Với trình độ để bụng này, Cố Quân Thiên nhất định sẽ không nỡ đuổi y ra khỏi nhà.
Hơn nữa cha Cố mẹ Cố, còn có ông cụ Cố đều rất thích y, bọn họ cũng sẽ không để mặc y phải lưu lạc đầu đường.
Nói đến những người khác của nhà họ Cố…… Y đã thương lượng với cha Cố mẹ Cố, buổi tối sẽ cùng với bọn họ, đẩy ông cụ Cố cùng nhau đi xem triển lãm tranh.
Cha Cố mẹ Cố đã rất lâu không về, có hơi xa lạ với thành phố này, trước kia ông cụ Cố bận rộn công việc cũng không có cơ hội đi ra ngoài chơi, thế nên cha Cố mẹ Cố muốn dẫn ông cụ Cố đi dạo khắp nơi.
Y nhất định phải đi theo, như vậy mới có thể bồi dưỡng tình cảm với bọn họ!
Chu Thanh Hạo thu dọn xong đồ đạc của mình, trở về nhà họ Cố ăn cơm dinh dưỡng, sau đó dẫn theo cha Cố mẹ Cố và cả ông cụ Cố ra ngoài.
Cố Quân Thiên: “……” Những người này thật quá đáng, vậy mà bỏ hắn ở nhà một mình “phòng không gối chiếc”!
Chu Thanh Hạo nghỉ ngơi bốn ngày, rốt cuộc cơ bắp trên người mới hết nhức mỏi.
Sau đó, Cố Quân Thiên lại một lần nữa đưa y tới phòng tập thể thao, bắt y tiến hành huấn luyện lực lượng.
Chu Thanh Hạo có hơi hưng phấn.
Rèn luyện chắc chắn khiến người ta mệt mỏi, nhưng nghĩ tới lúc dùng máy tập sẽ có thể tiếp xúc thân thể với Cố Quân Thiên, y lại cảm thấy có mệt hay không cũng chẳng sao cả!
Mới vừa vào phòng tập thể thao, Chu Thanh Hạo nói ngay: “Quân Thiên ca, mấy cái máy này em đều không biết dùng, anh dạy em đi!”
Cố Quân Thiên biết Chu Thanh Hạo đang gạt người.
Chu Thanh Hạo rất thông minh, lần trước hắn cũng đã dạy cẩn thận như vậy, sao Chu Thanh Hạo có thể không biết cách sử dụng mấy cái máy tập này được.
Người này chính là thèm khát thân thể hắn, muốn chiếm tiện nghi của hắn, mới có thể cố ý nói không biết.
Chút tâm tư nhỏ này còn rất đáng yêu…… Cố Quân Thiên nghiêm túc, lại dạy Chu Thanh Hạo thêm một lần.
Lúc hắn tập thể hình Chu Thanh Hạo vẫn luôn nhìn hắn, thật ra hắn cũng có nhìn Chu Thanh Hạo.
Sau khi Chu Thanh Hạo luyện một lúc lâu, đầu đầy mồ hôi, cả gương mặt đều ửng hồng, nhìn đặc biệt đáng yêu.
Chỉ là có hơi yếu.
Hắn vẫn thích Chu Thanh Hạo cường tráng hơn.
Hắn hy vọng Chu Thanh Hạo khỏe mạnh.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Cố Quân Thiên lại không tự giác mà dừng trên mặt Chu Thanh Hạo.
“Quân Thiên ca, có phải em rất đẹp hay không?” Chu Thanh Hạo thở phì phò hỏi.
Cố Quân Thiên rất thành thật đáp: “Đúng là rất đẹp.”
Chu Thanh Hạo hỏi: “Vậy anh muốn hôn một cái không?”
Cố Quân Thiên nói: “Em đừng mãi nghĩ những việc này……”
Hắn còn chưa dứt lời, Chu Thanh Hạo đã đột nhiên ôm lấy cổ hắn, hôn lên môi hắn.
Cố Quân Thiên: “……” Hôn cũng hôn rồi, vậy tiếp tục hôn đi.
Có điều Chu Thanh Hạo thật sự có vấn đề, hôn hôn, tay Chu Thanh Hạo lại bắt đầu trượt vào trong quần áo hắn!
Chu Thanh Hạo một bộ dáng ngọt ngào mềm mại, hành động lại chẳng khác gì tên háo sắc, thật sự trong ngoài không đồng nhất!
Cố Quân Thiên vội vàng dừng lại, thuận tiện lôi bàn tay Chu Thanh Hạo từ trong áo mình ra: “Tiếp tục rèn luyện đi!”
Còn tiếp tục vậy nữa, hắn cũng sẽ biến thành tên háo sắc luôn.
Chu Thanh Hạo: “……”
Y thu hồi lời nói Cố Quân Thiên không được mà trước đó bản thân đã nói.
Vừa rồi hai người ôm nhau, y có thể cảm nhận được, Cố Quân Thiên là được.
Nhưng không cho dùng.
