Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế cục (End)

Tiểu thuyết gốc · 1461 chữ

Bạch Mặc ngồi thẳng lưng, ánh mắt sắc lạnh quét qua cửa sổ, màn đêm bao trùm không gian lại khiến không gian thêm u ám. Hắn bắt đầu phân tích các khả năng với sự bình tĩnh đến đáng sợ, từng chi tiết nhỏ nhặt đều được sắp xếp gọn gàng trong đầu.

Hắn bắt đầu sắp xếp kế hoạch trong đầu và trả lời Kim trần ngươi nói đi ta không nghĩ ngươi sẽ nói những thông tin quý giá này cho ta một cánh dễ dàng đâu nhỉ, ánh mắt Bạch mặc khẽ nheo lại, Hắn biết chả có miếng bánh nào là miễn phí, càng đừng nói nữ nhân này, cô ta là 1 người lợi ích chủ nghĩa sẽ không làm chuyện vô ích.

Kim trần lúc này giọng nói cũng pha chút nghiêm túc cùng đùa giỡn,đúng là ngươi rất hiểu ta nha Bạch mặc,Ngươi nói không sai. Ta chưa bao giờ làm chuyện gì mà không có lợi ích cho mình. Thông tin này, nếu không phải tình thế bắt buộc, ta cũng chẳng cần chia sẻ với ngươi. Nhưng lần này, ta muốn chúng ta hợp tác."

Bạch Mặc nghe vậy, ánh mắt càng thêm sắc lạnh, nhưng trên môi lại thoáng hiện nụ cười nhạt:

"Hợp tác? Ngươi nghĩ ta sẽ làm không công cho ngươi sao, Kim Trần? Đừng quên, ta không phải loại người dễ bị lợi dụng."

Kim trần cười khẽ yên tâm tới lúc đó ngươi sẽ biết, giờ không phải lúc tiếc lộ, đợi đi ta sẽ nhắn lại với ngươi sớm thôi, lúc chúng ta gặp lại sẽ bàn bạc tiếp, yên tâm cuộc giao dịch này ngươi không lỗ vốn đâu, ngược lại ngươi còn không thể từ chối nữa.

Bây giờ thì tạm biệt gặp lại sao, nói xong kim trần cũng tắc máy.

Bạch Mặc vẫn ngồi bất động, ánh mắt không rời khỏi màn hình điện thoại vừa tắt, nét mặt hắn lạnh như băng. Đôi môi mỏng của hắn nhếch lên, nhưng không phải nụ cười tươi, mà là một biểu cảm khiến kẻ khác phải rùng mình.

Thú vị rất thú vị, càng ngày càng loạn cũng càng ngày càng thú vị.

Bạch mặc bây giờ đang sắp xếp kế hoạch cho riêng mình, Ánh mắt bạch mặc nheo lại, Lời kim trần hắn rất để ý, cô ta cũng không phải người hay nói nhãm nhiều, nên việc cô ta nói việc hợp tác rất có lợi cho hắn, Bạch mặc cũng cần suy tính, dù sao sơ xuất nhỏ, hắn sẽ bị thế cuộc này nghiền nát.

Hắn hít một hơi thật sâu, cơn lạnh bao trùm càng lúc càng dày đặc, màn đêm càng ngày càng u tối, như thế cuộc bây giờ tĩnh lặng nhưng dưới lớp màu đen kiệt ấy là từng cơn sóng biến động không ngừng.

Bạch Mặc không phải là người không biết kiên nhẫn, nhưng hắn cũng không thể phó mặc mọi thứ cho may mắn. Trong trò chơi này, mọi động tác đều phải tính toán kỹ lưỡng, và dù có mạo hiểm thì cũng phải có sự chuẩn bị chu đáo.

Hắn không thể để mình bị cuốn vào bất kỳ cái bẫy nào, dù đó là cái bẫy mà Kim Trần đang giăng ra, hay thậm chí là một thế lực khác mà hắn chưa lường tới. Một đối tác như Kim Trần, người mà mỗi lời nói đều tính toán, không dễ dàng tin tưởng. Nhưng không thể phủ nhận, cô ta cũng có giá trị trong trò chơi này dù sao, thông tin cô ta vừa đưa ra chắc chắn không phải vô ích

Bạch mặc nhắm mắt lại, một lúc sao hắn mở mắt ra Kế hoạch hoàn thiện, Hắn biết trong kế hoạch hắn sắp xếp sẵn sẽ có nhiều biến số nhưng không sao đường lui đã chuẩn bị sẵn, giờ thì bắt đầu cuộc chơi.

Lúc này, Kim Trần đứng trên tầng thượng của một tòa nhà chọc trời, ánh đèn rực rỡ từ thành phố phía dưới phản chiếu trong đôi mắt sâu thẳm của cô. Ánh sáng nhấp nháy từ những biển quảng cáo và dòng xe cộ tấp nập đan xen thành một bức tranh hỗn loạn, đầy sắc màu. Gió đêm thổi qua, làm mái tóc dài đen nhánh của cô khẽ tung bay, càng làm nổi bật vẻ đẹp lạnh lùng và bí ẩn.

