Hấp thu Dị Hỏa
Trúc Phong là một ngọn núi nằm ở phía Đông của Thanh Vân Đại Điện.
Giữa mùa đông, tuyết phủ khắp nơi trắng xóa vậy mà Trúc Phong vẫn giữ được sắc xanh hiếm có làm nó nổi bật giữa đất trời bao la.
Gió bấc thổi hiu hiu làm cành trúc xao động, chúng chạm vào nhau kêu lên như chuông gió treo trước cửa phòng thiếu nữ, âm thanh vô cùng êm tai và dễ chịu.
Dọc theo mạn sườn đi lên đỉnh núi là những kiến trúc nhà ở và chức năng, thiết kế của nó thiên về phong cách tối giản nhưng vẫn giữ được những nét đẹp riêng biệt.
Cột son, ngói đỏ, tường nâu hòa vào với màu xanh của trúc và màu trắng của tuyết và mây ở Trúc Phong tạo nên một bức tranh bình yên mộc mạc.
Nếu nói Thanh Vân Tông là chốn bồng lai tiên cảnh, vậy thì Trúc Phong chính là nơi bình dị nhất, gần gũi nhất, một nơi làm người ta có cảm giác muốn gắn bó, muốn trở về.
Ngay cả Nguyên Dao cũng cảm thấy yêu thích nơi này.
Đáp xuống tiểu viện trên đỉnh núi, Lục Tuyết Kỳ liền giới thiệu Trúc Phong sơ qua một lượt để hắn và Nguyên Dao có thể nắm qua đại khái các kiến trúc quan trọng ở đây.
Nguyên tắc sinh hoạt và tu luyện ở Trúc Phong rất đơn giản, gói gọn trong hai chữ an tĩnh mà thôi, đại khái có thể nói là chỉ cần không quấy rầy người khác, cũng không quá ồn ào náo nhiệt là ổn.
Dặn dò bọn họ xong xuôi, sư tôn liền để hắn và Nguyên Dao rời đi, để bọn họ có thời gian thoải mái lựa chọn tiểu viện để sinh hoạt và tu luyện ở đây.
Lý Trường Ca chọn một tiểu viện nằm ở sườn phía Đông, còn Nguyên Dao lại chọn một tiểu viện nằm ở sường phía Tây.
Cả hai tiểu viện này đều có chung một đặc điểm, nằm biệt lập ở một góc.
Sự lựa chọn này đương nhiên là bởi vì cả hai bọn họ đều có những bí mật không muốn cho người khác biết đến.
Lúc Lý Trường Ca chọn xong tiểu viện cũng là lúc Liễu Mi mang Tiểu Nhu Nhi và hạ nhân của hắn đến giao lại cho hắn.
Lần này đến Thanh Vân Tông, hắn chỉ mang theo Tiểu Nhu Nhi và bốn hạ nhân nữa, trong đó có hai nam và hai nữ, tổng cộng là năm người, hết thảy đều do Tiểu Nhu Nhi phụ trách thay hắn quản lý.
Tiểu viện này tính ra cũng không quá lớn, nếu không muốn nói là nhỏ so với hậu viện của hắn ở Tần gia.
Tiểu Nhu Nhi và hắn sẽ ở Đông Sương, còn bốn hạ nhân còn lại sẽ ở Tây Sương.
Đông Sương gồm có mật thất tu luyện, phòng ngủ của hắn và Tiểu Nhu Nhi.
Chính viện bao gồm đại sảnh tiếp khách và thư phòng để hắn học tập và nghiên cứu.
Tây Sương gồm có phòng ăn, phòng tắm, phòng bếp và hai phòng ngủ nhỏ cho hai nam và hai nữ.
Sân ở trước chính viện cũng là sân để luyện võ.
Tổng thể kiến trúc chỉ đơn giản như vậy thôi nhưng nhìn chung vẫn vô cùng đầy đủ tiện nghi và chức năng nên có.
Lý Trường Ca cũng phân phó cho lão Nhị và lão Tam trồng một hoa viên ở xung quanh sân, thay hàng rào này bằng một dãy tre trúc bao quanh khuôn viên.
Ở góc sân về hướng Đông hắn muốn trồng thêm một cây Thương Tùng, dưới tán cây đặt thêm một cái bàn trà để hắn có thể cùng bằng hữu thưởng trà trò chuyện ở đây.