“Em tập không nổi nữa.” Chu Thanh Hạo nằm xuống bãi công.
“Nhiệm vụ rèn luyện của em chỉ còn chút nữa thôi, kiên trì một chút.” Cố Quân Thiên cổ vũ y.
Chu Thanh Hạo nói: “Phải có người hôn em một cái, cho em thêm chút động lực, em mới có thể kiên trì.”
Cố Quân Thiên còn có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên chỉ có thể hôn y!
Chu Thanh Hạo được hôn đủ rồi, thần thái sáng láng tiếp tục rèn luyện.
Về chuyện ngủ với Cố Quân Thiên này, thật ra y cũng không phải rất sốt ruột.
Bọn họ đều là lần đầu tiên yêu đương, có một số việc, vẫn phải có cảm giác nghi thức.
Qua mấy ngày nữa, chính là sinh nhật của Cố Quân Thiên, đến lúc đó, y sẽ tặng cho Cố Quân Thiên món quà mà y đã chuẩn bị rất lâu, sau đó bọn họ sẽ có thể làm chút gì đó!
Chu Thanh Hạo rất coi trọng sinh nhật của Cố Quân Thiên.
Bản thân Cố Quân Thiên cũng quên mất chuyện này.
Hắn thật sự rất bận, hôm nay thời gian cho Chu Thanh Hạo ăn đậu hủ, không, là bồi Chu Thanh Hạo rèn luyện thân thể, đều là rút ra từ trong trăm công ngàn việc.
Dựa theo cốt truyện gốc, sau khi Trình Minh Nghiên hết hy vọng với nguyên chủ, sẽ lập tức đi xem mắt, sau đó nhận thức người đàn ông đã thu mua công ty nguyên chủ.
Trong cốt truyện gốc, người thu mua công ty nguyên chủ họ Sở, tên Sở Trạm, nhà họ Sở cũng mở công ty châu báu, quy mô công ty không khác mấy so với nhà họ Cố.
Sở Trạm chán ghét nguyên chủ dây dưa Trình Minh Nghiên, mấy lần cảnh cáo nguyên chủ nhưng nguyên chủ không nghe, bèn bắt đầu ra tay với Cố thị, cuối cùng thu mua Cố thị.
Sau khi Cố Quân Thiên xuyên qua thế giới này, đã muốn tránh chuyện này đi, vì thế, hắn làm rất nhiều chuyện, còn đặc biệt chú ý Sở Trạm.
Mà ngay ngày hôm qua, Sở Trạm đã xem mắt với Trình Minh Nghiên.
Trong cốt truyện gốc, Sở Trạm cực kỳ thích Trình Minh Nghiên, hiện tại chắc chắn cũng không ngoại lệ.
Hắn chế nhạo Trình Minh Nghiên một trận, chắc chắn Trình Minh Nghiên rất chán ghét hắn, nhất định cũng sẽ cáo trạng với Sở Trạm.
Dưới tình huống như vậy, có lẽ Sở Trạm sẽ vì Trình Minh Nghiên cùng với lợi ích của Sở thị, mà ra tay đối phó với Cố thị giống như trong cốt truyện gốc.
Hắn không sợ Sở Trạm, nhưng vẫn phải làm tốt chuẩn bị vẹn toàn.
Cố Quân Thiên chờ Chu Thanh Hạo rèn luyện xong, nói với Chu Thanh Hạo: “Thanh Hạo, lần này rèn luyện xong, chỉ sợ cơ bắp của em lại phải đau nhức mấy ngày, mấy ngày kế tiếp em cứ nghỉ ngơi thật tốt, chờ sang tuần sau, chúng ta mới tiến hành huấn luyện lực lượng tiếp.”
Tuần sau? Ngày hôm đó vừa lúc là sinh nhật của Cố Quân Thiên!
Đến lúc đó y đã nghỉ ngơi đầy đủ, có thể cùng với Cố Quân Thiên, vượt qua một đêm mỹ diệu.
Chu Thanh Hạo nghĩ đến đây, tươi cười đáp ứng.
Mà chờ đến ngày hôm sau, quả nhiên trên người y lại đau!
Lê lết thân thể đau nhức vào công ty, đồng nghiệp trong công ty còn nói: “Thanh Hạo, Cố tổng cũng không cho cậu nghỉ ngơi nhiều thêm mấy ngày sao? Cậu vừa mới ổn, anh ta lại lăn lộn cậu tiếp?”
Người trẻ tuổi đúng là không biết tiết chế! Có điều nhìn bộ dáng này của Chu Thanh Hạo, cũng thuyết minh eo của Cố tổng rất tốt.
Chu Thanh Hạo ngượng ngùng cười: “Anh ấy tính thời gian, cũng không chịu để tôi nhẹ nhàng thêm mấy ngày!”
Y biết đồng nghiệp hiểu lầm.
Hiểu lầm thì hiểu lầm đi, dù sao sớm hay muộn gì y cũng sẽ ngủ được Cố Quân Thiên!
Chớp mắt, đã đến ngày sinh nhật của Cố Quân Thiên.