Kim Trần nhấp một ngụm rượu vang trong ly thủy tinh mỏng, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên thành một nụ cười nửa miệng. Cô nhìn xa xăm, như đang đắm chìm trong những suy nghĩ sâu kín.

"Bạch Mặc... Ta rất mong chờ phản ứng của ngươi. Ngươi sẽ xử lý thông tin này như thế nào đây?" Kim Trần thì thầm, giọng nói pha lẫn chút thích thú.

Trong căn phòng man chút cổ điển, một người nam nhân Trung niên đang nhìn ra ánh trăng, đúng là thú vị, không ngờ một cái đinh nhỏ lại có thể diệt được tên phế vật đó, hắn thở dài tiếc cho tiểu đội ta đã đào tạo sẵn, thôi được rồi không cần để tâm hắn nữa, tiếp tục kế hoạch chính được rồi , hắn lẩm bẩm trong không gian tĩnh lặng càng ngày càng phiền phức.

Sao một lúc chiếc xe cũng dừng lại, Bạch mặc trậm rãi bước xuống lúc vết thương cũng hồi phục hoàn toàn, còn đề cao một chút lực lượng.

Bạch mặc lấy điện thoại ra xem một chút thông tin, tính toán một chút vẫn nên bắt đầu từ mục tiêu nhỏ trước đi.

Hắn đi vào căn cứ, bổ sung một chút lương khô và nước khoáng bạch mặc suy nghĩ một chút quyết định gôm hết dù sao hắn cũng sẽ không quay lại đây nếu thất bại hắn sẽ dùng kế hoạch B, dù sao cuối cùng thì hắn cũng không ở đây.

Lấy hết vũ trang đi , Bạch mặc cũng quay lưng đi tạm biệt ngôi nhà gắn bó với ta gần hai năm, một luồng gió bay qua Bạch mặc khẽ rung động, lúc này hẳn nhìn vào không gian dưới ánh SAO chiếu rọi vô cùng xán lạn.

Bạch mặc vô thức thốt ra một câu.

"Nhân sinh như mộng sương mai tịch HOA giống như bọt nước"

Từng làng gió thoáng qua trong ánh mắt Bạch mặc thoáng hoãn hốt, từng dòng kí ức hiện về Bạch mặc đứng đó, không gian như ngừng lại, ánh sao lấp lánh chiếu gọi xuống thiên địa, tạo thành cảnh đẹp thơ mộng.

Khác hoàn toàn với cảnh chém chém giết giết, âm mưu quỷ kế ngoài kia.

Bạch mặc cười hắn cười lúc này hắn bước tiếp, bước chân này vô cùng kiên định ánh mắt hắn toát ra cái gọi là ý chí.

Leo lên xe hắn đạp ga đi tiếp, tiếng xe vang lên trong màn đêm tĩnh lặng, đôi mắt không rời con đường phía trước, từng con phố vắng vẻ lướt qua dưới ánh đèn đường mờ ảo. Mỗi cú vặn tay lái đều toát lên sự tự tin, sự chuẩn bị đã được lên kế hoạch tỉ mỉ, không có chỗ cho sai sót.

Tiểu thống tử Bạch mặc nhẹ giọng gọi, lúc này tiểu thống xuất hiện với bộ dạng buồn ngủ, giờ này gọi ta làm gì ngươi biết hệ thống cũng cần nghĩ ngơi không?

Bạch mặc nói tiếp được rồi, được rồi đưa thông tin về hai nữ nhân khác của tên ngạo thiên kia , phiền phức thật.

Thông báo: -20Đ

Ting! Một bản thông tin xuất hiện.

"Thông tin về hai nữ nhân của Ngạo Thiên," Bạch Mặc lẩm bẩm, nhẹ nhàng vuốt ve màn hình như đang tìm kiếm những mảnh ghép còn thiếu, được rồi.

Tiểu thống tử bây giờ đã tỉnh táo hơn, nhướn mày hỏi: "Ngươi định làm gì với chúng?"

Bạch Mặc không trả lời ngay lập tức mà chỉ tiếp tục xem xét thông tin. Trong mắt hắn, những chi tiết nhỏ nhất cũng có thể tạo ra thay đổi lớn. Hắn khẽ nhếch miệng, đôi môi mỏng nở ra một nụ cười khó hiểu. Từng bước đi của hắn đều được tính toán cẩn thận, nhưng không có gì là chắc chắn. Mọi thứ đều có thể thay đổi trong nháy mắt, và đó chính là điều khiến hắn cảm thấy thú vị.

Được rồi đi ngủ tiếp đi , Hệ thống nhìn Bạch mặc một chút rồi cũng biến mất.

Bạch mặc mặc đạp ga , tính toán lộ trình một chút rồi quay bô lăng.

Bắt đầu!

Bạn đang đọc Ta thật sự là ác nhân? sáng tác bởi tothan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tothan
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.