Ở phía trước cây Thương Tùng, hướng ra ngoài đại môn, hắn cũng cho đào thêm một cái hồ nhỏ, nuôi dưỡng một cặp Long Ngư và trồng hoa sen ở trong.
- Các ngươi đã hiểu rõ chưa a Nhị, a Tam?
- Tiểu nhân đã rõ thưa Điện Hạ!
- Tốt, cứ vậy mà làm, chỗ nào không rõ thì hỏi lại Nhu Nhi, nàng ấy nhất định sẽ biết phải làm như thế nào. Sau này ở chỗ này các ngươi phải nghe theo lời của Tiểu Nhu Nhi, trái lời của nàng là trái lời của ta!
Bốn người bọn họ lập tức đáp lời của hắn.
- Tiểu nhân minh bạch!
Dặn dò xong hạ nhân, Lý Trường Ca liền bắt đầu bố trí trận pháp ở xung quanh tiểu viện, đặc biệt là thư phòng, phòng ngủ, và mật thất tu luyện.
Hắn thậm chí còn bố trí đại trận cảnh giới ở xung quanh phạm vi mười trượng xung quanh tiểu viện, mỗi ngày tiêu tốn một viên chân khí thạch thượng phẩm để gia trì tương đương với một tháng tốn ba viên chân khí thạch cực phẩm.
Làm xong xuôi hết thảy hắn cảm thấy an tâm về tiểu viện này.
Hắn lấy tay sờ lên cột son, cảm nhận chất gỗ, miệng khẽ lẩm bẩm.
- Bích Ngọc Thụ, đông ấm, hè mát ...
Một cột trụ Bích Ngọc Thụ to cỡ ba mươi phân như thế này trên thị trường cũng có giá thấp nhất là mười viên chân khí thạch cực phẩm, nhìn sơ sơ của tiểu viện này, quy ra chân khí thạch mà nói, giá trị trên dưới hai vạn viên.
Lý Trường Ca nở một nụ cười khổ.
"Ách ... vậy mà ta cứ tưởng ..."
Lối kiến trúc tối giản suýt nữa đã thành công làm hắn tưởng lầm sư tôn hắn sẽ dùng những loại vật liệu rẻ tiền để xây dựng, nhưng mà hắn đã lầm!
Bên trong thư phòng, phòng ngủ và mật thất Lý Trường Ca còn bố trí thêm không ít đại trận phòng ngự, sát trận, mê trận và huyễn trận để tăng cường an ninh cho hắn.
- Xem như là tạm ổn rồi đi ...
Lý Trường Ca thở ra một hơi nhẹ nhõm, vẻ mặt thành tựu nhìn ngắm xung quanh một lượt.
Tiểu Nhu Nhi cũng đang bận rộn hướng dẫn hai hầu nữ bài trí vật dụng ở trong nhà, đảm bảo cho hắn có thể sinh hoạt thoải mái và tiện nghi nhất có thể.
Làm xong xuôi hết những bố trí này, Lý Trường Ca liền tiến vào mật thất để tu luyện.
Hôm nay hắn sẽ bắt đầu luyện hóa hai loại Dị Hỏa, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Lý Trường Ca lấy ra một hơi hai chục bình Hàn Băng Ngọc Tủy bày ở trước mặt, lại lấy ra pháp khí bày đại trận khống hỏa, hắn lấy Thiên Hỏa Minh Đăng làm mắt trận, lấy tám ngọn hỏa đăng địa giai thượng phẩm là trợ trận bày ra Cửu Đăng Hàng Viêm đại trận.
Bố trận xong xuôi, hắn mới lấy ra Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, hiện tại nó vẫn đang nằm ở bên trong vật phong ấn của Viêm Đế.
Hắn dựa theo pháp quyết bắt đầu mở ra linh văn phong ấn nó, đem nó dời sang Thiên Hỏa Minh Đăng ở trước.
- Khởi!
Phừng một tiếng trầm thấp, Thiên Hỏa Minh Đăng rực sáng, Lý Trường Ca ngay lập tức cảm nhận được áp lực cực lớn đến từ hỏa năng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa.
Hỏa diệm bùng lên mãnh liệt làm cả mật thất sáng rực một màu hồng cam, nhiệt lượng gia tăng chóng mặt.