Chu Thanh Hạo đã nhận được cái kẹp cà vạt mà mình nhờ người làm trước đó.
Trong khoảng thời gian này, chỉ cần y ra ngoài, Cố Quân Thiên đều sẽ bảo tài xế đưa đón y, để vệ sĩ đi theo y.
Điều này làm y không có thời gian tự mình đi lấy kẹp cà vạt, cũng may có thể gửi qua bưu điện.
Tay nghề của thợ thủ công kia rất tốt, làm ra kẹp cà vạt hoàn toàn giống với tưởng tượng của y, cực kỳ đẹp, chỉ là giá trị cái kẹp cà vạt này của y, hoàn toàn không thể sánh được với những cái mà Cố Quân Thiên có.
Dù sao trong nhà cũng mở công ty châu báu, tất cả những đồ trang sức Cố Quân Thiên dùng hàng ngày, đều có giá trị xa xỉ.
Cũng may y vẫn còn quà tặng khác!
Chu Thanh Hạo mua một cái áo ngủ gợi cảm trên mạng, dự định coi mình như món quà tặng cho Cố Quân Thiên.
6 giờ sáng, Chu Thanh Hạo tự động thức dậy.
Bây giờ y đều đi ngủ lúc 10 giờ, 6 giờ sáng đúng giờ thức dậy, làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh đến không thể tưởng tượng.
Tình trạng cơ bắp nhức mỏi đã hoàn toàn biến mất, Chu Thanh Hạo đi vào phòng vệ sinh rửa mặt đánh răng, tự luyến ngắm mình trong gương chốc lát.
Cũng không biết có phải ảo giác của y hay không, y cảm thấy hiện tại tình trạng da của mình cực kỳ đẹp.
Cuộc sống lúc này, đối với y mà nói cũng hết sức tốt đẹp.
Đây là cuộc sống mà trước kia có nghĩ y cũng không dám nghĩ.
“Thanh Hạo, em dậy chưa?” Giọng nói của Cố Quân Thiên vang lên bên ngoài.
Chu Thanh Hạo mỉm cười mở cửa: “Đã dậy rồi!”
Nụ cười trên mặt Chu Thanh Hạo tươi roi rói.
Cố Quân Thiên cảm thấy gương mặt tươi cười này đã trực tiếp đập thẳng vào trái tim mình, làm cho trái tim mình nhảy lên liên hồi.
Khóe miệng hắn cũng vô thức cong lên.
Hắn thích dáng vẻ khỏe mạnh, không buồn không lo như vậy của Chu Thanh Hạo.
“Hôm nay chúng ta sẽ chạy bộ nửa giờ.” Cố Quân Thiên nói.
“Được,” Chu Thanh Hạo cười rộ lên, lại nói: “Cố Quân Thiên, sinh nhật vui vẻ!”
Cố Quân Thiên ngẩn người, mới ý thức được hôm nay là sinh nhật mình: “Em không nói, anh cũng quên mất hôm nay là sinh nhật anh.”
“Ngay cả sinh nhật mình anh cũng quên được hả?” Chu Thanh Hạo không khỏi kinh ngạc.
Những người lớn tuổi đều dùng ngày sinh âm lịch, không nhớ rõ ngày sinh dương lịch của mình rất bình thường, nhưng những người trẻ tuổi bọn họ khi điền tư liệu gì gì đó đều phải điền ngày sinh dương lịch, rất ít người không nhớ.
Cố Quân Thiên nói: “Gần đây bận quá.”
Đây là sinh nhật của nguyên chủ, hắn cũng không để bụng.
Lại nói tiếp, trong cốt truyện gốc, hôm nay nguyên chủ bị ông cụ Cố bắt phải ở nhà, sau đó Trình Minh Nghiên tổ chức một buổi tiệc sinh nhật long trọng cho nguyên chủ.
Nguyên chủ không thích trường hợp ồn ào náo nhiệt, vả lại Trình Minh Nghiên còn tặng hắn một cái khăn quàng cổ thực xấu, đã thế còn bắt hắn một hai phải mang…… Toàn bộ quá trình sắc mặt của hắn đều rất khó coi.
Trình Minh Nghiên cảm thấy nguyên chủ không nể mặt gã, lập tức nổi cáu với nguyên chủ……
Nguyên chủ rất không vui, thế nên ngày hôm sau khi Chu Thanh Hạo tặng quà cho hắn, hắn cũng không cho Chu Thanh Hạo sắc mặt tốt.
Đúng rồi, quà tặng!
Chu Thanh Hạo sẽ tặng quà cho hắn!
Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ không có lập tức mở ra món quà mà Chu Thanh Hạo tặng cho nguyên chủ, sau khi đem về nhà cũng chẳng biết để ở chỗ nào…… Cũng chẳng biết Chu Thanh Hạo tặng cái gì cho nguyên chủ!
Cố Quân Thiên bắt đầu chờ mong món quà Chu Thanh Hạo tặng hắn.
Đăng bởi | ĐồngĐạoNhân |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |