Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Khâu Trấn

Tiểu thuyết gốc · 1945 chữ

Ba ngày sau,

Lý Trường Ca nhìn Cốt Linh Lãnh Hỏa bập bùng cháy một cách ổn định trong đan điền, hắn thở ra một ngụm trọc khí, cuối cùng thì hắn cũng đã thành công hấp thu Hỏa Chủng của Cốt Linh Lãnh Hỏa vào bên trong nội thể.

Tuy hiện giờ Hỏa Chủng của Cốt Linh Lãnh Hỏa và Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đều bị suy yếu sau quá trình luyện hóa và hấp thu nhưng hắn có thể từ từ ôn dưỡng lại hỏa năng của chúng thông qua Hỏa hệ chân khí hoặc là hỏa năng của những loại Hỏa Chủng khác như thú hỏa, địa hỏa,...

Luyện Đan Các và Luyện Khí Các ở Thanh Vân Tông đều xây dựng trên Địa Hỏa Mạch, hắn có thể thuê phòng ở đây để ôn dưỡng lại Cốt Linh Lãnh Hỏa và Thanh Liên Địa Tâm Hỏa một cách nhanh chóng.

Nhẩm tính một chút, hắn liền phát hiện ra hôm nay đã là rằm tháng mười một, hắn cần phải hoàn thành ít nhất một nhiệm vụ tông môn theo quy định trước khi hết tháng.

Hơn nữa, hắn cũng có hẹn với mấy người Tần Khang, Trần Duệ ...

Sau khi ổn định lại chân khí trong nội thể, Lý Trường Ca mới thu công.

Thu dọn xong Cửu Đăng Hàng Viêm Trận cùng với Hàn Băng Ngọc Tủy, Lý Trường Ca liền rời khỏi mật thất tu luyện kết thúc kỳ bế quan bốn ngày bốn đêm này của hắn.

Tiểu Nhu Nhi vẫn túc trực ở thư phòng mấy ngày qua, sẵn sàng hỗ trợ hắn khi hắn cần nàng, lúc này trời vẫn chưa sáng hẳn nên nàng vẫn đang nằm ngủ ngon lành trên cái bàn đọc sách kế bên cửa sổ đang khép chặt kia.

Ngay từ đầu, Lý Trường Ca cũng không có ý định đánh thức nàng, liền trực tiếp đi ra khỏi thư phòng, tế lên phi kiếm của đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông mà phi hành về phía Nhiệm Vụ Đường.

Mới tờ mờ sáng mà hắn đã thấy có không ít đệ tử di chuyển qua lại trong tông môn, ngược xuôi bốn phương tám hướng.

Càng về gần phía Nhiệm Vụ Đường thì càng đông.

Lý Trường Ca chọn một gốc cây trống trải mà đáp xuống, đứng chờ mấy người còn lại.

Hắn tựa lưng vào gốc cây, nhắm mắt dưỡng thần.

Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, một giọng nói quen thuộc êm tai đánh thức hắn dậy.

- Chàng đến lâu chưa?

Gia Cát Thường Hi nhìn hắn, ánh mắt nàng ôn nhu và dịu dàng.

- Ta đến đây từ khi trời còn chưa sáng.

- Ân, mà sao chàng lại đến sớm vậy?

Lý Trường Ca cười cười, hắn nói.

- Ta vừa bế quan xong, cũng không có việc gì làm cho nên đến đây chờ mọi người. Sinh hoạt của nàng ở Tuyết Phong ổn chứ?

- Cũng có thể nói là tạm ổn, mọi người ở đó cũng rất thân thiện, chỗ của chàng như thế nào?

- Bốn ngày qua ta chỉ ở trong mật thất tu luyện, cũng chưa từng gặp ai nhưng theo ta cảm nhận thì có vẻ khá ổn.

Gia Cát Thường Hi gật đầu.

- Ân, như vậy cũng tốt, đúng rồi, Lý sư tỷ có nói hôm nay sẽ đến trễ một chút.

- Ừm, chúng ta cũng không vội, nàng có muốn vào bên trong xem một chút không?

- Ân!

Gia Cát Thường Hi như thuận đi cùng hắn vào bên trong Nhiệm Vụ Đường.

Sảnh Nhiệm Vụ Đường vô cùng lớn, sức chứa lên đến vạn người, bên trong chia thành từng phân khu riêng biệt.

Khu vực tân sinh nằm ngay cạnh lối ra vào của đại sảnh, rất dễ nhìn thấy.

