Ám sát chi đạo.
-Một nơi khác,
Đám người Dương Bân vẫn miệt mài tìm kiếm đặc thù zombie. Trường học có rất nhiều người nên zombie tự nhiên cũng nhiều, có thể nói là chỗ nào cũng có thể nhìn thấy zombie. Không bao lâu sau, Dương Bân tìm thấy một con zombie đặc thù.
" Thấy đám zombie kia không ? Trong đó có một con đặc thù zombie. " Dương Bân chỉ tay vào đám zombie trên bãi cỏ nói.
" Hơn hai chục con .... cũng hơi phiền . " Trần Hạo cau mày nói.
" Ừ ! Chủ yếu gần đó có mấy đám zombie nữa. Nếu kéo dài sẽ rất dễ thu hút tụi nó tới. "
" Vậy giờ sao ? Chơi không ? " Hồ Văn Lượng nói.
" Nhất định phải giết ! Đặc thù zombie không dễ tìm a. "
" Hạo tử, ngươi coi thử có thể dụ được bao nhiêu con đi khỏi đây ? Dẫn đi càng nhiều thì càng dễ giết nó hơn. "
" Được, để ta thử coi sao . " Trần Hạo nói đoạn liền ẩn thân từ từ tới gần.
Sau khi đến sát bên, Trần Hạo lấy mấy cục đá chọi tới bên cạnh đám zombie nhưng vô dụng. Trong hành lang thì còn có tác dụng nhưng hiện tại là bãi cỏ, đá ném xuống hoàn toàn không gây ra tiếng động. Thử một lúc vẫn không được, Trần Hạo ỉu xìu quay lại.
" Không dụ được. " Trần Hạo lúng túng nói.
" Như vậy coi bộ chỉ có thể giết sạch thôi. " Dương Bân bất đắc dĩ nói.
" Từ từ, để ta thử một chút coi sao. Ta mới nghiên cứu được ám sát chi đạo. " Trần Hạo nói.
" Ám sát chi đạo ? Là cái gì ? " Dương Bân nghi hoặc nói.
" Hắc hắc hắc....Chờ ta nghỉ một chút lấy lại tinh lực đã. " Trần Hạo cười bí hiểm.
" Được thôi, chờ ngươi vậy. " Dương Bân cười nói.
Hơn mười phút sau, Trần Hạo đứng lên
" Được rồi ! Bây giờ ta đi. Các ngươi cứ từ từ ngồi đó chờ tin của ta là được. "
" Chú ý cẩn thận đừng ỷ mạnh. " Dương Bân nói.
" Yên tâm ! Ta đã nghĩ rất kỹ mọi khả năng xảy ra rồi."
" Vậy thì tốt . Cẩn thận chút. " Dương Bân nhẹ gật đầu.
Trần Hạo biến mất.
Phập !
Đột nhiên một ống sắt xuyên thủng đầu một con zombie, đồng thời thân ảnh Trần Hạo hiện ra ngay sát bên. Một đám zombie thoáng kinh ngạc rồi gầm lên lao tới. Trần Hạo lập tức rút lui, hắn bỏ chạy vài bước thì đột nhiên lại biến mất.
Dương Bân dùng Chân Thị Chi Nhãn nhìn chằm chằm từ đầu đến giờ không bỏ sót một chi tiết nào. Trần Hạo dùng mũi chân để di chuyển trên bãi cỏ nên không phát ra một chút âm thanh nào, hắn không chạy thẳng một đường mà vòng qua một hướng khác. Một đám zombie đang gào thét lao lên thì chợt thấy mục tiêu biến mất nên lập tức ngẩn người ra rồi một lúc sau lại bắt đầu đi lòng vòng không mục đích.
Trần Hạo lại tiến tới gần một con zombie, ống sắt lại xuất hiện , nhất kích tất sát rồi lại biến mất. Một đám zombie bị hắn đùa nghịch lòng vòng nhưng mãi vẫn không tìm thấy thân ảnh của hắn.
" Đây chính là ám sát chi đạo mà hắn nói sao ? Đúng là có chút ý tứ nha. " Dương Bân kinh ngạc nói.
" Hạo ca ngưu bức ! " Hồ Văn Lượng bật ngón cái. Hắn không thấy Trần Hạo, hắn chỉ thấy zombie bị giết rồi Trần Hạo hiện ra xong lại biến mất, hiện ra ở chỗ khác nhất kích tất sát.
