……
Sáng hôm sau thức dậy, Chu Thanh Hạo phát hiện lần này mình thức dậy, cơ bắp không còn đau nhức dữ dội như lúc trước nữa.
Xem ra, cơ bắp của y đã bắt đầu chậm rãi thích ứng với chương trình rèn luyện Cố Quân Thiên sắp xếp cho y.
Sắp có thể đánh bại Cố Quân Thiên, ngủ với Cố Quân Thiên, bước lên đỉnh cao nhân sinh rồi.
Cuộc sống đầy vội vã, Chu Thanh Hạo nhanh chóng rửa mặt xong xuôi, sau đó khi Cố Quân Thiên đến kêu y đi chạy bộ, hướng về phía Cố Quân Thiên lộ ra gương mặt tươi cười: “Sớm!”
Chào xong, y chợt nhìn thấy Cố Quân Thiên đang đeo cái kẹp cà vạt ngày hôm qua y tặng.
Cố Quân Thiên thật sự rất coi trọng y, vẫn luôn để y trong lòng, làm y nhịn không được muốn đùa giỡn Cố Quân Thiên một chút: “Quân Thiên ca ca, sáng sớm có thể nhìn thấy anh, em cực kỳ vui vẻ, nếu như ngày nào đó khi vừa tỉnh dậy là có thể nhìn thấy anh, em sẽ càng vui vẻ hơn!”
Cố Quân Thiên mặt không cảm xúc, nói: “Đi thôi, đi xuống lầu chạy bộ.”
Nếu như vừa tỉnh dậy, Chu Thanh Hạo đã nằm ở bên cạnh, nhìn hắn mỉm cười, có lẽ còn không mặc quần áo…… Không được, không thể lại suy nghĩ, sắp chảy máu mũi rồi!
Chu Thanh Hạo thấy Cố Quân Thiên như vậy, tươi cười càng thêm xán lạn hơn.
Lúc ăn cơm sáng, Chu Thanh Hạo ăn uống ngon miệng, chờ đến công ty, y bùng nổ linh cảm, vẽ một hơi mấy bản vẽ thiết kế.
Giám đốc bộ thiết kế: “……” Quả nhiên tình yêu khiến người điên cuồng.
Gần đây hiệu suất của Chu Thanh Hạo cao đến kỳ cục, chẳng qua chỉ trong thời gian hai tuần, đã làm xong công việc mà một năm người khác mới có thể làm xong.
Giám đốc bộ thiết kế họ Chung, thời trẻ cũng là một nhà thiết kế, lúc ấy ông cũng rất ganh đua, thế nên thân thể mắc phải không ít tật xấu, chờ cuối cùng lên làm giám đốc bộ môn, cảm thấy đua hư thân thể không đáng chút nào, ông bèn bắt đầu dưỡng sinh.
Ông đã không làm thiết kế từ lâu, bây giờ ông lựa chọn cố gắng đề bạt người trẻ tuổi, để người trẻ tuổi đi thức đêm làm thiết kế.
Ông không phải đang trao cơ hội cho người trẻ tuổi sao!
Bởi vì ông cũng không chèn ép người bên dưới, lại là lão tiền bối trong giới thiết kế, thẩm mỹ online, bởi vậy ở Cố thị rất được tôn kính, ngồi ổn trên trên cái ghế đệ nhất bộ thiết kế.
Trước đó ông đã rất thưởng thức Chu Thanh Hạo, bây giờ càng thêm khen ngợi Chu Thanh Hạo ở trước mặt Cố Quân Thiên.
Cố Quân Thiên nghe mà vui vẻ không thôi, cảm thấy rất hưởng thụ.
Chu Thanh Hạo là bạn trai hắn, khen Chu Thanh Hạo chính là đang khen hắn!
Giám đốc này thật sự rất có ánh mắt, nguyên chủ sa thải người này, chính là đi một nước cờ dở.
Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ bởi vì Hoắc Bình Hải có quan hệ tốt với Trình Minh Nghiên, bèn đề bạt Hoắc Bình Hải, còn chụp cho Chu Thanh Hạo cái tội danh sao chép đuổi Chu Thanh Hạo đi.
Đối với việc này, giám đốc Chung của bộ thiết kế rất bất mãn, còn biểu hiện ngay trước mặt nguyên chủ.
Nguyên chủ tâm cao khí ngạo chịu không nổi người khác làm trái ý hắn, lại cảm thấy ngày thường giám đốc Chung không làm thiết kế, là sâu mọt không chịu làm gì cho công ty, nên đã sa thải ông.
Giám đốc Chung quay đi đã vào một công ty khác, sau đó, mấy nhà thiết kế trong bộ thiết kế còn đi theo ông đi ăn máng khác……
Chỉ mỗi cách làm này của nguyên chủ thôi, Cố thị có thể không bị thu mua sao?
Tuy rằng bản thân vị giám đốc bộ thiết kế này đã không còn làm thiết kế nữa, nhưng thẩm mỹ của ông rất tốt, đối với quản lý nhà thiết kế dưới trướng cũng có cách riêng, còn chưa bao giờ đoạt công lao của nhà thiết kế dưới trướng mình, đây là một nhân tài!
Hơn nữa hiện tại người ta đang làm quản lý, vốn dĩ cũng không cần phải vẽ nữa!
