Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1668 chữ

.........

Trên thực tế, cũng không cần hắn đào hố, Sở Trạm cũng đã làm một vài việc mà theo hắn thấy thế đã đủ rồi.

Nói như thế nào đây…… Sở Trạm đào từ Cố thị rất nhiều người mà hắn vốn đã muốn sa thải.

Thời gian hắn xuyên qua có hơi ngắn, tuy rằng đã làm một vài cải cách với Cố thị, nhưng không dám làm ra động tĩnh quá lớn, đang tính chờ đến sang năm, lại chậm rãi sa thải những người mà mình muốn sa thải đi.

Những người này, có kẻ ở trong công ty không làm việc đàng hoàng chỉ biết nịnh nọt, cũng có người thích kết bè kéo cánh xa lánh người ta, còn có người trộm bán lợi ích của công ty.

Hắn nhìn những người này không vừa mắt, sau đó, tuyệt đại đa số người trong bọn họ, đều bị Sở thị đào đi rồi!

Sở Trạm thật là người tốt, giúp hắn bớt đi không ít chuyện thì thôi, còn giúp hắn tiết kiệm được rất nhiều tiền.

Hắn muốn sa thải nhân viên là phải bồi thường, nếu nhân viên tự mình từ chức thì hắn không cần phải bồi thường.

Cố Quân Thiên vui sướng tiễn đi một số lượng lớn nhân viên Cố thị, cũng vào lúc ăn cơm chiều, hắn vui vẻ kể chuyện này cho cha mẹ.

Ở trong công ty, Chu Thanh Hạo đã nghe một vài tin đồn nhảm nhí, thế nên cực kỳ lo lắng cho Cố Quân Thiên: “……” Y thật là lo lắng vô ích!

Mấy ngày nay y lo lắng sẽ quấy rầy đến Cố Quân Thiên, đều không dám đi ăn đậu hủ của Cố Quân Thiên, xem ra về sau có thể tiếp tục.

Ngoài ra…… Sở Trạm này bị Cố Quân Thiên tính kế phải không? Cố Quân Thiên thật sự là rất lợi hại!

Cố Quân Thiên thấy Chu Thanh Hạo dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình, tâm tình rất tốt, lại nói: “Đúng rồi, gần đây con còn thoáng cải tiến phương pháp chế tạo kim cương nhân tạo một chút, hiện nay căn cứ chế tạo kim cương nhân tạo dưới trướng Cố thị chúng ta, phí tổn dùng để chế tạo kim cương nhân tạo đã hạ thấp rất nhiều, tốc độ chế tạo kim cương nhân tạo cũng gia tăng rất nhiều……”

Chu Thanh Hạo càng thêm bội phục Cố Quân Thiên.

Không hổ là người y thích, cái gì cũng biết!

Sau khi Cố Quân Thiên kể lại những việc mà mình đã làm trong khoảng thời gian này xong, chợt nhìn về phía Chu Thanh Hạo: “Thanh Hạo, hôm nay phải tiến hành huấn luyện lực lượng.”

Bây giờ mỗi tuần Chu Thanh Hạo sẽ tiến hành huấn luyện lực lượng ba lần.

Cố Quân Thiên cực kỳ coi trọng việc này, mỗi lần đều tự mình chỉ đạo, hơn nữa còn không sợ phiền toái mà lặp lại dạy dỗ Chu Thanh Hạo phải sử dụng máy tập thể hình như thế nào.

Đối với chuyện vì sao cao tài sinh của đại học nổi danh được dạy nhiều lần còn không học được cách sử dụng thiết bị tập thể hình, hắn cũng hoàn toàn không nghi ngờ.

Không gì để nghi ngờ, hắn làm việc thật sự rất vất vả, Chu Thanh Hạo cho hắn một chút phúc lợi là hẳn nên!

Về phần sau đó phải đi tắm nước lạnh gì gì đó……Quen là được.

Tắm nước lạnh có thể rèn luyện thân thể, hắn cũng suy nghĩ cho thân thể của mình thôi.

Vì thế, lại là một buổi tối tuyệt vời, Chu Thanh Hạo vì có thể sớm ngày ngủ được Cố Quân Thiên mà nỗ lực rèn luyện, thuận tiện nghĩ mọi cách ăn đậu hủ của Cố Quân Thiên.

Cố Quân Thiên tâm tình rất tốt, người nhà họ Cố không hề lo lắng tình hình Cố thị chút nào, những người khác thì không giống.

Bộ phận cổ đông Cố thị rất bất mãn với cách làm của Cố Quân Thiên, bởi vì động tác ùn ùn không dứt của Sở thị, giá cổ phiếu Cố thị còn bắt đầu giảm xuống.

Vì thế, trên thị trường bắt đầu nói xấu Cố thị, cảm thấy sau khi ông cụ Cố lui ra, giao công ty vào tay Cố Quân Thiên chỉ mới hai mươi mấy tuổi, sớm muộn gì Cố thị cũng xong đời.

Bên ngoài lan truyền một đống lời đồn đãi hỗn loạn, giá cổ phiếu Cố thị liên tục rớt xuống.

Đối mặt với tình hình này, Cố Quân Thiên không hề hoảng hốt, chỉ nói ra một câu, nếu có ai muốn bán cổ phần, hắn đều mua hết!

Ánh mắt của ông nội hắn rất tốt, ngoại trừ phát triển Cố thị lớn mạnh ra, thời trẻ còn đầu tư thêm mấy sản nghiệp khác, kiếm lời được rất nhiều tiền.