Trên bảng nhiệm vụ treo hàng trăm cái ngọc giản, đủ mọi loại hình nhiệm vụ từ hái thuốc, thu thập nguyên liệu, đào khoáng cho đến bảo tiêu, nhưng mức độ nguy hiểm đều ở bậc một, tức là đệ tử đến nhận nhiệm vụ chỉ cần có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ là đã có thể hoàn thành một cách dễ dàng và an toàn.

Một trong những loại hình nhiệm vụ được tân sinh đệ tử ưa thích nhất là hái thuốc, hầu như chỉ cẩn nó xuất hiện ở trên bảng là sẽ có đệ tử lập tức lấy xuống, cho nên ở trên bảng nhiệm vụ lúc này cũng không còn mấy cái nhiệm vụ hái thuốc nữa.

Đảo mắt nhìn quanh một lượt, Lý Trường Ca liền để ý đến nhiệm vụ đoàn đội ở một góc trên cao.

Lý Trường Ca dùng ý niệm tra xem thông tin nhiệm vụ ở bên trong ngọc giản.

Đây là nhiệm vụ chi viện tạm thời cho phòng tuyến ở Thanh Khâu, hỗ trợ tục gia đệ tử ở đó phòng thủ đợt sói tuyết tràn xuống từ phương bắc vào bảy ngày tới.

"Thanh Khâu trấn ..."

Gia Cát Thường Hi cũng nhìn lên ngọc giản mà hắn đang xem, nàng nói nhỏ với hắn.

- Nhiệm vụ này yêu cầu một đội ngũ có tối thiểu 6 người, tu vi ít nhất phải là Luyện Khí kỳ Đỉnh Phong, hơn nữa còn phải có ít nhất một đệ tử tu vi Trúc Cơ sơ kỳ áp đội, mà nhóm của chúng ta vừa hay đủ tiêu chuẩn của nhiệm vụ này đề ra ...

Lý Trường Ca gật đầu, đáp lời nàng.

- Đợi bọn họ đến xem ý của bọn họ như thế nào, nếu không có đề xuất gì khác thì chúng ta nhận nó vậy.

Chẳng mấy chốc đám người Trần Duệ, Tần Khang, ..., Lý Băng Băng cũng đã tập hợp đầy đủ ở sảnh của Nhiệm Vụ Đường.

- Theo ghi chép của các năm trước đây, quy mô lớn nhất cũng chỉ hơn trăm con, tu vi cao nhất của con đầu đàn cũng chỉ đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi ...

Gia Cát Thượng Quan đọc xong ngọc giản ghi chép lịch sử hoàn thành nhiệm vụ của các năm liền nói lại cho mọi người cùng nắm.

Trần Duệ nghe vậy, liền đưa ra nhận định của hắn.

- Chỉ hơn trăm con sói tuyết thì không có gì đáng ngại, trong đội ngũ chúng ta cũng đã có ba người đạt đến Trúc Cơ kỳ, còn lại đều là Luyện Khí kỳ đỉnh phong, kết hợp với tục gia đệ tử ở đó, ta nghĩ việc trấn thủ Thanh Khâu trấn là chuyện khả thi, dù sao nhiệm vụ cũng không yêu cầu chúng ta phải giết lũ sói tuyết đó.

Tần Khang lập tức bổ sung.

- Tục gia đệ tử ở Thanh Khấu Trấn cũng có ba vị là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, người đứng đầu là Trúc Cơ đỉnh phong, tuy chiến lực không mạnh nhưng ít nhất cũng đã đủ để phối hợp với chúng ta trong trường hợp tệ nhất xảy ra.

Mấy người bọn họ liền gật đầu đồng tình, lời của hai người bọn họ nói không sai, nhiệm vụ phòng thủ như thế này lúc nào cũng dễ dàng hơn nhiệm vụ tấn công càn quét.

Sau một hồi bàn bạc, mọi người đều nhất trí chọn nhiệm vụ ở Thanh Khâu trấn.

- Nếu đã như vậy, chúng ta liền trở về chuẩn bị, sáng sớm mai tập hợp ở đây rồi cùng nhau lên đường, các ngươi thấy như thế nào?

Đám người bọn họ lập tức đồng ý với đề nghị của Lý Trường Ca.

- Hảo, liền quyết định như vậy đi!

Nhìn đám thiếu niên, thiếu nữ này, Nguyên Dao không khỏi hoài niệm về quá khứ vốn đã chìm sâu trong miền ký ức của nàng.

