắn là một chữ "RÕ" rền vang cả bầu trời.
Đệ tử ngoại môn hiếu kỳ đến trước đại môn xem các tân sinh rất đông, bọn họ phần nhiều là chú ý đến các Sơn Phong Đệ Tử.
Nam đệ tử rất nhanh đã chú ý đến những nữ tân sinh có nhan sắc ở trên boong thuyền, bọn họ bắt đầu không ngừng bàn tán xôn xao.
Ở phía bên này, đệ tử phụ trách hướng dẫn cho các Sơn Phong Đệ Tử mới bắt đầu nói.
- Sơn Phong Đệ Tử sẽ được tiến vào đại môn trước các đệ tử thông thường, sau khi vào đại môn các ngươi sẽ thấy các bảng tên Sơn Phong của mình, nhiệm vụ của các ngươi là đứng tập hợp ngay tại bảng hiệu đó chờ sư phụ, sư tôn của các ngươi đến ra mắt chưởng môn rồi mới đi theo sư phụ, sư tôn của mình trở về Sơn Phong. Tuyệt đối không được đứng sai bảng tên, hoặc di chuyển khi chưa có hiệu lệnh từ người dẫn đoàn là ta, hoặc sư phụ, sư tôn của các ngươi, nếu như không tuân thủ những gì ta nói, sư phụ, sư tôn của các ngươi cũng không cứu được các ngươi đâu đấy. Đã rõ chưa?
- Rõ, thưa sư tỷ!
Dưới sự hướng dẫn của sư tỷ dẫn đoàn đám người Sơn Phong Đệ Tử bắt đầu di chuyển vào bên trong đại môn.
Lý Trường Ca nhìn mấy người còn lại trong đội ngũ, khẽ gật đầu tạm biệt bọn họ, bản thân mang theo sư muội Nguyên Dao tiến vào Thanh Vân Tông theo sự sắp xếp của trưởng lão chấp sự.
- Lý Trường Ca? Nguyên Dao?
- Dạ vâng, đệ tử kính chào trưởng lão!
- Ừm, vào đi, đi thẳng, nhìn bên tay trái sẽ thấy Trúc Phong.
- Đa tạ trưởng lão!
- Ừm ... Người tiếp theo! ... Tề Hạo? ...
Nguyên Dao từ lúc nãy đến bây giờ vẫn theo sát hắn như hình với bóng, thậm chí nàng còn nắm lấy một góc tay áo của hắn để đi theo sau.
Lý Trường Ca trong lòng không khỏi cười khổ, vị sư muội quật cường mạnh mẽ mà hắn thấy ngày trước đâu mất rồi, sao lại thành ra như thế này, không lẽ nàng cũng là diễn viên xuất sắc như hắn.
"Sư muội a sư muội, ta gánh không nổi cái nồi này cho muội đâu a!"
Lục Tuyết Kỳ thấy nàng và hắn "thân thiết" như vậy trong lòng liền an tâm hơn hẳn, ánh mắt vô cùng hài lòng mà nhìn bọn họ.
Đợi khi các Sơn Phong Đệ Tử đã tập hợp đầy đủ, chưởng môn Thanh Vân Tông mới ra mặt.
Dung mạo của lão ta thoạt nhìn không quá trẻ, trông giống như một nam tử trung niên, đường nét trên khuôn mặt lão ta vô cùng cương trực, nhất là đôi chân mày kiếm kia của lão phối với đôi mắt rồng sáng quắc làm cho người ta phải cảm thấy dè dặt và e sợ khi nhìn vào khuôn mặt đầy uy vũ đó.
Lý Trường Ca không cảm nhận một chút khí tức nào thoát ra từ trên người của lão nhưng vẫn cảm nhận được một sự uy nghiêm tự nhiên của một vị chưởng môn nên có.
Lão ta là ví dụ điển hình cho câu nói của cổ nhân, không giận mà uy.
Chưởng môn Thanh Vân Tông đưa mắt nhìn một lượt các Sơn Phong Đệ Tử đời thứ hai này, trong ánh mắt có vài tia hài lòng, duy chỉ có lúc lão nhìn Nguyên Dao và Lý Trường Ca là ánh mắt có sự khác thường nhẹ, tuy rất nhỏ và nhanh nhưng vẫn bị hắn và Nguyên Dao nắm bắt được.
Bằng với kinh lịch của mình, Nguyên Dao liền xác định đối phương có ý bất mãn đối với hai người bọn họ.
"Kỳ lạ !?!"
Nguyên Dao tự nhủ với bản thân, chẳng lẽ vị chưởng môn này có xích mích với sư tôn của nàng, nhưng ánh mắt này lại không thể hiện điều đó, chẳng lẽ hắn ta (*) đề xuất một vài vị đệ tử nhưng bị sư tôn nàng từ chối? Thành thử ra đối với hai người bọn họ phát sinh sự bất mãn như vậy.
(*): do Nguyên Dao lớn tuổi hơn chưởng môn nên gọi là "hắn" trong suy nghĩ, còn Lý Trường Ca gọi là "lão".
Nàng bái nhập môn hạ của Lục Tuyết Kỳ chính là muốn lợi dụng vị sư tôn này làm Hộ Đạo Giả cho nàng trùng tu, cho nên nàng hy vọng sư tôn của nàng càng ít kẻ thù càng tốt.
Nhưng án theo tình hình này bản thân nàng và Lý Trường Ca sẽ bị người ta nhìn chằm chằm vào trong một đoạn thời gian mới gia nhập tông môn này.