Cha Cố mẹ Cố có chút tiền là quyên góp ngay, tuy rằng ông cụ Cố thương con trai, nhưng cũng cảm thấy trong tay con trai không nên có quá nhiều tiền mới tốt.

Lúc giá nhà còn rất cao, ông đã bán đi mấy loại bất động sản đầu tư thời trẻ, sau đó đưa hết số tiền mặt này cho cháu trai bảo quản.

Phải nói Cố Quân Thiên thật sự rất có tiền, hắn lại không có sở thích tiêu tiền, dứt khoát lấy chỗ tiền này ra mua cổ phần.

Những cổ đông có quan hệ tốt với Cố Quân Thiên, vẫn luôn duy trì Cố Quân Thiên cũng không tính toán bán cổ phần, một vài cổ đông vốn dĩ quan hệ chẳng ra gì với Cố Quân Thiên thì khác.

Bọn họ không tín nhiệm Cố Quân Thiên, đã muốn bán cổ phần từ sớm, bây giờ Cố Quân Thiên muốn mua…… sau một phen lăn qua lộn lại, bọn họ cũng bán.

Thật ra bọn họ cũng muốn bán cho người khác, nhưng lúc này Cố thị bị đào đi rất nhiều người, Cố Quân Thiên thì vẫn luôn làm cải cách, không khỏi có chút rung chuyển, thế nên giá cổ phiếu vẫn luôn rớt xuống.

Ngoại trừ Cố Quân Thiên, căn bản không có ai muốn mua số lượng lớn cổ phần Cố thị.

Sở Trạm muốn thu mua Cố thị, nhưng cũng không tính toán mua cổ phần Cố thị ngay lúc này.

Trên tay Cố Quân Thiên nắm giữ rất nhiều cổ phần, dù anh ta có mua lại nhiều cổ phần rải rác bao nhiêu, cũng không thể vượt qua được Cố Quân Thiên, không có cách nào chống lại Cố Quân Thiên.

Nếu như thế, còn không bằng chờ sau khi Cố thị xảy ra vấn đề càng ngày càng nhiều, giá cổ phiếu càng ngày càng thấp, trực tiếp đến thu mua Cố thị luôn.

Nghĩ như vậy, Sở Trạm lại tiêu tiền bôi đen Cố thị một phen.

Nhìn thấy trên mạng có nhiều tin tức mặt trái về Cố thị như vậy, ngay cả Cố Quân Thiên cũng bị người ta lôi ra phê phán, cổ phiếu Cố thị còn liên tục rớt xuống, Trình Minh Nghiên gần đây quan hệ càng ngày càng tốt với Sở Trạm lo lắng hỏi Sở Trạm: “Sở đại ca, Cố thị có thể xảy ra chuyện hay không? Tuy rằng Cố Quân Thiên rất quá đáng, nhưng Cố thị là tâm huyết cả đời của ông nội Cố……”

Sở Trạm nói: “Em yên tâm, anh chỉ là tìm chút phiền toái nhỏ cho Cố thị thôi, Cố thị sẽ không có việc gì.” Minh Nghiên nhà anh ta thật sự quá lương thiện, Cố Quân Thiên đối xử với em ấy như vậy, mà em ấy còn quan tâm Cố Quân Thiên.

Nghe Sở Trạm nói như vậy, Trình Minh Nghiên yên lòng.

Người bên cạnh Trình Minh Nghiên, lại đều đang vui sướng khi người gặp họa.

Trong bọn họ, chỉ cần là người từng nói chuyện với Cố Quân Thiên, bất bình thay cho Trình Minh Nghiên, đều bị Cố Quân Thiên kéo đen.

Cố Quân Thiên một chút cũng không để bụng đám bạn bọn họ, hiển nhiên bọn họ cũng sẽ không thèm để ý đến Cố Quân Thiên.

Bây giờ Cố Quân Thiên xui xẻo, bọn họ còn rất vui vẻ!

“Sau khi Minh Nghiên chia tay Cố Quân Thiên thì càng ngày càng tốt!”

“Sở Trạm đối xử với Minh Nghiên thật tốt nha! Cậu ta khá hơn Cố Quân Thiên nhiều!”

“So sánh với Sở Trạm, Cố Quân Thiên thật sự không là gì cả, Sở Trạm vừa ra tay, Cố Quân Thiên lập tức sứt đầu mẻ trán.”

“Cổ phiếu Cố thị rớt thành như vậy, sau này ở trước mặt chúng ta, Cố Quân Thiên sẽ không thể đứng thẳng được nữa!”

“Chắc chắn bây giờ Cố Quân Thiên đang rất hối hận.”

……

Bọn họ cảm thấy lúc này hẳn là Cố Quân Thiên rất khó chịu.

Mà đây chỉ là bắt đầu, sau này, Cố Quân Thiên sẽ càng ngày càng khó chịu.

Chớp mắt, đã đến tháng hai, cũng chính là cuối năm.

Trước kỳ nghỉ tết m Lịch, doanh số trang sức bình thường đều không thấp, doanh số trang sức vàng thì càng như cờ đón gió.

Rất nhiều người sẽ mua vàng tặng cho người lớn hoặc là đứa nhỏ trong nhà, mà những công ty bán trang sức bằng vàng kia cũng sẽ làm đủ loại hoạt động.

Trước cửa tiệm đặt mấy cái mô hình bơm hơi, để nhân viên hoá trang thành chú hề đứng trước cửa tiệm tặng bong bóng, làm hoạt động mua bao nhiêu có thể được tặng đồ, để khách hàng đập trứng vàng……

Tóm lại chiêu số nào cũng có.

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.