Nghĩ như vậy, Cố Quân Thiên bèn “thành thật với nhau” trò chuyện với vị giám đốc này một phen: “Giám đốc Chung, ông nội vẫn thường hay nói với tôi ngài là một nhân tài, ngài phải nhắc nhở đề điểm tôi nhiều chút……”
Hắn nói rất nhiều, trước tăng thêm tiền lương cho vị giám đốc Chung này, sau đó mới bắt đầu nói về Chu Thanh Hạo: “Giám đốc Chung, chú cũng biết đấy, Thanh Hạo là bạn trai của tôi. Tôi tính toán chờ sau khi kết hôn, sẽ để em ấy tiếp nhận Thánh Đế, bây giờ, cứ đẩy thiết kế của em ấy ra ngoài trước……”
Thật ra trước đó giám đốc Chung có hơi lo lắng, sợ Chu Thanh Hạo đoạt đi vị trí giám đốc bộ môn của mình.
Nhưng mà ông suy nghĩ nhiều rồi, Cố tổng tính toán đưa Thánh Đế cho Chu Thanh Hạo, dưới tình huống như thế, chắc chắn Chu Thanh Hạo chướng mắt chức vị giám đốc bộ môn của ông.
Này còn không phải mấu chốt, mấu chốt chính là sắp tới Chu Thanh Hạo sẽ thăng chức rất nhanh, vậy ông nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với Chu Thanh Hạo mới được!
Giám đốc Chung vô cùng vui vẻ rời đi.
Cố Quân Thiên cũng rất vui vẻ.
Giám đốc Chung đã nói chuyện thật lâu với hắn, nhất định sẽ bồi dưỡng Chu Thanh Hạo thật tốt!
Còn về chuyện sau khi kết hôn sẽ để Chu Thanh Hạo quản lý Thánh Đế……
Cố Quân Thiên tính toán đưa một nửa cổ phần Thánh Đế trên danh nghĩa của mình cho Chu Thanh Hạo, nếu Chu Thanh Hạo muốn quản, vậy thì để y quản, nếu Chu Thanh Hạo không muốn quản, vậy cũng không sao.
Nguyên chủ vì tình yêu đã cho bay màu toàn bộ Cố thị, hắn chỉ đưa cho Chu Thanh Hạo một chút cổ phần mà thôi, không quá phận chứ?
Cố Quân Thiên tiếp tục làm việc, giám đốc Chung thì lại chắp tay sau lưng, đi vào bộ thiết kế.
Vừa đến bộ thiết kế, ông lập tức nhìn thấy Chu Thanh Hạo đang vẽ bản thiết kế.
Chu Thanh Hạo liền mạch lưu loát, vẽ bản thiết kế vòng cổ phong cách cổ phong, vừa vẽ xong lại bắt đầu vẽ bản thiết kế khuyên tai cùng phong cách……
Phong cách tác phẩm này, tương tự với phong cách trước kia của y, lại có chút khác biệt.
Giám đốc Chung đã biết Chu Thanh Hạo có thiên phú từ sớm, nhưng lúc này, ông vẫn bị kinh sợ.
Thiên phú của Chu Thanh Hạo, vượt xa tưởng tượng của ông.
Người như vậy, quả thật phải bồi dưỡng thật tốt mới được!
Giám đốc Chung khích lệ Chu Thanh Hạo một phen, lại lấy bản vẽ thiết kế mà Chu Thanh Hạo đã vẽ trong khoảng thời gian này cho những người khác trong bộ thiết kế xem.
Người của bộ thiết kế ngoại trừ Hoắc Bình Hải, đều tâm phục khẩu phục với Chu Thanh Hạo, về phần Hoắc Bình Hải, gã ta vẫn tức giận bất bình như cũ, thậm chí còn cảm thấy Chu Thanh Hạo có thể lấy ra nhiều bản thiết kế như vậy trong thời gian ngắn, nói không chừng chính là bỏ tiền mời người khác giúp y vẽ.
Y là bạn trai Cố tổng, muốn mấy bản vẽ thiết kế, chắc chắn Cố tổng sẽ nghĩ cách tìm tới cho y.
Vừa quay đầu, Hoắc Bình Hải lập tức oán giận với Trình Minh Nghiên.
Trình Minh Nghiên nói, chờ gã ta rời khỏi Cố thị, có thể sắp xếp cho tiến vào Sở thị làm việc.
Sở thị chính là công ty còn lớn hơn cả Cố thị! Hoắc Bình Hải cảm kích vạn phần, lúc này cái gì gã ta cũng nói với Trình Minh Nghiên, đương nhiên, không tránh được thêm mắm dặm muối một phen.
Mà Trình Minh Nghiên nghe xong, lập tức nói mấy chuyện này cho Sở Trạm.
Gã nói với Sở Trạm, đương nhiên không chỉ mỗi tin tức có được từ chỗ Hoắc Bình Hải, còn có một vài tin tức từ nơi khác nữa, đều là những người oán giận Cố Quân Thiên tìm gã nói với gã.
Sở Trạm thông qua hiểu biết trước đây của mình đối với Cố Quân Thiên, còn có tin tức từ chỗ Trình Minh Nghiên và bạn bè của Trình Minh Nghiên, đã có hiểu biết “rõ ràng” với Cố Quân Thiên.
Anh ta chuẩn bị ra tay với Cố thị.
Sinh nhật của Cố Quân Thiên là đầu tháng một, giao thừa năm nay là vào tháng hai.
Mà Sở thị, từ giữa tháng một đã bắt đầu công kích Cố thị, các loại thủ đoạn ùn ùn không dứt, bao gồm việc không giới hạn đào người từ Cố thị, cướp đi nguyên vật liệu của Cố thị, ở trên mạng bôi đen Cố thị, vân vân.
Những thứ này đều là thủ đoạn thông thường, Cố Quân Thiên gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, đồng thời còn bí mật đào hố Sở Trạm.
Đăng bởi | ĐồngĐạoNhân |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |