Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18: Hảo cảm dành cho nhau Không phải đề tài nên chệch hướng sau khi anh nói ra câu kia sao?

Phiên bản Dịch · 523 chữ

Kết quả không chỉ vòng lại, mà còn xoay quanh chuyện mà anh không cách nào giải thích được.

Quả thật anh tự mình đi trung tâm thương mại một chuyến vì cô, nhưng không hoàn toàn là vì cô. Số người sống sót nữ trong căn cứ là không ít, còn có cả người thân của anh. Thứ này tuy còn dự trữ, nhưng nhiều hơn chút cũng không tệ. Đương nhiên, nếu Giang Vãn muốn thì cô có thể lấy hết để sử dụng.

Nhưng, cho dù là mức độ này, với người xa lạ mới quen không lâu mà nói, đây cũng vượt quá giới hạn mình nên làm. Vậy vì sao?

Nguyên nhân đơn giản tới mức không cần suy nghĩ.

Bởi vì hảo cảm của đàn ông dành cho phụ nữ.

Quen biết thời gian ngắn ngủi như vậy, tâm tư này nói ra thì khiến người ta xấu hổ, nhưng Bùi Vân Khởi lại nảy sinh chút tình cảm với Giang Vãn. Có một số người, dù quen biết cả mười năm mà vẫn phẳng lặng như nước, không dấy lên nổi chút bọt sóng nào. Nhưng có người, chỉ quen nhau có một ngày mà trái tim đã đập rộn ràng rồi.

Đàn ông tiện tay làm chuyện gì đó cho người phụ nữ mà mình thích là chuyện quá đỗi bình thường. Nhưng Bùi Vân Khởi không nói thật: "Cô lấy một nửa, phần còn lại tôi mang về căn cứ. Không áy náy nữa, được không?"

Hôm nay chỉ bị cắt trên mặt, nhưng chẳng biết ngày nào đó sẽ đầu thân khác chỗ, cho dù có thích đến mấy cũng phải chôn vùi sâu một chút. Huống hồ đây chỉ là hảo cảm mà thôi.

"À à." Giang Vãn gật đầu, lúc này cô mới phản ứng rằng người ta có căn cứ, thu hoạch vật tư là để cống hiến cho tập thể, là cô nghĩ hơi nhiều. Cô chỉ lấy một gói băng vệ sinh, số còn lại trả về trong ba lô, quần áo cũng bỏ lại một bộ.

Giang Vãn ôm vật tư quý báu, suy nghĩ rồi nhỏ giọng nói: "Nếu bị sẹo rất xấu, tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh."

Cô nói chuyện nghiêm túc như vậy, làm Bùi Vân Khởi phải hỏi một câu: "Nếu sẹo không xấu thì sao?"

"Sẹo không xấu thì anh đâu có sợ ế đâu."

Thực ra Giang Vãn nghĩ là, cho dù bên mặt phải của Bùi Vân Khởi có lồi sẹo dữ tợn thì cũng chẳng ảnh hưởng tới anh.

Bởi vì người thích anh chắc chắn không chỉ vì khuôn mặt của anh, mà còn vì đức tính và nhân tính của anh nữa. Cô nói như vậy là có chút tư lợi nho nhỏ, nhưng lại ngại ngùng không dám nói thẳng ra.

Từ lúc thả rông bị Bùi Vân Khởi nhìn thấy, cảm giác của Giang Vãn dành cho anh ta đã có chút thay đổi rõ rệt. Ai có thể từ chối một người đàn ông biết lảng tránh lúc nhạy cảm cơ chứ?

Bạn đang đọc Tận thế: Phép tắc sinh tồn của mỹ nhân của Nhất Đà Thự Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi boongg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.