Khoảng thời gian ấy thật đáng để nàng nhớ mãi.

...

Một ngày sau,

Thanh Khâu Trấn nằm lọt thỏm giữa một thung lũng, nó bị mấy dãy núi cao trùng trùng điệp điệp vây lấy, chỉ có hướng Nam là tiếp giáp với sâm lâm bạt ngàn, nhưng cũng phải đi qua một đoạn đèo khúc khuỷu quanh co, nguy hiểm trùng trùng, nhưng đây cũng là con đường duy nhất để phàm nhân và tu sĩ dưới Trúc Cơ tiến đến Thanh Khâu trấn.

Trần Duệ đứng ở trên phi chu của Lý Trường Ca cười ha hả nói với mấy người xung quanh.

- Cái Thanh Khâu Trấn này nhìn qua còn tốt hơn cái trấn của ta ngày trước nữa.

Tần Khang khẽ giật giật mí mắt, còn có chỗ tệ hơn cả Thanh Khấu Trấn nữa ư? Hắn tưởng chỗ này đã tệ lắm rồi chứ.

- Trần huynh không nói đùa chứ?

- Ta lừa các ngươi để làm gì, không tin khi nào có dịp ta sẽ dẫn các ngươi đến đó ...

Gia Cát Thượng Quan trực tiếp gạt bỏ lời mời của đối phương.

- Thôi thôi, ta không muốn đến mấy chỗ như vậy đâu ... ha ha ...

- Ha ha ...

p/s: đoạn này ý nói về mặt tu tiên và linh khí trong thiên địa.

Lý Trường Ca dùng Thiên Quang Kim Nhãn nhìn toàn cảnh một lượt, chỗ này chân khí trong thiên địa mỏng manh thật.

"Tục gia đệ tử ở chỗ này có thể tu luyện được sao?"

Trừ Trần Duệ và Nguyên Dao ra, mấy người bọn họ đa số đều đến từ những nơi có chân khí dồi dào, cho nên khi đến chỗ này có chút không quen cho lắm.

Ngay cả nồng độ chân khí ở Hoàng Đô thành của Hỏa Phần Quốc cũng phải gấp cả chục lần ở đây.

Ở phía đằng xa, tuyết từ trên đỉnh núi tràn xuống tạo thành một cơn địa chấn rung chuyển cả một ngọn núi nhỏ.

Chuyện tuyết lở là chuyện bình thường ở cái Thanh Khâu Trấn này, năm ngày một trận nhỏ, mười ngày một trận lớn.

Thành chủ Thanh Khâu Trấn dời sự chú ý từ vụ tuyết lở ở một bên, nheo mắt nhìn sang mấy chấm đen ở phía xa xa trên bầu trời đang bay về phía bên này.

"Có phải là bọn họ không đây?" Lòng lão gấp gáp tự hỏi.

- Đến rồi, đến rồi ...

Nhìn thấy y phục đặc trưng của đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông lão mừng quýnh lên như một đứa trẻ.

- Một, hai, ba ... ba vị Trúc Cơ kỳ đệ tử, hảo, hảo ...

Lão lẩm bẩm đếm pháp bảo phi hành trên bầu trời, dựa theo số lượng này, phải có ít nhất ba vị Trúc Cơ kỳ đệ tử.

Từ Khuyết đứng ở bên dưới thành khẽ nhíu mày.

"Mẹ nó, sao lại là ba tên Trúc Cơ kỳ! Hừ ... nhưng như vậy thì đã sao, các ngươi cũng không thể ngăn cản ta!"

Hắn thu lại ánh mắt âm trầm, chạy lên trên tường thành.

- Thành chủ đại nhân, hình như có mấy vị tu sĩ đang đến gần ...

- Ta biết rồi, bọn họ là đệ tử của Thanh Vân Tông đến tiếp ứng chúng ta, ngươi mau đi kêu người chuẩn bị đón tiếp bọn họ nồng hậu.

- Dạ vâng!

Hắn quay người rời đi, ánh mắt có chút quỷ dị.

Hủ Huyết Cổ của hắn chỉ có thể lợi dụng chuyện này để tấn thăng tam phẩm, hắn nhất định sẽ không để bất kỳ ai phá hoại chuyện tốt này của hắn.

Phân phó Từ Khuyết đi chuẩn bị xong, lão liền tự mình phi hành về phía trước nghênh đón đám người Lý Trường Ca.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.