"Ài, đúng là người tính không bằng trời tính a! Sư huynh à, ngươi giúp ta gánh cái nồi này nhé! Hì hì ..."
Nàng nghĩ nghĩ rồi nhìn Lý Trường Ca cười tà một trận trong lòng, tay nàng nắm chặt vạt áo của hắn, nép sát vào người hắn như thể e sợ những người ở xung quanh.
"Con mẹ nó, đúng là Tiên Đế trùng sinh a, diễn xuất như thế này lão ca thật sự cam bái hạ phong!"
Lý Trường Ca chửi nàng một trận trong lòng, nàng đây là muốn đem hắn làm bia đỡ đạn đây mà.
Nhưng mà nàng đã làm như vậy, hắn còn có thể làm cái gì, hắn buộc phải phối hợp diễn với nàng.
- Sư muội, đừng sợ, có ta và sư tôn ở đây, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì!
- Ân, sư huynh!
Nghe giọng của nàng, trái tim của mấy tên nam đệ tử ở xung quanh như thể muốn tan chảy ra, ánh mắt thương cảm nhìn nàng, rồi lại nhìn Lý Trường Ca.
"Con mẹ nó, gặp phải người trong nghề rồi!" Lý Trường Ca toát mồ hôi hột mà "khen" nàng.
Đối với biểu hiện này của hắn, Lục Tuyết Kỳ vô cùng coi trọng, ít ra hắn cũng ra dáng một vị sư huynh tốt.
Ở phía bên kia, Gia Cát Thường Hi nổi lên tư vị giấm chua ở trong lòng, hai mắt nàng nổ đom đóm mà nhìn Nguyên Dao.
"Hừ, tiểu muội ngươi có thể sợ cái quá gì chứ? Có bao nhiêu đây người mà cũng sợ đến như vậy, đây chính là muốn dụ dỗ hôn phu của ta mà!"
Lý Trường Ca cảm nhận được cơn ghen và ánh mắt tức giận của Thường Hi nhìn về phía bên này liền kêu khổ không thôi.
"Ách! Không phải chứ?"
Đoạn hắn lại nuốt một ngụm nước bọt vì vị tiểu nãi nãi ở bên cạnh hắn lúc này, hắn đúng là số khổ mà!
"Lão thiên a!"
Giọng nói của chưởng môn cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn.
- Chư vị tiểu hữu, ta tin rằng sự hiện diện của các ngươi ở đây là đều vô cùng xứng đáng với những gì các ngươi đã thể hiện trong quá khứ, và ta cũng tin tưởng rằng các ngươi sẽ dùng thực lực của chính bản thân các ngươi để chứng minh cho thiên hạ thấy sự lựa chọn của sư phụ, sư tôn các ngươi là một lựa chọn vô cùng đúng đắn và sáng suốt, sự nỗ lực của các ngươi không chỉ đem lại danh vọng cho các ngươi mà còn cho sư phụ, sư tôn của các ngươi và thậm chí là cả Thanh Vân Tông này. Ta hy vọng các ngươi từ nay trở về sau luôn ghi nhớ những lời này của ta mà cố gắng phấn đấu, nổ lực hết mình để không thẹn với chính lương tâm các ngươi, không thẹn với sư phụ, sư tôn các ngươi, và không thẹn với tông môn này. Từ ngày hôm nay trở đi các ngươi đã chính thức trở thành đệ tử của Thanh Vân Tông ta, hãy hành xử cho đúng mực để không thẹn với tổ huấn của các đời liệt tổ liệt tông khai sơn lập phái.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Nguyên Dao, những người như lão ta vô cùng coi trọng danh dự, hơn nữa những lời này dường như là cố ý nói cho nàng và Lý Trường Ca nghe.
Nếu như tin đồn không sai, vị sư huynh này của nàng cũng đã từng có một quá khứ "huy hoàng" không thể chối cãi, duy chỉ có nàng và Lục Tuyết Kỳ là biết được sự thật của hắn, có thể nói hắn ta là một thiên kiêu chi tử đứng đầu ở Thiên Huyền Đại Lục vô tiền khoáng hậu.
- Chúng đệ tử cẩn tuân lời dặn dò của chưởng môn!
Tu Mạc Hải đại diện tân sinh đệ tử lên tiếng mở lời, các Sơn Phong Đệ Tử mới nhập môn nhao nhao nói theo hắn đáp lại lời dặn dò của chưởng môn Thanh Vân Tông.
- Ừm, rất tốt! Được, rồi, các ngươi hãy theo sư phụ, sư tôn của mình trở về Sơn Phong đi!
- Chúng đệ tử xin phép cáo lui!
Sơn Phong Đệ Tử lập tức đồng thanh đáp lời lão.
Trưởng lão các Sơn Phong nhanh chóng thi lễ với lão ta.
- Sư huynh, bọn muội xin phép đi trước!
- Sư huynh, bọn đệ xin phép cáo lui!
Gia Cát Thường Hi trước khi theo Triệu Tiên Tử trở về sơn phong, không quên truyền âm cho Lý Trường Ca.
"Chàng nhất định không được để vị tiểu sư muội kia dụ dỗ làm hỏng đâu đấy! Nếu không sẽ biết tay ta!"
Lý Trường Ca cố nặn ra nụ cười khổ đáp lại lời nàng.
"Ách, ta biết rồi!"
Sau khi nói lời từ biệt, Lục Tuyết Kỳ cũng mang theo hai người Lý Trường Ca và Nguyên Dao rời đi.
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 8 |
Lượt đọc | 113 |