Trần Hạo liên tục đánh giết gần mười con zombie thì cảm giác đầu quay cuồng, lập tức cố nén choáng váng lảo đảo quay về.
" Hộc hộc....Cái thứ quỷ này.... quá hao tinh thần lực a. " Trần Hạo ngồi bịch xuống đất yếu ớt nói.
" Ờ ! Nhưng mà ngươi vậy là quá lợi hại rồi. Giết cũng được một nửa rồi chứ ít đâu. " Dương Bân tán thưởng nói.
" Đúng rồi đó nha, ngươi trâu lắm đó Hạo ca. " Hồ Văn Lượng sùng bái nói.
" Nhất định là vậy ! Nhưng mà bi giờ ta e là ít nhất nửa tiếng ta không thể dùng dị năng rồi. " Trần Hạo bất đắc dĩ nói.
" Không sao ! Còn lại mười ba con, chờ ngươi nghỉ ngơi xong, chúng ta cùng xông lên. " DƯơng Bân nhẹ nhàng nói.
" Được ! "
Trần Hạo nghỉ ngơi một chút lập tức đứng dậy. Mặc dù trong thời gian ngắn không thể sử dụng dị năng nhưng cũng không ảnh hưởng đến chiến đấu bình thường. Ba người cầm ống sắt lao thẳng vào đám zombie.
BInh ! Bốp ! Phập ! Đùng !
Một đám zombie bị đánh văng ra , zombie đặc thù lập tức hiện ra trước mắt.
" Ta chơi zombie đặc thù này, mấy con khác giao cho các ngươi. " Dương Bân quát lên.
" Tốt thôi ! " Hai người gật đầu rồi lao thẳng về phía đám zombie bình thường.
Dương Bân nâng tay lên, ống sắt không chút lưu tình đâm , đập, quét ...... bãi cỏ tương đối trống trải nên ống sắt không bị vướng bận hung hăng chào hỏi đặc thù zombie bằng mọi hình thức.
Bang ..... Bẹp ..... Bốp...... Coongggg ..... Phập !
Không lâu sau đó, đầu zombie đặc thù bị Dương Bân đâm thủng, thân thể run rẩy rồi ngã xuống. Cùng lúc đó, Trần Hạo cùng Hồ Văn Lượng cũng giải quyết xong hai con zombie chỉ còn lại năm con. Dương Bân nhanh chóng lấy tinh thể trong đầu đặc thù zombie ra rồi chạy tới phụ hai người kia giết sạch đám zombie.
" Đi ! "
Làm xong ba người lập tức rời đi. Nơi này không còn an toàn !
Sau khi trốn đến một nơi không có zombie, Dương Bân lấy tinh thể ra.
" Bân ca, ngươi không cần hỏi, cứ ăn đi hả. " Trần Hạo vội nói.
" Đúng đó. Bân ca, ngươi tranh thủ ăn đi. Coi thử ăn xong có thay đổi gì k hông. " Hồ Văn Lượng nói.
" Được ! " Dương Bân gật đầu rồi lau sơ viên tinh thể nuốt xuống.
Tinh thể rất nhanh chóng hóa thành năng lượng tràn vào toàn thân Dương Bân nhưng hắn lại nhíu mày.
" Sao vậy Bân ca ? Chẳng lẽ không có hiệu quả sao ? " Hai người kỳ quái hỏi.
Dương Bân lắc đầu nói : " HIệu quả thì có nhưng mà không tốt như ta tưởng. Vốn ta nghĩ là sau khi ăn viên tinh thể thứ hai thì cái góc thứ hai viên tinh thần thứ nhất sẽ sáng nhưng bây giờ lại không có gì. Nhưng mà thực lực đúng là có tăng lên, chỉ là không tăng nhiều như khi ăn viên tinh thể đầu tiên. "
" Như vậy.... cũng không sao. Chỉ cần thực lực tăng lên là được mà. " Trần Hạo cười nói.
" Um.. Ta đoán có lẽ là tinh thể không đủ. Góc thứ hai cần phát sáng e là cần nhiều tinh thể hơn. "
" Ta cũng cảm thấy vậy. Vậy thì chúng ta tiếp tục tìm thôi, trường học lớn như vậy, zombie nhiều như thế còn sợ không tìm thấy đặc thù zombie sao ? " Hồ Văn Lượng nói.
" Ok ! Tiếp tục ! "
" Đi thôi ! "
Đăng bởi | tranphong |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 9 |