Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc ám

Tiểu thuyết gốc · 1554 chữ

Lúc này Bạch Mặc đi trong bóng tối, đôi chân bước đều đặn, không chút gấp gáp. Gió lạnh lẽo lùa qua, làm cho chiếc áo Bạch mặc bay trong gió, ánh mắt Bạch mặc đang sắp xếp lại dữ liệu hắn biết.

Bạch mặc bước tiếp trong vô thức, đi qua từng con phố, từ phía sao hắn ánh sáng bình minh đang dần lên cao , chiếu sáng thành phố tĩnh lặng này, cũng là kết thúc cho một đêm đẫm máu.

Bạch Mặc dừng chân trước một con hẻm nhỏ, nơi ánh sáng bình minh chỉ đủ soi mờ những bức tường rêu phong cũ kỹ. Hắn cúi đầu, nhìn xuống đôi giày da đã nhuốm chút bụi đường và vệt máu khô, khẽ nhếch mép cười.

"Một đêm kết thúc, nhưng trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu," Bạch Mặc lẩm bẩm, giọng nói khàn đục và lạnh lẽo vang vọng trong không gian tĩnh mịch.

Hắn tiếp tục bước đi, mỗi bước chân đều mang theo sự ung dung nhưng lại toát ra áp lực vô hình, bước vào con hẻm nhỏ hẹp, những bức tường rạn nứt phủ đầy rêu phong và vệt loang lổ của thời gian. Bạch Mặc bước sâu vào trong, từng tiếng giày da dẫm lên nền đất ẩm vang vọng trong không gian u ám.

Mùi ẩm mốc cùng kim loại nồng nặc, là người bình thường chắc chắn sẽ không ai bước vào đây và cũng rất ít người biết chỗ này là đâu, Bạch mặc bước vào trong bên trong con hẻm có rất nhiều ngả rẽ, bên trong những rã rẻ đấy nếu nhìn kỹ sẽ thấy xương cốt, máu và huyết nhục còn động lại.

Bạch mặc hơi nhếc môi , trong vô thức hắn lại tới nơi này, hắn cũng rất quen thuộc nơi này, tính toán một chút vẫn là nên gặp lão già kia đi.

Nhìn những ngã rẽ phía trước hắn thầm tính tính toán đi một lúc hắn lại rẽ trái, Bạch Mặc bước chân qua từng ngã rẽ như đã quá quen thuộc với nơi này, không cần suy nghĩ hay dừng lại để định hướng. Bóng tối trong con hẻm dày đặc, chỉ có ánh sáng mờ nhạt của bình minh phía xa soi rõ từng vệt máu khô rải rác trên nền đất. Hắn đi qua những bức tường nhuốm đỏ, những khúc xương bị nghiền nát dưới chân, nhưng ánh mắt hắn vẫn bình thản, như thể mọi thứ trước mắt chỉ là một phần bình thường trong cuộc sống của hắn.

Lúc này Tiểu Thống Tử đột nhiên xuất hiện, vừa ngáp dài vừa duỗi người, như thể vừa trải qua một giấc ngủ rất thoải mái, quang đoàn trôi nổi trên không trung bám theo Bạch mặc.

"Chào buổi sáng, tên ngốc. Ngươi có biết giờ là mấy giờ rồi không? Mặt trời mọc hết cả mà ngươi vẫn lê lết như con rùa thế à?"

Bạch Mặc không thèm ngước lên, chỉ tiếp tục bước đi, giọng nói lạnh lùng vang lên:

"Ta còn tưởng ngươi chết trong giấc ngủ rồi, không ngờ vẫn nhảy nhót được."

Ánh sáng từ quang đoàn khẽ lập lòe, như đang cố gắng biểu đạt sự khó chịu.

Chết? Ngươi nghĩ ta sẽ ngủ tôi chết được à Hệ thống lúc này cũng có chút hoả khí, dù sao ngày hôm qua nữa đêm Bạch mặc lại kêu hắn dậy trong lúc ngủ ngon.

Tiểu thống tử lúc này cũng bắt đầu lãm nhãm..

Bạch mặc giờ cũng chỉ biết cuối cho qua dù sao hắn cũng quen rồi.

Đi một lúc lâu nữa Bạch mặt thấy một tên ăn xin đang ngồi trên đất ,Bạch Mặc một chút dừng lại, chỉ liếc qua tên ăn xin đang ngồi bệt trên mặt đất, quần áo tả tơi, khuôn mặt bẩn thỉu, đôi mắt trũng sâu đầy tuyệt vọng, hắn để ý vết xâm trên cổ và cười Khải.

Tàn dư của thứ đấy à,sao lớp mặt nạ Bạch mặc chỉ nhẹ nhàng cười nhạt và bước tiếp, Hệ thống nói thứ đó là gì? Tiểu thống tử hỏi với giọng hiếu kì?.

Bạch mặc cười nhạt trả lời, ngươi thật sự muốn biết? Ừ, được rồi nó là câu chuyện khá dài đấy.

Bắt đầu từ bối cảnh đi Bạch mặc cười nhạt, vào những năm 1980, Long Quốc đang trải qua những cải cách kinh tế dưới thời Đặng Tiểu Bình, những cải cách này đã tạo ra khoảng cách giàu nghèo lớn và tình trạng tham nhũng trong chính quyền.