Hắn dùng hai chỉ thủ vẽ lên không trung đạo pháp văn khống trận, đem hỏa diệm đang chống cự mạnh mẽ ở trong Thiên Hỏa Minh Đăng phân tán ra tám ngọn hỏa đăng trợ trận ở xung quanh.
Hỏa năng hình thành tám sợi dây liên kết tám ngọn hỏa đăng với Thiên Hỏa Minh Đăng đem chúng đồng loạt thắp sáng, nhiệt độ trong phòng nhanh chóng giảm xuống hai thành.
"Có hiệu quả!"
Lý Trường Ca động ý niệm đánh nát một bình Hàn Băng Ngọc Tủy để dịch thủy tùy ý thấm vào linh văn của đại trận, đem hàn khí xung kích hỏa chủng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ở chín cái hỏa đăng.
Sau thao tác này của hắn, nhiệt lượng lập tức giảm xuống thêm ba thành nữa.
Không một chút chần chừ hay lưỡng lự, Lý Trường Ca hoàn toàn phá bỏ phong ấn của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa để Hỏa Chủng của nó hoàn toàn xâm nhập vào bên trong Thiên Hỏa Minh Đăng.
Nhiệt lượng phút chốc tăng trở lại, nhưng cũng chỉ bằng sáu đến bảy thành lúc ban đầu.
Đợi Hỏa Chủng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đã hoàn toàn bị Thiên Hỏa Minh Đăng giam lại, Lý Trường Ca mới có chút thời gian để tranh thủ thở dốc, sau đó liền phục dụng Hàn Băng Ngọc Tủy, hàn khí lạnh lẽo của nó nhanh chóng xung kích kinh mạch hắn ở khắp mọi nơi.
Lý Trường Ca nén lại cơn lạnh thấu xương bên trong nội thể, lập tức dẫn hỏa nhập thân, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa nhanh chóng cường hoành ở bên trong kinh mạch của hắn, đem hàn khí của Hàn Băng Ngọc Tủy mạnh mẽ tiêu hao.
Hỏa năng cuồng bạo của hỏa chủng và hàn khí không ngừng triệt tiêu lẫn nhau, chỉ còn sót lại hỏa diệm thuần khiết của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, lúc này Lý Trường Ca mới dẫn nó về đan điền.
Hắn trích lấy một phần hỏa chủng của Hỏa Lưu Ly làm mồi lửa, đem Thanh Liên Địa Tâm Hỏa sinh sinh bao trùm lấy nó bắt đầu quá trình hình thành hỏa chủng ở bên trong đan điền.
Lý Trường Ca lặp lại quá trình trên, đem Hàn Băng Ngọc Tủy phục dụng, dẫn hỏa nhập thể, đem hỏa chủng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa chậm rãi tích tụ.
Thời gian như bóng câu ngoài cửa sổ, hết sáng lại tối, hết tối lại sáng.
Một ngày, một đêm nhanh chóng trôi qua như chiếc lá bay vèo qua cửa sổ, cuối cùng hắn cũng đã đem Thanh Liên Địa Tâm Hỏa hoàn toàn dung nhập vào bên trong đan điền.
Hỏa năng của nó của tiêu hao một nửa so với ban đầu, nhưng hắn lại không mảy may lo lắng một chút nào, bởi vì hắn có thể dùng Nguyên Hỏa Thánh Điển để ôn dưỡng nó lại một lần nữa.
Đợi cho hỏa chủng của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ổn định, hắn thừa thắng xông lên đem Cốt Linh Lãnh Hỏa tiếp tục hấp thu.
...
Trời ráng chiều, hôm nay là một buổi hiếm hoi có thể thấy ánh nắng vàng cam xuyên qua tầng mây trong khi tuyết vẫn rơi bay bay ngoài hiên.
Nguyên Dao đứng ở sân đem Thiên Mai Kiếm gửi gắm tâm tình của nàng vào trong gió bấc đìu hiu.
Tiểu viện này, khung cảnh này, và cả cái tiết trời này nữa mang lại cho nàng một cảm giác thân quen mà lạ lẫm, hoài niệm cùng căm phẫn.
"Sư phụ, sư tỷ, ta nhất định sẽ quay trở lại, trả lại cho các người gấp bội những gì các người đã làm với ta! Một khi ta trở lại ngay cả Dạ Đế cũng không thể che chở cho các ngươi!"
Một kiếm cuối cùng kia của nàng tạo ra kiếm kình cuốn tuyết bay lên trời tán loạn.
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 159 |