Hệ thống hỏi Đặng tiểu Bình là tên nào? là một chính trị gia và nhà lãnh đạo nổi bật của Đảng Cộng s** Long Quốc, Bạch mặc vừa đi vừa trả lời, không gian lúc này chỉ còn tiếng đối đáp của Bạch mặc.

Nếu t nhớ không nhầm sao cái chết của Máo Chạch đông thì tên này nhờ thủ đoạn âm hiểm của mình đi lên , hắn tiêu diệt tứ nhân bang sao đó dàn xếp và công khai là thất bại, nhưng thật chất hắn giết gần hết rồi, đúng là đám chính trị gia bạch mặc cười nhạt.

Nhưng không thể phủ nhận một số chính sách của hắn,nền kinh tế tăng trưởng nhanh chóng.

Đời sống người dân lên cao, Long Quốc bắt đầu trở thành trung tâm sản xuất và xuất khẩu toàn cầu.

Được rồi được rồi đừng nói về tên Đặng tiểu Bình nữa nói tiếp vụ gì đó đi.

Được rồi,Lúc này một giáo sư vật lý thiên văn

tên Phương Lệ Chi trở về từ Đại học gì đấy, tên này đã tuyên truyền tư tưởng Việc cải cách ở Trung Quốc diễn ra một cách chậm là do sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Trung Quốc", muốn phát triển thì phải đi theo theo phương Tây.

Tất nhiên lúc này nhiều người cũng đã tiếp xúc với văn hóa phương Tây, và đám sinh viên cũng tuyên truyền tư tưởng của tên này, và đã khơi dậy ý thức về tự do, dân chủ, và quyền con người trong một bộ phận người dân.

Bạch mặc lúc này cười có chút khác lạ hơn, tiếp theo mới là thú vị thật sự.

Mau kế tiếp đi!

Sao đó các cuộc biểu tình bắt đầu từ đây , Các cuộc biểu tình còn khá yếu, mục tiêu chính là đòi hỏi các quyền tự do kinh tế, pháp quyền,...

Nhưng ngươi biết đấy tư bản và cống sảng sao có thể bỏ qua được, khi nghe tin bọn chúng liền ngây lập tức , chấn áp các cuộc buổi tình, bắt giữ các người cầm đầu....

Ảnh hưởng lợi ích chính quyền đúng là không biết tự lượng sức.

Sao đó tổng bí thư hồ diệu bang bị đem ra thí tội , vì thái độ mềm mỏng, gây ảnh hưởng trật tự xã hội....

Sao đó bị các người bảo thủ đem ra thí tội,... Sao đó bị ép từ chức.

Nhưng ông này vẫn nổi tiếng trong giới tri thức và sinh viên.

Nhưng ngươi biết đấy ông này, sao khi bị đem ra thí tội nhưng còn nắm rất nhiều bí mật, nên tất nhiên có người phải đi khử rồi, um hình như được che đậy bằng cánh chết đau tim.

Nhưng đám sinh viên lúc này lại nghe được tin đồn do ông bị ám sát và nhiều sinh viên cũng không nghĩ ông lại chết một cánh đột ngột như vậy.

Thế là hơn một trăm ngàn sinh viên tụ tập và biểu tình ở Quảng trường Thiên môn an, đòi các quyền.

Công nhận quan điểm của Hồ Diệu Bang về dân chủ và tự do là chính xác.

Thừa nhận rằng các chiến dịch chống tha hóa tinh thần và chống chủ nghĩa tự do tư sản của chính phủ đã sai lầm.

Công khai thông tin về thu nhập của các lãnh đạo nhà nước và thành viên gia đình của họ.

Cho phép báo chí tư nhân hoạt động và ngừng kiểm duyệt báo chí.

Tăng nguồn kinh phí đầu tư cho giáo dục và tăng lương cho giới trí thức.

Kết thúc việc kìm hãm cuộc biểu tình ở Bắc Kinh.

Bạch mặc cười,Đám ngu dân lại mắc sai lầm chí tử đó là biểu tình không đúng lúc , nếu ta nhớ không lầm thì lúc này bên phương Tây phái người qua kết giao.

Việc này làm chính phủ mất mặc, cũng làm cho đám người đó thật sự tức giận, thế là "Thiết Quân luật" được ban hành.

Sao đó vô số binh sĩ trang bị vũ trang đầy đủ, xe tăng, trực thăng... Đỗ bộ xuống thành phố tiến về quảng trường Thiên môn an.

Lệnh từ cấp cao yêu cầu phải giải tán hoàn toàn người biểu tình trước ngày 4/6, bất kể biện pháp nào cần thiết.

Hehe Đụng tới lợi ích và bộ mặt chính phủ đúng là chán sống tam đại gia tộc lúc đó còn không dám nữa, các ngươi lại dám à mà cũng đúng một tay lão làm sao lại không thành được, hehe.

Bạn đang đọc Ta thật sự là ác nhân? sáng tác bởi tothan

Truyện Ta thật sự là ác nhân? tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tothan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.